Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 444: Di chỉ.

Mình lại muốn xem xem trong hồ lô của tên Mặc Tâm này rốt cuộc bán thuốc gì đây!
“Vậy chúng ta nhanh đi tầng hai mươi thôi!” Mặc Tâm không kịp chờ đợi, bắt đầu di chuyển.
So ra, dường như hắn càng có hứng thú với toà tháp Sa Đọa kia hơn cả mình.
Tô Mộ nhìn bóng lưng vội vã của Mặc Tâm, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
“Đi thôi!”
Mặc Tâm quay đầu lại, hô một câu.
“Ta không vội, nếu ngươi vội, thì cứ đến trước tòa tháp này chờ ta cũng được!”
Tô Mộ mỉm cười, nói lời lập tức làm Mặc Tâm lúng túng không thôi.
Không quan tâm đến Mặc Tâm, Tô Mộ Chớp Nhoáng, chạy tới tầng tiếp theo.
Trong những mê cung này, thật ra số lượng ma vật không tính là nhiều, tương đương phó bản.
Mê cung hai mươi tầng này, vẻn vẹn chỉ là món ăn khai vị.
Nhưng cho dù là thức nhắm, mình cũng phải khai vị, chẳng phải vậy sao?
Trước khi đạp lên trận truyền tống của tầng hai mươi, Tô Mộ nhất định phải tăng đẳng cấp của mình lên tới thất giai.
Còn về Mặc Tâm à?
Tên này muốn đi theo thì cứ đi thôi!
“Còn bốn tầng nữa, cày đến thất giai chẳng có độ khó gì, ma hạch thu thập được cũng đủ cho ta thăng giai!”
“Trước khi đạp lên trận truyền tống đó, ta nhất định phải tăng lên tới thuộc tính mạnh nhất!”
Cẩn thận đã khắc vào trong bản chất của Tô Mộ.
Thế giới ngoài tường càng rộng lớn hơn hơn xa suy nghĩ của mình, đằng sau trận truyền tống rốt cuộc có thứ gì, không ai nói rõ được.
Thậm chí bản đồ đi thông đến tháp Sa Đọa bên trong rương báu kia cũng có thể là giả!
Muốn tìm tòi hư thực, thì nhất định phải có đủ thực lực!
Dọn dẹp gần hết ma vật tầng mười sáu, Tô Mộ đi thẳng đến tầng mười bảy.
Số lượng ma vật có tăng lên, thực lực cũng mạnh lên không ít.
Trong mê cung rắc rối phức tạp, không cẩn thận một chút thì sẽ bị lượng lớn ma vật hệ vong linh bao vây tầng tầng.
“Băng Sương Thụ Giới!”
Tô Mộ vừa lên đến nơi đã trực tiếp sử dụng kỹ năng AOE có tác dụng nhất, lo lắng ngộ thương trước đó cũng không còn.
“Đây cũng là một loại thăm dò!”
“Nếu tên kia còn có thể cùng đi lên, thì hắn chắc chắn có vấn đề!”
Băng Sương Thụ Giới công kích không phân biệt, cũng mặc kệ ngươi là NPC hay ma vật.
“Băng Sương Thụ Giới!”
Bay trên không trung, Tô Mộ làm dùng kỹ năng mạnh mẽ phủ kín toàn bộ mê cung.
‘Ngươi đánh giết XXX!’
‘Ngươi đánh giết XXX!’

Nhắc nhở đánh giết một dòng tiếp một dòng, kỹ năng bị động tăng thuộc tính cũng không ngừng bị kích hoạt.
Tô Mộ phóng thích Băng Sương Thụ Giới về phía không có ma vật nào lần nữa, đi thẳng đến tầng thứ mười tám.
Mê cung cần tiêu phí rất nhiều thời gian mới có thể thông qua đối với người khác, hắn chỉ mất thời gian tổng cộng không đến một phút đồng hồ!
Nếu nói mê cung hai mươi tầng này là cánh cửa bảo vệ Mê Uyên, thì cánh cửa này đã bị Tô Mộ đập nát.

“Tên đáng chết này!”
“Ta nhất định phải giam cầm linh hồn của ngươi, tra tấn ngươi vĩnh viễn!”
Bên ngoài tầng mười bảy của mê cung, Mặc Tâm để lộ ánh mắt băng lãnh, giọng nói tràn ngập sát ý đặc sệt.
Một cơn gió lốc màu đen thành hình bên cạnh hắn.
Một người đột nhiên xuất hiện.
“Ngươi sớm chạy tới tháp Sa Đọa, để bọn chúng mai phục tại hành lang Hắc Ám.”
“Nói cho bọn chúng, vận dụng trận pháp giam cầm, ta muốn vĩnh viễn giam cầm linh hồn tên kia tại hành lang Hắc Ám!”
Âm thanh lạnh thấu xương của Mặc Tâm vang lên.
“Tuân mệnh!”
Cơn gió lốc màu đen lại hiện ra lần nữa, người kia trực tiếp biến mất bên ngoài mê cung.
Nhìn cơn lốc tàn sát bừa bãi trong mê cung kia, Mặc Tâm không do dự, nhanh chân bước vào trong đó.
Khi những gió lốc và dây leo kia đến gần, mắt trái của hắn tuôn ra một năng lượng màu đen, cản lại toàn bộ những công kích kia.

Thế giới hiện thực.
Ma Đô.
So với Tô Mộ cày quái thoải mái trong mê cung, Hiên Viên lại thật nhàm chán.
Bên trong Ma Đô to lớn không có ma vật, một vài đại công hội đều đang xuất phát về phía ngoài Ma Đô.
Có những trang bị Tô Mộ bán cho, thực lực của bọn họ trong hiện thực được tăng vọt, đánh giết những ma vật lêu lổng kia căn bản không thành vấn đề.
Mấy đại công hội càng liên hợp đẩy tới phía trên Ma Đô, chi viện những thành phố khác.
Còn có những người sống lại kia, lại như chạy nạn, đâu còn có ai dám ở lại Ma Đô?
Đô thị phồn hoa to lớn, hoàn toàn biến thành một tòa “Thành trống”.
Hiên Viên chính là chủ nhân của toà thành trống này!
“Hiện tại ta nên làm gì đây?”
Hiên Viên nhìn về phía tiểu đệ Xương Khô, giống như đang hỏi thăm, lại giống như đang lẩm bẩm.
“Tìm kiếm di tích ư?”
Giống như tất cả các người chơi, Hiên Viên cũng nhận được thông báo kia.
Hắn có tự chủ, có năng lực suy tính, lập tức có mục tiêu.

Thành phố XH.
Nơi này từng là cố đô của rất nhiều triều đại.
Nói đến di tích, kiến trúc cổ ở nơi này nhiều vô số kể, càng có lăng mộ là kỳ quan thế giới.
Giờ phút này, thành phố này bị xâm hại quy mô lớn.
Khắp nơi đều là ma vật tàn sát bừa bãi!
Sinh hoạt ở nơi này các người chơi đều nơm nớp lo sợ.
Ở vị trí một di chỉ, một vài ma vật đã xâm nhập nơi này.
Đột nhiên, vô số pháp tắc xuất hiện, bao phủ chúng nó vào trong đó.
Trong khoảnh khắc, tất cả ma vật đều biến thành tro bụi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận