Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 742: Phần thưởng huân chương của Thần hoàn chỉnh.

Nhưng trên đời không có thuốc hối hận.
Những kỹ năng không đếm được đó cũng không thể rút lại.
“Ta xxx ngươi, xxxx!”
Một luồng năng lượng màu đen bao phủ toàn bộ cơ thể”người da đen”, trước khi hắn bị năng lượng này hoàn toàn bao phủ, còn không quên tức giận hét lên với Tô Mộ.
“Sao ngươi không có chút lịch sự nào hết vậy?”
Tô Mộ bĩu môi, cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Không ngờ tồn tại cấp bậc này, trước khi chết cũng không khác gì mấy người đàn bà đanh đá chửi đổng ngoài kia!
Kỹ năng cấp Thần cái sau nối tiếp cái trước bùng nổ.
“Bùm!”
“Rầm!”
Tiếng chấn động kịch liệt vang lên hết đợt này tới đợt khác.
Sau khi tất cả các kỹ năng hoàn toàn phóng thích, dấu vết của”người da đen” cũng biến mất.
“Khá đáng tiếc!”
Tô Mộ bất đắc dĩ thở dài.
Thân thể của tên đó tuyệt đối đã đạt tới “cấp Thần”, dù đã bị năng lượng màu đen ăn mòn, nhưng chỉ cần mình đốt chảy, cũng không phải không thể làm tài liệu.
“Xem như đánh xuyên qua nơi này rồi à?”
“Có phần thưởng gì không nhỉ!”
Tô Mộ không ngừng đánh giá chiếc quan tài màu vàng khổng lồ bên dưới.
Độ khó của nơi này không hề thấp, ngay cả hắn cũng phải sử dụng một lượng lớn kỹ năng mới có thể đánh chết.
Nếu không có phần thưởng thì thật sự không thể nào nói nổi.
Ngay khi Tô Mộ đang nghĩ thì trên đỉnh đầu đột nhiên phát ra một tia sáng lộng lẫy.
Tia sáng này chiếu xuống từ trên đỉnh kim tự tháp.
“Đây là ánh sáng của huân chương của Thần!”
Tô Mộ ngẩng đầu lên, vẻ mặt vui sướng.
Trong đỉnh kim tự tháp, một mảnh huân chương của Thần hoàn chỉnh lộng lẫy như sao trời.
“Thật sự đáng giá!”
Tô Mộ vừa suy nghĩ, hắn lập tức đi tới vị trí đỉnh kim tự tháp, duỗi tay cầm mảnh huân chương của Thần xuống.
“Ầm ầm ầm!”
Hắn vừa gỡ huân chương của Thần xuống thì tiếng chấn động kịch liệt đã vang lên.
Vố số gạch vàng rơi xuống, toà kim tự tháp to lớn cũng bắt đầu sụp xuống.

“Chuyện gì vậy? Sao ngay cả một trang bị cao giai hệ pháp chúng ta cũng không mua được?”
“Không chỉ là trang bị cao giai hệ pháp, trên phòng đấu giá cũng không nhìn thấy những trang bị cao giai khác, ngay cả kỹ năng mạnh cũng không còn.”
Thế giới game, không ít người sống lại trở nên âm trầm.
Vì đối phó với Hiên Viên, bọn họ cần phải tăng thực lực.
Cách tốt nhất chính là mua một vài trang bị phẩm chất cao hệ pháp trên phòng đấu giá, trực tiếp gửi qua bưu điện và Phong Ngôn.
Nhưng trong thời gian mấu chốt này, hình như những trang bị đó lại bị mua hết.
“Không mua được trang bị, vậy thì chỉ có thể…”
Nhóm người sống lại rất là bất đắc dĩ.
Không có trang bị, tất nhiên thực lực của bọn họ sẽ giảm mạnh.
Phong Ngôn nói là sẽ trả lại, nhưng ai có thể cam đoan được chứ?
“Có thể là những người khác mua rồi.”
“Hay là lên kênh chat thu mua?”
“Ngươi bị ngốc à, lúc này đi thu mua trang bị không phải đang nói cho Hiên Viên là chúng ta định đi đối phó hắn à?”
“Vậy thì bây giờ phải làm sao?”
Nhóm người sống lại không biết làm sao.
“Hết cách rồi, vậy giao trang bị chúng ta dùng ra đi!”
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, bọn họ ra quyết định.
“So với trang bị thì Hiên Viên chết càng quan trọng hơn!”
Đầy trời cát vàng, bụi đất tung bay.
Tô Mộ nhìn kim tự tháp to lớn ầm ầm sụp đỏi, nội tâm có vài phần cảm thán.
Trong thế giới hiện thực, kim tự tháp dùng gạch đá xây dựng đã được gọi là kỳ tích của kiến trúc cổ.
Trong đó còn có đủ loạn truyền thuyết.
Cái gì mà thật ra kim tự tháp là do người ngoài hành tinh xây dựng, trong đó tồn tại phi thuyền vũ trụ, lan truyền phải gọi là tà dị, thậm chí còn có người chuyên môn giảng giải, nói có nề có nếp.
Nhưng dù sao những lời đồn nó đều chỉ là suy đoán, chưa có bất cứ luận chứng thực tế nào.
“Thời gian kim tự tháp này tồn tại còn cổ xưa hơn thế giới hiện thực rất nhiều.”
“Chẳng lẽ ở đây có sự liên hệ nào đó sao?”
Nhìn thấy kim tự tháp ở đây, Tô Mộ không khỏi suy đoán.
Không chỉ là kim tự tháp, trong thế giới hiện thực vẫn luôn lưu truyền rất nhiều thứ khó có thể giải thích.
Ví dụ như những câu chuyện thần thoại cổ xưa và khu vực thời kỳ thượng cổ.
Bây giờ thế giới đã thay đổi, tuy mở ra hình thức trò chơi, nhưng một lượng lớn pháp tắc đã siêu thoát khỏi trò chơi.
Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy.
Khi ngày trò chơi sống lại hoàn toàn tới, một cánh cửa mới cũng theo đó mở ra.
Mình có tìm được nguyên hình của những truyền thuyết thượng cổ đó không?
Thứ đang chờ hắn rốt cuộc là một thế giới lộng lẫy hoàn toàn mới, hay là trò chơi càng thêm “thú vị” đây?”
“Có thể thao túng vô số vị diện và thế giới khác nhau, bàn tay sau màn rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì?”
Mỗi lần nghĩ đến đây, Tô Mộ đều cảm thấy lạnh căm căm.
Điều hắn quan tâm chỉ có một.
Đó chính là mình sắm vai nhân vật gì dưới bàn tay này.
Chuyện làm hắn cảm thấy bất đắc dĩ là hình như vấn đề này không có đáp án.
Lúc này, tiếng sụp đổ dần dần biến mất.
Tô Mỗ khẽ phất tay xua tan bụi đất xung quanh.
Bên dưới, một vài mảnh nhỏ vỡ nát phát ra ánh vàng rực rỡ dưới ánh nắng chiếu rọi.
Lực chú ý của Tô Mộ bị hấp dẫn.
“Đây là mảnh vỡ của quan tài vàng à?”
Dưới sự oanh tạc điên cuồng của mình, chiếc quan tài vàng chứa đựng vật chất màu đen hiển nhiên không chịu được.
Tô Mộ vừa suy nghĩ, hắn lập tức đi tới bên cạnh một mảnh vỡ khá lớn.
“Mùi gì hôi thế.”
Mùi tanh hôi gay mũi ùa vào xoang mũi làm Tô Mộ phải vội vàng ngừng thở.
Nguồn của mùi hôi này chính là chất lỏng màu đen còn sót lại trên quan tài vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận