Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 472: Hiến tế thành công

Ngoài việc có thể tăng cấp, bọn họ càng hy vọng có thể nhặt được một thanh vũ khí thuận tay.
Đối với bọn họ thì dù là vũ khí tam giai bình thường cũng đáng giá dùng mạng để đánh đổi.
Nếu có thể có được một trang bị tam giai cực phẩm thì sẽ có thể trở thành nhân vật trung tâm trong đội.
Trang bị và thuộc tính nghiễm nhiên trở thành tiêu chuẩn cân nhắc giá trị của một người!

Dưới hố sâu.
“Thành công!”
Tô Mộ vui sướng nhìn số trang bị biến thành trang bị trắng.
Sau khi được mình cải tiến thì đã có thể hiến tế trang bị.
Đó là một sự thay đổi vô cùng kỳ lạ.
“Nói theo bản chất thì những thuộc tính và hiệu quả đặc biệt trên trang bị thật ra là một loại pháp tắc.”
“Sau khi hiến tế, lực pháp tắc sẽ bị huân chương của Thần hấp thu, mà những trang bị này cũng hoàn toàn báo hỏng.”
Tô Mộ tiến hành tổng kết.
Nhưng không phải là không có vấn đề.
Thời gian hấp tấp cộng thêm tài liệu bố trí không đầy đủ làm cho hiệu suất chuyển hóa của trận pháp hiến tế này hơi thấp.
“Như vậy trước đã!”
Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Tô Mộ không có ý định tiếp tục hoàn thiện trận pháp, trực tiếp mở rộng phạm vi trận pháp.
Mấy nghìn trang bị được hắn đặt ở bên trái trận pháp, bên phải thì đặt mấy nghìn viên ma hạch thất giai.
Nếu người khác nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ rít gào: “Điên rồi!”
Chỉ cần mang những trang bị thất giai kia về hiện thực thôi là có thể lập tức làm một người chơi cấp 1 trở thành tồn tại có sức chiến đấu đỉnh cấp!
Tô Mộ bình tĩnh đặt tinh thể của Thần đã mất đi ánh sáng vào giữa trận pháp.
“Thành công đi!”
Sau khi khởi động trận pháp, Tô Mộ nhìn chằm chằm vào viên tinh thể đặc biệt đó, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Bên dưới hố sâu nhanh chóng phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt.
Dưới trận pháp, một lượng lớn lực pháp tắc đang rót vào bên trong viên tinh thể kia.
Một lúc sau, huân chương của Thần vốn ảm đạm đột nhiên xuất hiện ánh sáng.
Không giống với ánh sáng vụn vặt lúc trước, ánh sáng lần này không mãnh liệt nhưng lại liên tục không ngừng.
“Có tác dụng rồi!”
Tô Mộ thấy thế không khỏi nở nụ cười.
Chỉ cần trận pháp này có tác dụng thì việc hoàn toàn khôi phục huân chương của Thần chỉ là vấn đề về thời gian!

Một bên khác của hành lang Hắc Ám.
Năm pháp sư sa đọa đang cẩn thận tiến lên trên hành lang Hắc Ám.
Đá quý dùng để chiếu sáng được bọn họ khảm trên mũ ma pháp, giống như đèn thợ mỏ vậy.
Bởi vậy nên bóng tối cũng không tạo thành ảnh hưởng lớn với bọn họ.
“Hành lang Hắc Ám rộng như vậy, chúng ta phải đi đâu để tìm tên đó đây?” Một người mở miệng nói.
Đối với bọn họ thì muốn tìm một người trong hành lang Hắc Ám rộng lớn như vậy không khác gì tìm kim dưới biển.
Một pháp sư sa đoạ cầm bản đồ đang cẩn thận nghiên cứu.
Trên bản đồ này đánh dấu đường trong hành lang Hắc Ám, thậm chí còn đánh dấu khu vực nào có ma vật.
Góc trái phía trên bản đồ đột nhiên có một cái ổ kiến.
“Tên đó tới từ rừng cây khô, chắc sẽ ở khu vực này!” Pháp sư sa đọa kia chỉ về phía ổ kiến.
“Khoảng cách từ chỗ chúng ta tới nơi đó khá xa đó!”
“Muốn tới đó thì chúng ta chỉ có thể đi đường vòng từ bên trên thôi.”
Mấy pháp sư khác liên tục mở miệng.
Vị trí của bọn họ là phía dưới bên phải, muốn tới ổ kiến thì hoàn toàn có thể đi theo đường chéo.
Nhưng con đường này căn bản không nằm trong phạm vi suy xét của bọn họ.
Nguyên nhân nằm ở thứ đánh dấu trên con đường đó.
Đó là một con sinh vật hình rồng.
Một bộ xương khô rồng khổng lồ!
Trong hố sâu ổ kiến.
Một cột sáng bay lên cao.
Toàn bộ năng lượng của trận pháp hiến tế đạt tới thời điểm cường thịnh nhất.
Được luồng năng lượng này rót vào, ánh sáng trên huân chương của Thần càng thêm sáng ngời.
“Còn chưa đủ để khôi phục hoàn toàn, nhưng mảnh huân chương của Thần này hẳn là có thể có tác dụng rồi.”
Hiến tế một lượng lớn trang bị và ma hạch, hiệu quả có được làm Tô Mộ cực kỳ hài lòng.
Sau khi ánh sáng biến mất, hắn cầm huân chương của Thần dưới mặt đất lên.
‘Huân chương của Thần (ảm đạm).’
Tên tinh thể cũng từ tinh thể đặc biệt biến thành huân chương của Thần.
“Nếu dung hợp ba mảnh huân chương thành một thì sẽ có hiệu quả gì nhỉ?”
Tô Mộ cất tinh thể đi, trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý tưởng.
Dựa theo cách nói của Phùng Phiêu Phiêu thì trong tay mình chỉ là mảnh vỡ, còn chưa phải là huân chương của Thần thật sự.
Muốn biết huân chương của Thần mạnh cỡ nào thì có lẽ chỉ có hợp thành một mới có thể biết được.
“Sửa chữa pháp tắc? Hay là sửa chữa thuộc tính?”
“Hay là thuộc tính của ta sẽ có hạn mức cao nhất? Cần phải có huân chương của Thần mới có thể đột phá?”
Tô Mộ nhìn về phía thuộc tính hiện giờ của mình.
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: Cấp 4 thất giai (15000/1400000)
HP: 2407200
Giá trị pháp lực: 1269200
Công kích vật lý cận chiến: 25944
Phòng ngự vật lý: 2677
Phòng ngự ma pháp: 41076
Bạo kích ma pháp: 35%
Sát thương bạo kích ma pháp: 250%
Bạo kích vật lý: 50%
Khả năng kháng tất cả: 50%
Giảm miễn tổn thương: 30%
Thuộc tính: Sức mạnh 6486, thể chất 6424 ( +1500 ), nhanh nhẹn 6966, tinh thần 7692 ( +5000 ), trí lực 8688 ( +7000 ).
Thuộc tính cơ sở đã gần đến mốc mười nghìn điểm.
Hiệu quả khi những điểm thuộc tính này tăng lên là cực kỳ lớn.
Dù là trong trò chơi hay là hiện thực, thực lực của Tô Mộ đã vượt qua người chơi cùng giai rất xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận