Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 525: Đột phá hạn mức cao nhất. (2)

Thành phố NJ.
Sau khi cột sáng biến mất, toàn bộ những người sống lại của nơi này đều bắt đầu náo động lên.
“Lão tổ thành công rồi, tên Tô Mộ và Hiên Viên kia chắc chắn đã chết rồi!”
“Theo lễ nghĩa có phải chúng ta nên đi thăm viếng lão tổ một chút không?”
“Đúng rồi, nghe nói lần này vị Lăng thiếu kia làm đội trưởng, bố trí thế cục, chắc hẳn hắn sẽ tiến cử chúng ta cho lão tổ.”
“Đợi chút đi, Lăng thiếu và lão tổ kia chắc là đang trên đường tới!”
Không có người sống lại nào cho rằng Tô Mộ và Hiên Viên còn sống.
Bọn họ đều đang suy nghĩ nên lấy lòng vị lão tổ kia như thế nào.
Suy cho cùng thì vị lão tổ kia đã trừ hại giúp cho bọn họ!

Bầu trời Lam Tinh.
Trên ánh trăng sáng kia.
Một nhóm người đang bố trí một trận pháp.
Ở vị trí trung tâm của trận pháp có một người đang đứng.
Trên mặt của hắn lộ ra thần sắc kiên nghị.
“Thiên Bằng, chuẩn bị xong chưa?”
Một cô gái tuyệt đẹp đứng bên ngoài trận pháp, nhìn người đứng trong trận dịu dàng đầy tình cảm.
“Bắt đầu đi!”
Giọng điệu của người trong trận kia kiên định.
Ngay sau đó, trận pháp khởi động, sinh ra một luồng lực đẩy cực mạnh.
Dưới lực đẩy cực mạnh này, người kia trực tiếp bị bắn ra ngoài, tiến về phía trước, chính là tinh cầu màu xanh lam kia.
Hắn dùng tốc độ cực nhanh đi vào trong phạm vi chân không.
Sau khi đã đến tầng khí quyển của Lam Tinh, cơ thể của hắn bắt đầu bốc cháy.
Nỗi đau thiêu đốt khiến cho gương mặt của người này trở nên méo mó.
Nhưng dưới sự chống đỡ của một niềm tin nào đó, hắn cố nén nỗi đau, ngay cả một câu cũng không phát ra.
Cuối cùng, hắn xuyên qua tầng khí quyển, rơi xuống giống như một ngôi sao băng!
Thành phố NJ.
Một nhóm lớn người sống lại lục tục tụ tập.
Bọn họ không hẹn mà cùng đi về phía ngọn núi ở vùng ngoại ô.
Lão tổ đích thân tới, những người này đều không dám chậm trễ.
Nếu có thể làm cho lão tổ vui vẻ, thậm chí bọn họ còn có thể một bước lên mây.
Sau một khoảng thời gian, hơn nghìn người sống lại tụ tập lại với nhau, trông ngóng chờ đợi, đợi chờ nghênh đón lão tổ kia.
“Các vị, các lão tổ đều thích kiểu cách lịch sự, lát nữa chúng ta phải khiến cho lão tổ hài lòng mới được.”
“Đây là chuyện hiển nhiên, lão tổ ra tay thay chúng ta giải quyết tên Tô Mộ và Hiên Viên kia, chúng ta không còn cần phải chịu sự quản chế của thổ dân nữa rồi!”
“Theo ta thấy, bây giờ chúng ta có thể trở về Ma Đô rồi.”
“Đúng vậy, Ma Đô đó lớn thế mà, ngày sau nhất định sẽ có di tích người sống lại cỡ lớn. Trước kia bị ép rời đi, ta còn có chút không nỡ!”
“Theo ta thì chúng ta dứt khoát nghênh đón lão tổ vào Ma Đô!”
Những người sống lại này thảo luận với nhau, người nào người nấy đều tươi cười rạng rỡ.
Đúng lúc này, bầu trời đột nhiên xuất hiện một vệt sao băng.
Trong bóng đêm, ánh lửa của sao băng đặc biệt bắt mắt.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên.
Mấy giây sau, trong tầm mắt của bọn họ xuất hiện một ánh lửa chói mắt khác.
Đó là một người trên lưng mọc một đôi cánh hỏa diễm!
Sự xuất hiện của hắn vừa đúng lúc trùng khớp với sao băng trên bầu trời, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.
Những người sống lại nhìn hình ảnh này, tất cả đều cực kỳ hoảng sợ.
Người trên không trung kia, rất nhiều người trong số bọn họ đều đã từng gặp rồi.
Đôi cánh hỏa diễm kia càng trở thành cơn ác mộng trong lòng của bọn họ.
“Là tên Tô Mộ kia, sao hắn lại còn sống?”
“Đây rốt cuộc là chuyện gì? Lão tổ thua rồi?”
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào. Người đó là lão tổ mà, sao có thể thất thủ?”
Âm thanh không thể tin nổi của từng người vang lên.
Tô Mộ xuất hiện ở nơi này chỉ có thể nói rõ một chuyện.
E rằng lão tổ kia đã ôm hận mà chết rồi!
“Chạy đi!”
Không biết là ai đã gào lên một câu.
Hơn một nghìn người sống lại lập tức như những con chó nhà có tang, bỏ chạy tứ tán.
Ngay cả lão tổ vượt giới để đến cũng không làm được gì Tô Pháp Thần, cho dù bọn họ nhiều người thì có tác dụng gì?
“Đi được à?”
Trên không trung, một tiếng hét to vang lên.
Một giây sau, tất cả người sống lại đều sững sờ ngay tại chỗ.
Vùng Từ Trường Trọng Lực vô hình bao trùm khu vực này khiến cho hơn một nghìn người sống lại không thể động đậy.
Tô Mộ ở trên không trung, quan sát những người sống lại luôn tự cho mình là cao cao tại thượng ở bên dưới.
Trong mắt của mình, bọn họ dĩ nhiên không khác gì con kiến.
“Trước kia đánh chết trên trăm người sống lại đã có lão tổ vượt giới tới tìm ta gây rắc rối. Nếu bây giờ giải quyết toàn bộ những người này, người đến thế nào cũng mạnh hơn so với tên vừa rồi nhỉ?”
Tô Mộ lộ ra một nụ cười, ánh mắt chỉ có những lão tổ phía sau.
“Thử kỹ năng mới của ta xem nào!”
Tô Mộ giơ một cánh tay lên, ma lực trong cơ thể bắt đầu ngưng tụ.
Những người bên dưới phân tán rất rộng, cần hai phát Thiên Hỏa mới có thể tiêu diệt toàn bộ.
“Thiên Hỏa Thiêu Thành!”
Sau khi Tô Mộ vung tay một cái.
Trên bầu trời, hai ngọn Thiên Hỏa mang theo uy thế không thể ngăn cản rơi xuống.
Gương mặt của tất cả người sống lại đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Bọn họ liều mạng muốn chạy thoát, muốn thoát khỏi sự uy hiếp của cái chết, nhưng lại phát hiện tất cả đều là phí công.
Dưới Thiên Hỏa, tất cả đều bị chôn vùi sạch sẽ.
Mặt đất trở thành một mảnh khô cằn, hai ngọn lửa mạnh mẽ rất lâu không tắt.
Tô Mộ đứng trên không trung, giống như thần linh.
“Trong thành nhất định còn có những người sống lại khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận