Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 701: Thăng Thần kỹ.

Tô Mộ mở hoàng kim kho tàng ra, lệnh cho tiểu đệ Xương Khô xem xét thu hết vào.
Nhân thời gian chiến sĩ Xương Khô chuyển đồ, mình còn có vài chuyện muốn làm.
Đến nơi cao nhất của toàn lãnh địa.
Đôi Mắt Thần Thị mở lên, trong tầm nhìn xuất hiện rất nhiều dấu hiệu sinh mệnh.
Lão tổ của Mộ Dung gia xuất chinh, đám hậu bối này vẫn ở trong nhà, đợi các trưởng lão “khải hoàn trở về”.
Dưới sự cách biệt thực lực vô cùng lớn, bọn họ hoàn toàn không phát hiện ra được Tô Mộ đã lẻn vào.
“Nguyện tất cả hoà bình!”
Giơ cao Quyền Trượng Pháp Thần lên, Tô Mộ mỉm cười nói nhỏ.
Trong phút chốc, từng luồng từng luồng Thiên Hoả xuất hiện trên bầu trời ở lãnh địa Mộ Dung gia.

“Ánh sáng chói mắt quá!”
“Nóng, sao bỗng nhiên trở nên nóng như vậy?”
“Các ngươi xem, đó là cái gì?”
Bên dưới lãnh địa Mô Dung gia, một đám hậu bối người sống lại nhìn lên bầu trời, ngơ ngác nhìn nhau.
Bọn họ vẫn không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
“Rơi xuống rồi, hình như là loại tấn công nào đó!”
“Cái này sao có thể? Vậy mà lại có người dám nhân lúc lão tổ không có, tấn công Mộ Dung gia ta?”
“Mau đi bẩm báo với các vị lão tổ!”
Cùng với sự rơi xuống của “mặt trời”, khi những người sống lại này rốt cuộc cũng nhận ra, thì hết thảy đều đã không kịp nữa rồi.
Thiên Hoả Thiêu Thành!
Toà thành không biết bao nhiêu lịch sử qua bao nhiêu năm tháng này của Mộ Dung gia, toàn bộ huỷ hoại trong phút chốc dưới ngọn lửa lớn.
Nhìn một vùng biển lửa mênh mông kia, trong lòng Tô Mộ không có hơi thương cảm nào.

Lãnh địa Nam Cung gia.
“Thượng Quan gia và Mộ Dung gia e rằng đã xảy ra chuyện rồi!”
Lão tổ tông Nam Cung đang sử dụng loại phương thức nào đó, nói chuyện với mấy lão tổ khác trong gia tộc.
“Không phải chứ? Dựa vào thực lực của Thượng Quan gia với Mộ Dung gia, tên thổ dân kia sao lại có được thực lực như vậy?”
“Lão cửu đâu? Không có truyền về tình báo cụ thể nào à?”
Hai giọng nói liên tiếp vang lên.
“Lão cửu đã chết rồi!” Giọng nói lão tổ tông Nam Cung vô cùng trầm.
Sau khi được cho biết tin tức này, toàn bộ những người khác cũng chìm vào trong nỗi kinh hoàng.
Cửu trưởng lão tuy thực lực xếp cuối cùng, nhưng nói thế nào cũng là nhân vật cấp bậc lão tổ đó!
“Đến Thượng Quan gia và Mộ Dung gia đều ngăn không được tên thổ dân kia, chẳng lẽ thực lực của hắn đạt tới cấp Thần?”
“Không phải chứ? Nếu thật sự là cấp Thần, vậy chúng ta e rằng cũng không phải là đối thủ đâu!”
Mọi người ở Nam Cung gia rõ ràng hơi hoảng sợ.
Dù cho sức cả tộc bọn họ đi đánh Thượng Quan gia hay là Nam Cung gia, cũng không thể dễ dàng đắc thủ.
Có được thực lực có thể tiêu diệt Thượng Quan gia và Mộ Dung gia, vậy tính chất lại khác rồi.
“Tinh thần của chúng ta dù sao vẫn hơi không yên, cái xương trong thịt này phải rút nó ra!”
“Lấy danh nghĩ của ta, mời tất cả những người của gia tộc khác nhanh chóng đến Nam Cung gia chi viện.”
“Nói với bọn họ, tình thế cấp bách, nếu Nam Cung gia bị diệt, bọn họ một người cũng đừng mong chạy thoát!”
Lão tổ tông Nam Cung cũng ý thức được tính nghiêm trọng của tình hình.
Nếu người của thế giới hiện thực kia thật sự đạt tới cấp Thần, chỉ dựa vào thực lực Nam Cung gia của hắn, hiển nhiên chống đỡ không nổi.
“Đã rõ rồi, chúng ta sẽ mang viện binh trở về với tốc độ nhanh nhất!”
Mọi người sôi nổi lên tiếng.
Bọn họ không lo lắng không kéo được viện binh tới.
Đạo lý môi hở răng lạnh, trong lòng các lão tổ bọn họ cũng hiểu rất rõ.
Nam Cung gia chính là cánh cửa lớn cuối cùng.
Một khi cánh cửa này bị đánh nát, những gia tộc khác chắc chắn sụp đổ tan tành!
...
“Các vị, tình hình đã vượt qua dự tính ban đầu, tên thổ dân tới từ thế giới hiện thực kia, thực lực sâu không thể lường, Thượng Quan gia và Mộ Dung gia đã tiêu rồi!”
“Cái gì? Ngay cả Thượng Quan gia với Mộ Dung gia cũng bị diệt rồi?”
“Tình hình cấp bách, xin các vị cùng đi theo ta tới Nam Cung gia, diệt trừ tên ngoại tộc kia!”
Mọi người của Nam Cung gia không ngừng chạy vạy tại lãnh địa của mỗi gia tộc.
Sau khi biết được Thượng Quan gia và Mộ Dung gia bị diệt, lão tổ tông của mỗi gia tộc đã có quyết định.
Bọn họ nhất định không thể để cho một người của thế giới hiện thực tuỳ ý làm bậy trong thế giới vị diện!
Cho dù biết đây sẽ là một trận đại chiến tàn khốc, mỗi gia tộc vẫn như cũ huy động toàn lực lên đường, xông lên chiến trường.
“Cuộc chiến này liên quan tới sống chết tồn vong của tất cả chúng ta, mọi người nhất định phải vứt bỏ hiềm khích lúc trước, chân thành hợp tác!”
“Yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ sử dụng toàn lực!”
“Chuyện đến nước này, ân oán trong mỗi gia tộc đã sớm không tính là gì rồi, cái người làm mưa làm gió kia, phải chết!”
Cường giả của mỗi tộc đều ngựa không ngừng vó, lao như điên về hướng lãnh địa Nam Cung gia.
Nhóm lão tổ người sống lại này đồng tâm hiệp lực, khí thế chưa từng có!
...
“Lại là ba mảnh huân chương của Thần, đúng là gia tộc lớn mà!”
Sau khi dọn sạch kho tàng của Mộ Dung gia, Tô Mộ lại đi tới kho tàng của Nam Cung gia.
Quy mô của hai gia tộc này không quá lớn, thứ cất giữ trong kho tàng vậy mà cũng không khác biệt mấy.
Sau khi lấy ba mảnh huân chương của Thần, Tô Mộ cũng thu hoạch được lượng lớn trang bị, thuốc còn có nguyên liệu.
“Lại đầy nữa rồi!”
Nhìn kho tàng lại sắp bỏ đầy, Tô Mộ thật sự hơi phiền muộn.
Sự phiền muộn hạnh phúc.
“Hay là làm một kỹ năng?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận