Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 517: Không có ai có thể ngăn cản ta.

Lăng thiếu còn chưa kịp phản ứng, mũi tên kia đã bắn trúng hắn.
Đau đớn xé rách làm cho khuôn mặt hắn vặn vẹo, muốn nói cái gì đó, lại phát hiện mình nói gì cũng không phát ra tiếng được.
“Lăng thiếu!”
Tiếng kêu của thuộc hạ truyền đến bên tai hắn.
Lăng thiếu vươn tay, muốn bắt được cái gì đó, loại cảm giác vô lực này bao phủ hắn hoàn toàn.
Người sống lại tài ba này, cũng không ngăn nổi một mũi tên của Hiên Viên!
“Ngươi dám giết Lăng thiếu! Ngươi biết hắn là ai không?”
“Thổ dân, ngươi đã gây ra họa lớn rồi!”
“Ngươi sẽ phải thừa nhận lửa giận của Lăng gia, gia tộc đã từng suýt nữa bước lên vương tọa!”
Ngay khi Lăng thiếu ngã xuống, cấp dưới của hắn lập tức gào thét với Hiên Viên.
Bọn họ không thể tin nổi vị thiếu chủ thiên tài trong tộc lại chết một cách tuỳ tiện như vậy?
Chỉ một mũi tên cực kỳ đơn giản, tất cả mọi người đều không nghĩ rằng mũi tên đó có thể có uy lực đáng sợ đến vậy.
Nghe những người này nói, Hiên Viên hờ hững, ánh mắt chứa một loại nhìn xuống từ trên cao.
Cho dù những người sống lại này có bối cảnh lớn gì thì trong mắt hắn, những người này cũng chỉ là gà vườn chó xóm mà thôi.
Tiếng gào ầm ĩ của những người này không hề mang đến một chút áp lực nào cho Hiên Viên, ngược lại còn làm hắn cảm thấy bực bội.
Dây cung của cung Quần Tinh lại được kéo ra, một mũi tên tự động ngưng tụ.
“Chạy!”
Người sống lại đang hét to kia quay đầu lập tức chạy đi, hoàn toàn không có ý định báo thù cho Lăng thiếu.
Nhìn cây cung như có quần tinh vờn quanh kia, bọn họ chỉ còn lại cảm giác bất lực.
Đến lúc này, thậm chí sống sót cũng trở thành hy vọng xa vời.
“Vèo!”
Mũi tên Quần Tinh phá không bay đi.
Người bị chọn làm mục tiêu cảm nhận được uy hiếp bèn lập tức mở kỹ năng ra.
Làn da trên người hắn bắt đầu hoá thành kim loại, muốn dùng kim loại để ngăn cản công kích của Hiên Viên.
Nhưng ngay khi mũi tên bắn trúng, trái tim của hắn lập tức nổ tung, xuất hiện một lỗ thủng.
Thế công của mũi tên vẫn không giảm, liên tục bắn xuyên mấy chục thân cây che trời!
Nhìn thấy kết cục của hắn, những người khác cũng hiểu ra một điều.
Mũi tên bắn ra từ cây cung kia căn bản không phải là thứ bọn họ có thể ngăn cản được!
Vài người nhanh chóng quyết định, bóng người đột nhiên biến mất giữa rừng cây.
Còn có người vươn tay muốn triệu hồi tinh thể Thần Đồ.
Dù tốc độ của bọn họ có nhanh hơn đi nữa thì cũng không nhanh bằng Hiên Viên có điểm nhanh nhẹn hơn mười nghìn.
“Vèo! Vèo! Vèo!”
Mũi tên liên tục bay ra, trong rừng liên tục truyền đến tiếng động.
Đó là tiếng đại thụ ngã xuống mặt đất!
Sau khi âm thanh dừng lại, những người sống lại trong khu vực này cũng không còn ai tồn tại.
Mọi chuyện cũng được Tô Mộ nhìn thấy thông qua góc nhìn của Hiên Viên.
Một lúc sau, năm chiến sĩ Xương Khô cũng chạy tới đây.
Điểm nhanh nhẹn của chúng nó thấp hơn Hiên Viên không ít, tốc độ di chuyển cũng chậm hơn rất nhiều.
Lại qua một lúc sau, một bóng người xuất hiện trên không trung khu rừng.
Tô Mộ dùng tốc độ nhanh nhất đến nơi này trước một bước.
“Làm rất tốt!”
Sau khi tập hợp, Tô Mộ khen ngợi Hiên Viên.
“Cảm ơn lời khích lệ của chủ nhân!”
Cung Thần Hiên Viên, người cực kỳ lạnh lùng trước mặt những người khác lại lộ ra biểu cảm ngượng ngùng.
Tô Mộ thấy thế bèn vỗ nhẹ lên vai hắn.
Trải qua một khoảng thời gian thích ứng, Hiên Viên đã càng ngày càng giống một “người”.
“Chờ đến một ngày nào đó trong tương lai, ta sẽ cắt đứt liên hệ giữa ta và ngươi, để ngươi hoàn toàn được tự do!” Tô Mộ nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Cắt đứt liên hệ cũng có nghĩa là hắn từ bỏ quyền “khống chế tuyệt đối” Hiên Viên.
Nhưng cùng lúc đó, hành động này cũng thể hiện thái độ của hắn.
Hiên Viên không còn là “cấp dưới” của hắn nữa mà chính là bạn của hắn!
“Hiên Viên vĩnh viễn nghe lời chủ nhân!” Hiên Viên im lặng một lúc, sau đó trả lời cực kỳ nghiêm túc
Tô Mộ khẽ gật đầu, lại vỗ vai Hiên Viên.
Sau đó hắn nhìn về phía hang núi phía sau.
Dưới Đôi Mắt Chân Thật, tất cả mọi thứ trong hang núi đều bại lộ trong mắt hắn.
“Vị Lăng thiếu này đúng là người tốt, hơn nữa còn là người sống lại giàu nhất mà ta từng thấy!”
Thân là một đại sư trận pháp, Tô Mộ có thể hiểu sơ được tác dụng của ma pháp trận bên trong.
Đó là một ma pháp trận giam cầm.
Hiển nhiên Lăng thiếu đã tiêu tốn rất nhiều công sức, thủy tinh ma pháp dùng cho nó đều là hàng cao cấp.
Còn một vài tài liệu khác đều cực kỳ hiếm thấy.
Ít nhất là trong game Thần Đồ, Tô Mộ còn chưa từng nhìn thấy những tài liệu này.
Nói cũng đúng thôi, người Lăng thiếu định đối phó không chỉ có một mình Tô Mộ.
Muốn giam cầm một Pháp Thần cộng thêm một vị lão tổ, không trả một cái giá đắt thì sao có thể được chứ?
“Ngươi ở lại đây, lão tổ sống lại kia có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, ta đi vào huỷ ma pháp trận bên trong trước!”
Thân phận đại sư trận pháp đặt ở đó, Tô Mộ hoàn toàn có thể lợi dụng ma pháp trận có sẵn này để giăng bẫy lão tổ sắp đến.
Nhưng Hiên Viên và mình đều đã tới đây, cộng thêm năm chiến sĩ Xương Khô, cho dù có thêm một lão tổ đến nữa thì hắn cũng hoàn toàn không sợ.
Có những tài liệu trong ma pháp trận đó, hắn có thể tăng mạnh trận pháp dưới tầng hầm ngầm thêm một bước.

Thế giới Thần Đồ.
Trên đảo nổi ở phòng tuyến số 2.
Diệu Tinh đang ở trong tháp cư trú của nàng, cẩn thận quan sát bản đồ vẽ lại.
Hiển nhiên vị đảo chủ này cực kỳ coi trong mê uyên Ma Vật.
“Kẽo kẹt!”
Cửa đột nhiên bị mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận