Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 738: Nhà thám hiểm khác biệt (2)

Giọng nói lo lắng của người trung niên vang lên.
Vất vả lắm mới có một nhà thám hiểm tới, hắn thật sự lo lắng Tô Mộ sẽ bị sa mạc đó cắn nuốt.
“Không cần.”
Tô Mộ để lại một câu rồi lập tức biến mất.
“Người đó đi đâu rồi?”
“Sao vừa chớp mắt đã không thấy tăm hơi rồi?”
“Hình như thực lực của người này rất mạnh!”
Vệ binh trên tường thành không ngừng xoa mắt, khuôn mặt tràn đầy khó tin.
Người trung niên cũng nói không nên lời.
Hình như người này không giống những nhà thám hiểm trong ấn tượng của hắn lắm!
Không phải lưu trình đều là hoan nghênh, sau đó ban cho nhà thám hiểm các loại đồ vật làm thực lực của nhà thám hiểm tăng lên, chờ sau khi mạnh hơn lại đi khiêu chiếu những thí luyện trong chỗ sâu sa mạc à?
“Các ngươi để ý chút, không chừng sẽ có những nhà thám hiểm khác tới.” Người trung niên ra lệnh với các vệ binh.
Hắn nhìn chỗ sâu trong sa mạc bên kia tường thành với ánh mắt sâu xa.

Thành phố Hoa Đô.
“Long đội trưởng, số đồng vàng này cũng nhiều quá rồi, còn những trang bị này nữa, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Nhóm người Văn Diệu đứng trong biệt thự cao cấp tràn ngập đồng vàng, trên mặt lộ ra một nụ”cười khổ”.
Nhiều đồ như vậy nhưng không dễ chia đâu!
“Không cần sốt ruột, chờ thêm mấy ngày nữa rồi tính!”
Long Phi cũng há hốc miệng, bất đắc dĩ lắc đầu cười.
Muốn phân chia những thứ này một cách hợp lý, không tránh được việc phải triệu tập các hội trưởng công hội lớn cùng thương lượng.
Điều quan trọng là, nếu hắn triệu tập những người đó thì sẽ không thể giấu được tin Tô Pháp Thần đã trở về nữa.
“Cũng không cần phải chờ đợi như vậy, có thể mua một vài trang bị phẩm cấp cao, kỹ năng cao cấp và đạo cụ đặc biệt gì đó trên phòng đấu giá trước.”
Văn Diệu suy nghĩ một lúc rồi đưa ra ý kiến.
“Ý kiến này không tệ.”
“Nói đến cùng, đồng vàng vẫn phải tiêu.”
“Chúng ta mua hết những thứ tốt đó, làm đám người sống lại đó trợn mắt nhìn đi thôi!”

Thế giới game.
Thiên Bằng mở phòng đấu giá ra.
Hắn lấy được không ít thứ tốt trong kho tàng Thần tộc, trong đó có một vài đạo cụ khống chế và trang bị phẩm chất cao.
Hắn vốn định chuẩn bị mấy thứ này cho người của Thần tộc.
Nhưng dựa theo ý của người kia, vì đối phó với Hiên Viên, chắc chắn người sống lại sẽ nghĩ mọi cách để tăng thực lực, khẳng định sẽ không bỏ qua mấy thứ này.
Thiên Bằng đưa mấy thứ này vào trong phòng đấu giá và ra một cái giá không thấp.
Dựa vào phẩm cấp của mấy thứ này, người chơi bình thường căn bản không dùng được, căn bản sẽ không dùng một lượng lớn đồng vàng để mua.
‘Vật phẩm của ngươi đã được mua!’
‘Trang bị của ngươi đã được mua!’

Chỉ một lúc sau, trên giao diện của Thiên Bằng đã liên tục xuất hiện thông báo.
Chưa tới một phút, tất cả đồ hắn treo lên đều bị quét sạch!
“Mua nhanh vậy à?”
“Cũng đúng thôi, vì đối phó với tên Hiên Viên kia, đám người sống lại đó không tiếc vốn gốc!”
Thiên Bằng cười to.
Mục đích của bọn họ xem như đã đạt được!
Khu dân cư thành Diệu Nhật.
“Văn Diệu ca, cảm giác mua mua mua này sung sướng thật đó!”
“Đây là lần đầu tiên ta vui sướng như vậy, đây là niềm vui của người giàu ư?”
“Các ngươi nhanh tay vậy? Đều mua được gì rồi?”
“Ta không nhìn, trực tiếp chọn lọc đồ phẩm chất cao, giá cả thích hợp là mua hết.”
Các đội viên mặt mày hồng hào, hưng phấn không thôi.
Cảm giác có tiền thật sự quá sung sướng, bọn họ đều có xúc động muốn quét sạch toàn bộ phòng đấu giá.
“Đừng khoe khoang, số đồng vàng này không phải là của chúng ta, đừng quên mục đích Tô Pháp Thần cho chúng ta đồng vàng là gì.”
Thấy các đội viên hơi lâng lâng, Long Phi vội vàng quát to.
“Ặc!”
“Ngươi yên tâm đi, chúng ta đều nhớ kỹ mà, mua mấy thứ này, không phải đến lúc đó cũng phải chia cho những người khác à!”
Mọi người vội vàng tỏ thái độ.
“Thế thì còn được!”
Lúc này Long Phi mới gật đầu.
“Tiếp tục mua đi, giá cả thích hợp, có thể tăng thực lực đều mua.”
Văn Diệu đứng bên cạnh mở miệng.
So với đồng vàng thì những trang bị vật phẩm phẩm chất cao càng khan hiếm hơn.
Vì sao người sống lại có thể đè ép người chơi?
Còn không phải là vì thuộc tính và sức chiến đấu tồn tại chênh lệch rất lớn à?
Chỉ cần thực lực của người chơi tăng lên, cho dù một chọi một không phải đối thủ, vậy mười chọi một thì sao?
Nếu còn không được thì trăm chọi một.
Chờ đến khi bọn họ chia một lượng lớn trang bị cho các người chơi, tiếng kèn phản kích cũng sẽ bắt đầu thổi!

“Kim tự tháp trong sa mạc, thú vị đấy!”
Chỗ sâu trong sa mạc, Tô Mộ cong môi nhìn kim tự tháp to lớn trước mặt.
Nhìn từ vẻ ngoài thì kim tự tháp này không khác kim tự tháp trong thế giới hiện thực lắm, chỉ là phóng to gấp khoảng trăm lần mà thôi.
Những viên gạch đó cũng không phải là gạch đá mà là gạch vàng chân chính, bên trên còn điêu khắc các phù văn đặc biệt.
Bởi vì có những phù văn này tồn tại nên Đôi Mắt Thần Thị còn không thể nhìn trộm bên trong toà kim tự tháp này.
Tô Mộ tìm kiếm quanh kim tự tháp này một lúc và nhanh chóng tìm thấy lối vào.
Ở giữa thân tháp có một cái miệng nhỏ có thể làm người tiến vào.
Đi tới lối vào, bên trong tối đen.
Tô Mộ vung tay lên, vô số hoả cầu bay vào trong tháp.
Ánh lửa lập tức chiếu sáng không gian bên trong.
Từng con ma vật dữ tợn trèo lên tường kim tự tháp, mức độ dày đặc kia làm người ta cảm thấy da đầu tê dại.
Tô Mộ hứng thú bắt đầu quan sát những con ma vật đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận