Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 788: Mặt mũi của Pháp Thần

Sau khi phát hiện ra người đến là Tô Mộ, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chủ lực của người sống lại đều đã bị ta giải quyết.” Tô Mộ mỉm cười và nói.
“Tốt quá rồi, vậy là chúng ta không bao giờ phải sợ đám người sống lại đó nữa!”
“Cuối cùng cũng thái bình!”
“Những người sống lại đó hoàn toàn là trừng phạt đúng tội, chúng ta phải bắt hết những con cá lọt lưới còn sót lại mới được!”
Sau khi nhóm người Long Phi biết được tin tức này lập tức cười vui vẻ.
“Phiền phức của người sống lại vẫn chưa giải quyết xong!”
“Ở các nơi đều có vị diện liên thông với thế giới hiện thực, dựa vào thực lực trước mắt của các ngươi sợ là khó có thể đối phó với lão tổ ở nơi đó.”
Tô Mộ dội một chậu nước lạnh xuống đầu mọi người.
“Ặc!”
“Những lão tổ đó mạnh thế nào? Có thể đánh thắng Long đội trưởng không?”
“Phải làm thế nào để đi vào vị diện? Chúng ta có thể triệu tập mọi người chủ động tấn công không?”
Mọi người nghe vậy vội vàng mở miệng hỏi.
Bọn họ cũng từng nghe những người sống lại đó nhắc tới thứ gọi là vị diện, nhưng chưa biết về tình hình cụ thể.
“Những lão tổ trong vị diện sẽ không tiến vào thế giới hiện thực một cách dễ dàng.”
“Tiếp theo, các ngươi cũng không thể thả lỏng, chỉ khi trở nên mạnh hơn, các ngươi mới có thể đối phó với những kẻ xâm lấn đó.”
Trong giọng nói của Tô Mộ mang theo sự cổ vũ.
“Chúng ta biết rồi!” Long Phi dẫn đầu tỏ thái độ.
“Chúng ta nhất định sẽ trở nên mạnh hơn, mạnh đến nỗi có thể đối kháng với những lão tổ đó.”
“Cho dù đối thủ mạnh hơn nữa thì sao, chỉ cần chúng ta đoàn kết, kẻ địch nào cũng không đáng sợ hãi!”
Những người khác cũng mở miệng theo.
Tô Mộ không nói thêm gì, đưa mắt ra hiệu với Long Phi.
“Các ngươi tiếp tục giết quái, Văn Diệu đi theo ta!”
Ba người đi sang một bên.
“Hoa Đô và thành phố SY đang cực kỳ nguy hiểm.”
“Chuyện này!”
Long Phi và Văn Diệu mở to hai mắt, trên mặt khó nén sự sợ hãi.
Ngay cả Tô Pháp Thần cũng cảm thấy nguy hiểm, huống hồ là bọn họ.
“Nhớ kỹ, cách nơi đó càng xa càng tốt!” Tô Mộ tiếp tục nói.
Mình từng tận mắt nhìn thấy sự đáng sợ của chất lỏng màu đen.
Một khi chạm vào, kết cục chỉ có thê thảm!
“Ta hiểu rồi, ta sẽ thông báo cho người chơi gần đây để bọn họ đi tới Ma Đô.”
“Tiếp theo, ta định dọn dẹp lại những thành phố xung quanh Ma Đô, triệu tập người chơi may mắn còn tồn tại ở Hoa Đô, lấy Ma Đô làm trung tâm, thành lập một khu vực an toàn.”
Long Phi vừa gật đầu vừa nói ra kế hoạch của hắn.
Lúc trước vì có người sống lại nên muốn làm chuyện này cũng không dễ dàng.
Nhưng bây giờ thì khác.
Chỉ cần dọn dẹp ma vật ở các nơi thì các người chơi sẽ không bịcản trở nữa!
“Chúng ta muốn mời ngươi chủ trì đại cục!”
Sau khi nghe thấy lời mời của Long Phi, Tô Mộ nheo mắt lại.
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể thành lập một trật tự hoàn toàn mới trong thời đại mới này.
Nhưng Tô Mộ cũng không quan tâm đến những quyền lợi này lắm.
“Phiền phức của các ngươi đều đã bị giải quyết, đã không cần đến ta nữa.”
Nhìn vẻ mặt chân thành của Long Phi, Tô Mộ quyết đoán từ chối.
“Tiếp theo, ta còn giải quyết phiền phức của mình!”
Câu nói này trực tiếp chặn lại tất cả những gì Long Phi định nói.
Đúng vậy.
Phiền phức của người chơi đã được giải quyết, dù sao Tô Pháp Thần cũng phải xử lý chuyện của mình.
Văn Diệu cũng giữ im lặng.
“Ta sẽ vào trong trò chơi giải trừ phong tỏa trong thành Diệu Nhật trước.”
“Những chuyện còn lại phải dựa vào chính các ngươi rồi!”
Tô Mộ nói xong, sau đó cơ thể bay lên cao.
Long Phi không mở miệng giữ hắn lại, hắn chỉ cúi gập người về phía Tô Mộ bay đi.
Những người khác cũng không tự chủ được nhìn bóng dáng trên không trung, trong ánh mắt tràn ngập khâm phục.

Phía Tây Hoa quốc.
Nơi này là một thắng địa du lịch.
Trong đó, Bố Cung càng là nơi hành hương trong cảm nhận của vô số người.
“Các ngươi biết gì không? Có người nhìn thấy ráng màu vạn trượng ở núi Côn Luân đấy!”
“Nghe nói ở đó có bảo bối hiếm có!”
“Tin này là thật hay giả vậy? Chẳng lẽ có di tích gì sắp mở ra à?”
“Mới vừa giải quyết đám người sống lại đó xong di tích lập tức xuất hiện! Chẳng phải chúng ta sẽ có cơ hội à?”
Từ xưa đến nay, núi Côn Luân đều là nơi thần thoại trong cảm nhận của mọi người.
Tin trong dãy núi có di tích nhanh chóng truyền khắp toàn bộ thành phố.
Sau khi tiêu diệt người sống lại, sĩ khí của các người chơi đang tăng mạnh, những kẻ mạnh dẫn đầu càng không bình tĩnh.
Đây chính là cơ hội nghìn năm có một!
Không chỉ có thành phố LS.
Trong khu phố khác ở dãy núi Côn Luân cũng bắt đầu lan truyền tin tức này.
“Tin tức này có chính xác không?”
“Không biết nữa, có người né tránh sự đuổi giết của người sống lại nên chạy vào trong núi, ngẫu nhiên nhìn thấy.”
“Nói cũng đúng, ta đã cảm thấy trên ngọn núi đó có bảo bối từ lâu rồi.”
“Dù sao người sống lại đã bị giải quyết, chúng ta có nên vào núi tìm hiểu xem rốt cuộc là gì không?”
Là người thì đều có ham muốn.
Khi người sống lại còn ở đây, các người chơi có thể đoàn kết nhất trí, cộng đồng kháng địch.
Nhưng sau khi người sống lại bị giải quyết, bầu không khí bắt đầu trở nên vi diệu.
Không có ai không muốn lấy được thứ gọi là”bảo tàng”.
“Vậy thì vào núi tìm hiểu xem!”
Không ít người lựa chọn hành động.
Những người này đều là người có thực lực mạnh trong các công hội.
Bọn họ rất ăn ý, chia trận doanh theo công hội.
“Đúng rồi, có phải lúc trước Tô Pháp Thần nói là có di tích thì có thể nói cho hắn biết đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận