Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 507: Dị tinh? (2)

“Đây không chỉ là quyết định của ta.” Lăng thiếu nhún vai, nhìn như rất bất đắc dĩ.
“Chúng ta cũng muốn làm bạn với tên Tô Mộ kia, nhưng hắn lại coi chúng ta thành kẻ địch.”
“Hắn làm tất cả mọi người tức giận, kết cục cũng chỉ có một!”
Nghe những lời này của Lăng thiếu, sắc mặt người kia âm tình bất định.
Đúng lúc này, Lăng thiếu vươn tay, khoác lên trên vai của hắn.
“Tô Mộ rất mạnh, nhưng hắn không thể mạnh hơn ngàn vạn người sống lại!”
“Đây đã là lúc suy nghĩ về lập trường của ngươi rồi!”
Trong lời nói Lăng thiếu đầy ý tứ sâu xa.
Vẻ mặt người kia càng thêm xoắn xuýt, siết chặt hai quả đấm, một lát sau lại đột nhiên buông ra.
“Ngươi muốn ta làm gì?” Hắn thở dài một hơi, giống như đã đưa ra lựa chọn.
“Tô Mộ không phải muốn tìm hiểu manh mối về di tích từ ngươi sao?”
“Ta muốn ngươi cung cấp cho hắn một tin tức, nói cho hắn ở thành phố NJ có một di tích đang mở ra.”
Lăng thiếu nói.
“Các ngươi muốn mai phục hắn ở đó sao?”
Người kia nghe vậy, trợn mắt nhìn.
“Chớ khẩn trương, không phải bây giờ.” Lăng thiếu vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Chờ những người sống lại khác đến, cũng cần một thời gian!”
“Đến lúc thời cơ chín muồi, ngươi chỉ cần cho công hội khác thả ra một ít tin tức, để bọn họ cảm thấy di tích ở thành phố NJ sắp hiện thế là được.”
Nói đến đây, Lăng thiếu đột nhiên nắm bả vai người kia.
“Việc này, ngươi làm được không?”
Vùng đất Dị Tinh.
Tô Mộ đang càn quét chiến trường.
Sau khi đánh giết hơn vạn ma vật loại trùng, thanh vật phẩm của thắt lưng trữ đồ đã sắp không đủ dùng.
“Tạm thời không giết quái nữa, thăm dò nơi này một chút trước!”
Mục đích đi vào nơi này đúng là cày quái, thu hoạch ma hạch cùng với trang bị.
Sau khi cất vào ô túi đồ, Tô Mộ mở đôi cánh hoả diễm ra.
“Ma vật ở nơi này nhiều quá vậy?”
Sau khi bay được một khoảng cách, phóng tầm mắt ra xa thì thứ nhìn thấy vẫn là hố thiên thạch lít nha lít nhít.
Đôi Mắt Chân Thật có thể nhìn thấy rõ, tất cả ở dưới kia đều là ma vật loại trùng mạnh mẽ.
Tô Mộ ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Dường như tầng khí quyển tương đối mỏng manh.
“Ta bay lên được không nhỉ?”
Một ý tưởng bắt đầu nảy ra trong đầu hắn.
Đôi cánh hoả diễm bắt đầu run run, mang hắn bay lên cao.
Rất nhanh, lực cản lớn mạnh xuất hiện, nhiệt độ không khí cũng bắt đầu hạ xuống nhanh chóng.
“Biến thân Hoả Nhân!”
Cơ thể Tô Mộ tuôn ra hoả diễm, tiếp tục bay lên cao.
Sau một thời gian ngắn, hắn có thể cảm giác được dưỡng khí xói mòn một cách rõ ràng.
Nhưng với sức mạnh của thể chất, cho dù không có dưỡng khí, hắn cũng không có cảm giác hít thở không thông.
Chuyện này càng làm cho Tô Mộ tăng sự tự tin nắm chắc thành công.
Ánh hào quang bên trên đôi cánh hoả diễm càng thêm xán lạn, hắn tăng tốc độ bay hết mức.
Hắn giống như một ngôi sao băng, bay thẳng ra ngoài không gian.
“Đùng đùng!”
Ngay khi Tô Mộ lên tới độ cao nhất định, một tia chớp đột nhiên xuất hiện.
Không chỉ như vậy, còn có một pháp tắc đáng sợ đang nảy sinh.
Tô Mộ lập tức ngừng lại.
Hắn đã bay đến độ cao hơn vạn mét, Đôi Mắt Chân Thật càng thấy rõ ngân hà ngoài kia.
“Còn tiếp tục lên cao, ta sẽ chết!”
“Cho dù có được huân chương của Thần cũng vậy!”
Tô Mộ nhẹ giọng thì thầm, vẻ mặt nghiêm trọng.
Pháp tắc hiện tại khác với tất cả những pháp tắc đã ngăn cản hắn trước đó, pháp tắc này, chứa sát khí cực kỳ kinh khủng.
Không thể nghi ngờ, nếu hắn tiếp tục bay lên trên, tất nhiên hắn sẽ bị xoá sổ một cách vô tình!
Tô Mộ chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn về phía bầu trời đầy sao.
Hắn cũng không phải là một kẻ yêu thích thiên văn học, dốt đặc cán mai với những thứ gọi là thiên thể này.
Tuy nhiên những thiên thể bên ngoài kia, nhìn sao cũng không giống như ở bên trong dải Ngân Hà.
“Ở đây cũng không nhìn thấy những ngôi sao đặc trưng của dải Ngân Hà.”
“Mà nơi này cũng không có hằng tinh như mặt trời.”
Tô Mộ híp mắt, lông mày nhíu chặt.
Chỗ này hình như thật sự là một dị tinh!
Nếu hắn nói ra sự phát hiện nơi này, tuyệt đối sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Một cửa truyền tống tới game mà lại thông lên một hành tinh khác?
Đây vẫn còn trong game sao?
Càng tìm hiểu nhiều về thời đại này, cảm giác nhỏ bé kia càng thêm mãnh liệt.
Game Thần Đồ, rất có thể chỉ là một phần nhỏ trong thế giới mênh mông rộng lớn.
“Nên về rồi!”
Tô Mộ hít sâu một hơi,
Ngay lúc hắn chuẩn bị theo đường cũ trở về, tinh hà trước mắt xuất hiện một vật.
“Đó là?”
Tô Mộ trợn to hai mắt mà nhìn.
Xuất hiện trong tầm mắt, rõ ràng là một chiếc phi thuyền vũ trụ giống như trong phim ảnh!
Chiếc phi thuyền đó bay tới hướng tinh cầu với tốc độ cực nhanh.
“Nó định đáp xuống tinh cầu này?”
Gương mặt Tô Mộ lộ vẻ hưng phấn.
Một khi chiếc phi thuyền này thật sự hạ cánh xuống tinh cầu này, có lẽ hắn có thể tiếp xúc với “người ngoài hành tinh”.
“Không đúng!”
“Nó đang rơi xuống sao?”
Nhưng cẩn thận quan sát một lát, lông mày Tô Mộ nhăn thành một chữ ‘hình’.
Chiếc phi thuyền kia đang xoay tròn một cách bất quy tắc.
Đó cũng không phải là trạng thái khi phi hành.
“Đùng!”
Khi phi thuyền tiến vào tầng khí quyển, một vang động kịch liệt truyền đến tai Tô Mộ.
Trên phi thuyền kia xảy xa vụ nổ mạnh!
Phi thuyền khổng lồ bắt đầu rơi xuống tinh cầu với tốc độ cực nhanh.
“Là do pháp tắc sao?”
Phi thuyền mất khống chế khiến cho Tô Mộ nghĩ đến pháp tắc quấy nhiễu.
Tương tự, hắn cũng sinh ra hứng thú nồng hậu đối với chiếc phi thuyền vừa mới rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận