Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 690: Quyền lợi tối cao!

Đứa trẻ ra lệnh cho đám lão già đó.
Hành động của hắn, chẳng khác nào khiến con cháu trong gia tộc tự tìm đường chết.
Nhưng thế thì đã sao?
Chỉ cần các lão tổ có thể giành được thu hoạch lớn, con cháu trong gia tộc dù có chết nhiều hơn nữa thì đã sao?
“Rõ!”
“Chúng ta sẽ làm ngay!”
Các lão tổ của Thượng Quan gia lần lượt nhận lệnh.

Kho tàng Hoàng Kim.
Tô Mộ vốn không biết kế hoạch của đám người sống lại đó.
Nếu hắn biết người của Thượng Quan gia muốn ăn “mảnh”, hắn nhất định sẽ ôm bụng cười lớn.
Miếng ăn “mảnh” này của mình, thực sự có người có thể nuốt trôi sao?
“Sắp thành công rồi!”
Lẳng lặng nhìn Quyền trượng Pháp Thần ở giữ trận pháp, vẻ mặt của Tô Mộ tràn đầy mong chờ.
Mặc dù sáu mảnh huân chương của Thần đều là mảnh vỡ, nhưng sau khi thêm vào trận pháp, năng lượng mà chúng bùng nổ ra đã đạt tới đẳng cấp của một Huân chương của Thần hoàn chỉnh.
Thậm chí là đã vượt quá!
Dưới sự thôn tính của Lực Pháp Tắc, trang bị mà mình lấy từ kho tàng của các gia tộc trong nháy mắt biến thành năng lượng thuần khiết nhất.
“Quả không uổng công!”
Nguồn sức mạnh khổng lồ như vậy, toàn bộ trận pháp cho thấy tính ổn định tuyệt đối.
Tất cả những điều này đều không thể tách khỏi sự bố trí của Tô Mộ, còn tiêu hao lượng lớn đống vật liệu kia.
Đương nhiên, công lao hàng đầu phải nhắc đến Phong tộc, Mặc tộc.
Nếu không có “quà tặng” của bọn họ, Tô Mộ thật không biết khi nào mới có thể làm xong trận pháp này.
Ánh sáng xung quanh ngày càng trở nên ảm đạm.
Tuy nhiên, Quyền trượng Pháp Thần lại phát ra một luồng ánh sáng rực rỡ khó diễn tả.
Còn có Nhẫn Thánh Pháp bên cạnh, trên mặt nhẫn cũng xuất hiện một vài hoa văn kỳ lạ.
Sáu mảnh Huân chương của Thần cùng với vô số trang bị cũng biến mất rồi.
Lực Pháp Tắc ẩn chứa bên trong chúng hoàn toàn dung hòa vào trong Quyền trượng Pháp Thần và Nhẫn Thánh Pháp.
Tô Mộ đi về phía trung tâm của trận pháp, không thể che giấu được sự phấn khích trên khuôn mặt.
Hắn dơ tay ra, ngay khi hắn nhấc Quyền trượng Pháp Thần, luồng ánh sáng rực rỡ đó cũng bao phủ lấy cơ thể của hắn.
“Khác rồi!”
Đắm mình trong dòng ánh sáng rực rỡ đó, Tô Mộ không khỏi lẩm bẩm.
Chính vào ngay khoảnh khắc này, mình đột nhiên có một cảm giác.
Pháp Thần giáng thế!
Áp chế chúng sinh!
Không sai, Tô Mộ chính là vị Pháp Thần tối cao đó!
Quyền trượng trong tay mình chính là biểu tượng cho quyền lợi tối cao!
Danh tiếng Pháp Thần, danh xứng với thực.
Tô Mộ nắm chặt lấy quyền trượng Pháp Thần, gương mặt khó nén vẻ kích động.
Nếu có thể mở giao diện ra, thì ngay cả khi không nhìn vào các thuộc tính cơ sở của chính mình, sự nâng cấp do trang bị mang lại cũng đạt đến cấp độ đáng sợ.
Bất cứ trang bị gì trên người đều đủ để cho một “người chơi bình thường” chuyển mình biến thành cấp độ “Thần”.
“Nếu tính trên trang bị, với trị số trí lực của ta ít nhất cũng đạt 60000 điểm rồi.”
“Được chiếc nhẫn này tăng phúc, công kích ma pháp cao đến khoa trương!”
Tô Mộ cầm lên nhẫn Thánh Pháp.
Ma lực mênh mông đột nhiên tràn ngập toàn bộ cơ thể hắn.
Cảm giác loại pháp lực thêm vào cơ thể này, thật sự khiến người ta say đắm.
Cũng đúng, dù sao cũng tiêu hao sáu mảnh huân chương của Thần cùng số lượng lớn nguyên liệu trang bị, nếu không có sự nhảy vọt về chất lượng, thì thật sự rất có lỗi với những tiêu hao này.
Đây đúng là tiền nào của nấy mà!
“Còn ai có thể cản ta?”
“Ngay cả là Thần trong vị diện này, cũng không cản nổi sức mạnh toàn lực của ta đâu?”
Tô Mộ đeo nhẫn Thánh Pháp lên, không tự chủ mà bày ra một tư thế duy ngã độc tôn.
Pháp Thần mặc vào hai trang bị Pháp Thần.
Thơm quá!
“Nên đi tìm con mồi rồi!”
Mài đao không quên công đốn củi, mà để sau khi thăng cấp quyền trượng Pháp Thần lên cấp Thần cũng là lúc nên thử xem con đao của hắn nhanh đến mức nào rồi.
Hắn lấy tấm bản đồ ra xem, một nơi cách mình gần nhất gọi là lãnh địa của gia tộc Thượng Quan.
“Chính là ngươi rồi!”
Xòe ra đôi cánh lửa, Tô Mộ nóng lòng sốt ruột chạy đến Thượng Quan gia.

“Long đội trưởng, ngươi nhất định phải chủ trì công bằng thay ta à!”
“Người sống lại hiếp người quá đáng, đồng đội của ta bởi vì bảo vệ ta mà bị bọn chúng giết hại, mối thù này ta chắc chắn phải báo!”
“Long đội trưởng, đám người sống lại đó chẳng khác gì ma quỷ, sự dày vò của chúng, cả đời này ta đều sẽ không quên!”
“Long đội trưởng, có thể giúp ta cầu xin Tô Pháp Thần, xin hắn ra tay đối phó đám người sống lại kia!”
Trong thành Diệu Nhật.
Long đội trưởng nhìn tin nhắn chat riêng liên tục hiện lên, gương mặt lộ vẻ cực kì khó coi.
Tin nhắn chat riêng của hắn quá nhiều rồi!
Đâu đâu cũng đều đang diễn ra bi kịch người sống lại săn giết người chơi.
Nhìn những tin tức thấy mà giật mình đó, Long Phi hận không thể xé nát đám người sống lại đó thành vạn mảnh!
“Chết tiệt!”
Hắn siết chặt tay, nghiến răng đến mức chảy máu.
Nhưng hắn chỉ có thể làm là phẫn nộ.
Long Phi không phải Tô Mộ, căn bản không thể tiêu diệt đám người sống lại đó.
Đừng nói ở thế giới hiện thực nữa, giờ phút này bên ngoài thành Vương Đô còn số lượng lớn người sống lại đang nhìn chăm chăm tới hắn như hổ đói.
Chỉ cần hắn dám ra khỏi thành, lập tức sẽ có một nhóm người sống lại giết đến tận cửa.
“Các vị, ta biết đây là thời khắc khó khăn, nhưng mọi người chắc chắn phải tin tưởng, chúng ta nhất định sẽ chiến thắng đám người sống lại!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận