Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 537: Sóc Băng Sương. (2)

Nhìn con số hơn một trăm vạn tổn thương toát ra trên đỉnh đầu, hắn nhíu mày.
Sát thương của con sóc này lại lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.
Con sóc đánh trúng một đòn, tiếp tục phát động thế tấn công.
Nó giống như một con sóc công phu, không ngừng ra quyền.
Mỗi một quyền vung ra, không trung đều sẽ xuất hiện một băng quyền, lấy thế sét đánh lôi đình tấn công về phía Tô Mộ.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Ánh mắt Tô Mộ nghiêm lại, hắn đánh ra một đòn mạnh nhất.
Sau khi hố đen hình thành, hút con sóc kia vào.
Nhưng không đợi Tô Mộ thả lỏng một hơi, con sóc đang bị hút đột nhiên biến thành một bức tượng băng.
Tô Mộ vội vàng tìm tòi ở bốn phía.
“Có chút thứ hay đó!”
Không có tung tích, con sóc này dường như biến mất vô căn cứ vậy.
Lúc này, phía trên đỉnh đầu Tô Mộ xuất hiện một bàn chân băng cực đại.
“Cự Đại Hóa!”
Vào một giây trước khi công kích đánh trúng, Tô Mộ biến thân thành Hỏa Nhân khổng lồ, đánh một quyền vào bàn chân băng.
“Ầm!”
Vụn băng văng ra đầy đất.
Cự Đại Hóa thêm hình thái Hỏa Nhân, công kích của con sóc đã không còn cách nào tạo thành uy hiếp với Tô Mộ.
“Ngươi đã thích trốn như vậy, vậy để ta xem ngươi có thể trốn đi đâu!”
Hố đen không có hiệu quả, Tô Mộ quyết định áp dụng công kích không phân biệt.
Sau lưng Hỏa Nhân khổng lồ, một tiếp một “Mặt trời” chói lọi xuất hiện!
Hầm băng này tổng cộng chỉ lớn như vậy.
Năm phát Thiên Hỏa xuất hiện ở phía sau Tô Mộ, tính cả hai ngọn Thiên Hỏa trên mặt đất kia, tổng cộng bảy ngọn Thiên Hỏa cũng đủ để bao trùm toàn bộ nơi này.
Dưới trạng thái Hỏa Nhân, kỹ năng hệ hỏa có sát thương gấp bội.
Cho dù con sóc kia có lượng máu ba ngàn vạn, cũng không ngăn được Thiên Hỏa oanh tạc của hắn.
“Thiên Hỏa Thiêu Thành!”
Bàn tay lửa khổng lồ vung lên.
Năm ngọn Thiên Hỏa giống như sao băng, đập thẳng lên tầng băng trên mặt đất.
Trong nháy mắt, hầm băng này bị Thiên Hỏa chói mắt hoàn toàn bao phủ.
Ngay cả tầng băng cứng rắn kia cũng bắt đầu tan chảy ra.
Tia sáng tản đi, phạm vi thiêu đốt của bảy ngọn lửa đã bao trùm hoàn toàn khu vực này.
‘Chúc mừng người chơi vượt qua ải thứ tư của thí luyện Băng Xuyên, có mở ra khiêu chiến cuối cùng hay không?’
‘Bây giờ người chơi lựa chọn dừng tay, có thể đạt được phần thưởng hậu hĩnh!’
‘Nếu khiêu chiến cuối cùng thất bại, người chơi sẽ không đạt được bất cứ phần thưởng nào!’
‘Vượt qua khiêu chiến cuối cùng, người chơi sẽ đạt được: Băng Hà Chi Tâm!’
Sau một thời gian ngắn, nhắc nhở đã vượt qua cửa ải đã xuất hiện trước mắt Tô Mộ.
Con sóc kia đã bị Thiên Hỏa gây tổn thương, cộng thêm sát thương đốt cháy không ngừng, cho dù lượng máu cao gấp bội, căn bản cũng không chống đỡ nổi.
Giờ phút này, bày ở trước mắt Tô Mộ chỉ còn lại có khiêu chiến cuối cùng.
Hắn không trực tiếp lựa chọn tiếp tục giống như lúc trước nữa.
Sự mạnh mẽ của Sóc Băng Sương khiến cho hắn hiểu được một điều.
Đối thủ trong khiêu chiến cuối cùng này, sợ rằng không dễ dàng đối phó như thế.
“Trước tiên đợi mana hồi đầy đã!”
Đợi một hồi, sau khi tất cả trạng thái đều hồi đầy, lúc này Tô Mộ mới lựa chọn tiếp tục.
Lúc này, viên Băng Hà Chi Tâm đột nhiên toả ra ánh hào quang cực kỳ mạnh mẽ.
Nó trôi nổi lên, đi tới vị trí ấn đường của pho tượng.
Sau khi nó khảm vào ấn đường của pho tượng, ánh mắt của pho tượng lại xuất hiện tia sáng.
“Ầm ầm!”
Động tĩnh cực lớn vang lên, pho tượng khổng lồ bắt đầu chuyển động.
Sông băng phía sau nó cũng sụp đổ từng chút một theo đó.
Ngay sau đó, một con tiếp một con mãnh thú xuất hiện trong tầm mắt của Tô Mộ.
Có Voi Ma Mút, Hổ Răng Kiếm, Cự Thú Tuyết Nhung.
Chẳng qua là thân hình của bọn nó lại nhỏ hơn không ít, thanh HP trên đầu cũng chỉ có hai, ba trăm vạn.
Phiền toái duy nhất chính là số lượng.
Mãnh thú đứng phía sau pho tượng, nói ít cũng có trên trăm con.
Tô Mộ quanh quẩn trên không trung, nhờ pho tượng khổng lồ kia làn nổi bật, hắn thoạt nhìn trông như một con muỗi.
Pho tượng vươn tay ra, một thanh cự kiếm băng sương bắt đầu ngưng tụ.
“Ngầu đó!”
Tô Mộ nhìn cảnh tượng này, không nhịn được giơ ngón tay cái lên.
Cảnh này còn đã nghiền hơn xem phim nhiều.
Nữ Thần Băng Sương trước mắt, giống như thật sự sống lại vậy.
Theo nàng huy động trường kiếm, những dã thú phía sau phát động đợt tấn công đầu tiên.
Tô Mộ thấy thế, sừng sững bất động.
Phía dưới chân hắn bùng cháy lên bảy ngọn Thiên Hỏa, hiệu quả AOE trực tiếp bùng nổ.
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
Trong lúc những mãnh thú kia nhích tới gần Thiên Hỏa, Tô Mô tung một kỹ năng khống chế toàn bộ bọn chúng.
Thiên Hỏa cộng thêm duy trì đốt cháy trong trạng thái Hỏa Nhân, cũng khiến thanh HP của đám mãnh thú này trực tiếp giảm xuống.
Tô Mộ vung tay lên, lại là một ngọn Thiên Hỏa bay về phía pho tượng Nữ Thần Băng Sương.
Pho tượng giơ cao cự kiếm băng sương, ra sức bổ xuống không trung.
Thiên Hỏa mạnh mẽ lại bị một kiếm chém tắt!
“Mạnh đấy!”
Vẻ mặt Tô Mộ nghiêm túc hẳn lên trong nháy mắt.
Cũng trong lúc này, pho tượng Nữ Thần Băng Sương lại vung ra một kiếm nữa.
Một bóng kiếm to lớn bay về phía Tô Mộ.
“Ta rất muốn thử xem sát thương của một đòn này!”
“Lá Chắn Ma Pháp!”
Mở ra lá chắn bảo vệ, Tô Mộ cứng rắn tiếp nhận một đòn kia.
Lá Chắn có trị số hơn hai trăm vạn bị đánh vỡ trong nháy mắt.
Thanh HP của Tô Mộ lại càng giảm đi một đoạn.
Sát thương của một đòn kia, cao tới tận hơn 300 vạn điểm!
“Thiếu chút nữa là có thể miểu sát ta rồi đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận