Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 751: Người sống lại co đầu rụt cổ.

“Chẳng lẽ người này là Hiên Viên?”
“Không phải Hiên Viên dùng cung à?”
“Vậy thì là Tô Pháp Thần?”
“Nhưng hình như hắn không sử dụng kỹ năng pháp sư!”
“Vậy thì là cao thủ vô danh?”
Âm thanh bàn tán liên tục vang lên, mọi người càng cảm thấy tò mò về vị cao thủ thân phận thần bí này hơn.
Những ngươi chơi của thành phố SY vốn chưa từng nhìn thấy Tô Mộ, cộng thêm tốc độ quỷ mị như thích khách nên rất khó làm bọn liên tưởng đến”Pháp Thần”.
“Sợ là chúng ta không giúp được gì rồi!”
“Đây là một cơ hội, nhân cơ hội đại lão giết chết người sống lại, chúng ta có thể hội hợp với những người chơi khác.”
“Nói rất đúng, chỉ cần chúng ta đoàn kết với nhau thì sẽ có thể trở thành một tấm ván sắt!”

Thành Diệu Nhật.
Thác Bạt Thiên Dũng cùng một nhóm thiếu chủ người sống lại tập trung với nhau.
“Tên rác rưởi Phong Ngôn đó lại thất bại!”
Lời nói này làm khuôn mặt của đám”con cưng của trời” lập tức thay đổi.
Vì hành động lần này mà cái giá bọn họ phải trả cũng không nhỏ!
Phong Ngôn thất bại cũng có nghĩa là những thứ bọn họ đưa đi đã hoàn toàn không thể lấy lại được nữa.
“Thứ được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!”
“Đội hình như thế, còn có nhiều trang bị như vậy lại thất bại ư?”
“Thác Bạt Thiên Dũng, ngươi phải chịu trách nhiệm vì hành động lần này!”
Những giọng nói tức giận liên tục vang lên.
Giữa những người sống lại này vốn tồn tại mâu thuẫn.
Hành động lần này thất bại càng làm những mâu thuẫn này trở nên gay gắt hơn.
“Đủ rồi, chuyện tới nước này, trách ta cũng không có tác dụng gì cả!”
“Thực lực của tên Hiên Viên đó vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta.”
Vẻ mặt của Thác Bạt Thiên Dũng cũng trở nên âm trầm.
“Vậy ngươi nói xem, bây giờ chúng ta phải bù vào như thế nào đây?”
“Chẳng lẽ làm chúng ta phái người đi tới Hoa Đô à?”
“Chuyện này căn bản không thể thực hiện được!”
Những người khác cũng xụ mặt, không tỏ vẻ hoà nhã với Thác Bạt Thiên Dũng nữa.
“Chuyện tới lúc này, cũng chỉ có thể tạm lánh mũi nhọn!”
“Trong khoảng thời gian này để người của các ngươi vào trong trò chơi, nếu đi ra ngoài luyện cấp thì ít nhất chọn lúc không có ai.”
Thác Bạt Thiên Dũng chậm rãi mở miệng.
“Đây là suy nghĩ của ngươi?”
“Ha ha, đúng là buồn cười, chúng ta lại cúi đầu với đám thổ dân kia à?”
Ý tưởng này hiển nhiên không thể làm những thiếu ngủ kiêu ngạo đó đồng ý.
Từ lúc bọn họ sinh ra, bọn họ đã được dạy dỗ tư tưởng phải làm lão tổ, phải trở thành Thần.
“Ta chỉ nhắc nhở các ngươi mà thôi, còn về chuyện các ngươi muốn làm như thế nào thì ta không quản được.” Giọng nói của Thác Bạt Thiên Dũng lạnh băng, sau khi nói xong thì lập tức xoay người rời khỏi đây.
Các thiếu chủ người sống lại nhìn nhau.
Lúc trước, người đề nghị đối phó Hiên Viên là Thác Bạt Thiên Dũng, bây giờ, người co đầu lại đầu tiên cũng là hắn.
Đối mặt với Hiên Viên có thực lực mạnh mẽ, dường như bọn họ đã không làm được gì nữa.
“Nếu lão tổ của tộc ta ở đây thì sợ gì một tên Hiên Viên?”
“Cần ngươi nói chắc? Nếu ông nội của ta có thể vượt giới đến đây thì mảnh đất này đã bị san bằng rồi!”
“Nói những lời này có ích gì chứ? Có thể nói làm chết tên Hiên Viên kia không?”
“Thôi, không thể trêu vào còn không trốn được à?”
“Tính thời gian, hình như ngày sống lại sắp đến rồi đúng không?”
Thảo luận một lúc, những người sống lại này lựa chọn nhượng bộ.
Bọn họ vượt giới đi tới thế giới hiện thực trước chính là vì lấy được càng nhiều tài nguyên.
Chờ đến khi ngày sống lại hoàn toàn tới, bọn họ có thể lợi dụng những tài nguyên lấy được trợ giúp cao thủ đỉnh cấp trong tộc tiến hành vượt giới.
Nhưng dưới sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, mọi thứ đều trở thành lời nói suông.
“Đi thôi!”
Không biết là ai nói một câu, nhóm thiếu chủ người sống lại sôi nổi rời đi.
Giây phút này, đồng minh của bọn họ hoàn toàn kết thúc!
Thành phố sy.
Tô Mộ đứng ở tầng chót của một cái nhà cao lầu, quan sát thành phố với cảnh hoàng tàn khắp nơi.
Đây là một thời đại hoàn toàn mới.
Cũng là một thời đại tàn khốc.
Cá lớn nuốt cá bé, người thích ứng được sẽ sống sót.
Cho tới bây giờ hắn đều sẽ không cố ý can thiệp vào sinh tử của người chơi khác.
Nhưng ra tay với người sống lại lại là ngoại lệ.
Không phải người trong tộc ta, kỳ tâm tất dị!
Đám người cao cao tại thượng, tự cho là đúng này, cũng chỉ là ma vật khoác da người mà thôi.
Nhìn thấy thảm kịch trong thành phố sy đều giật mình, chứ đừng nói là những thành phố khác.
Trong lòng Tô Mộ vô cùng rõ ràng.
Nếu hắn không đủ mạnh, những tên người sống lại kia đã sớm lột da hủy cốt của hắn rồi.
“Hôm nay tới đây thôi!”
Vươn tay ra, Tô Mộ triệu hồi thủy tinh Thần Đồ ra.
Ánh sáng trắng chợt lóe, hắn đi tới trong trò chơi.
“Ta đã giải quyết mấy người sống lại ở Hoa Đô, thuận tiện cũng giải quyết mấy người sống lại ở thành phố SY rồi.”
“Bọn họ hẳn là đã biết hành động bị thất bại.”
Mở chat riêng ra, Tô Mộ gửi tin tức cho Long Phi.
Đầu bên kia không có hồi đáp, không lâu sau, phía ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Mở cửa ra, người tới là Long Phi cùng Văn Diệu.
Bọn họ vẫn ở trong chỗ bên cạnh Tô Mộ, sau khi nhận được tin tức, lập tức chạy tới.
“Sau khi người sống lại hành động thất bại, nhất định sẽ có điều kiêng kỵ, bọn họ tạm thời chắc hẳn sẽ thu tay lại!”
Sau khi vào cửa, Long Phi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhờ có Tô Mộ ra tay, cuộc sống của người chơi ở các nơi trong một đoạn thời gian tới cũng sẽ dễ chịu hơn rồi.
“Đây vẫn chưa đủ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận