Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 806: Nuôi dưỡng Thần Thụ

“Cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng, thứ này liền có thể phát triển thành cây lớn?”
“Nếu như ta dùng trận pháp tiến hành nuôi dưỡng nó, có phải cũng có thể đạt được hiệu quả hay không?”
Sờ sờ hạt giống này, Tô Mộ chìm vào trong suy nghĩ.
Là một đại sư tinh thông mọi sinh hoạt, thảo dược học của mình là đầy cấp đó.
Triệu hồi ra tinh thể Thần Đồ, hắn lập tức tiến vào trong trò chơi.
'Tâm của Thần Thụ: Hạt giống này có thể gây trồng ra Thần Thụ trong truyền thyết.'
Trong trò chơi, trên hạt giống cũng xuất hiện miêu tả kỹ càng.
Tô Mộ ở trong đại sảnh mở cánh cửa của kho tàng hoàng kim ra.
Mặc dù lúc trước tiêu hao một lượng lớn nguyên liệu, nhưng dư lại cũng có không ít.
Nhất là những nguyên liệu thuộc loại thuốc kia, mình một cái cũng không dùng.
“Lập tức gieo trồng chắc chắn không thực tế.”
“Thứ này nếu mà biến thành cây rồi, không chừng vẫn sẽ tấn công ta!”
Muốn trồng một cái cây trong kho tàng hoàng kim không phải là chuyện khó, Tô Mộ lại dứt khoát bác bỏ ý định này.
Mình muốn làm một cái chậu trồng cây, để Thần Thụ này trở thành”người làm công”.
“Đầu tiên cần kìm hãm sự phát triển của nó, không thể để nó sinh trưởng quá lớn, tiếp theo là phải rút năng lượng sinh mệnh của nó ra, mở ra hoa của Thần Thụ.”
“Cái này cần phải nghiên cứu thêm chút!”
“Ra đây đi, tiểu đệ của ta!”
Vung tay lên, Tô Mộ triệu hồi tiểu đệ Xương Khô ra.
Những tiểu tử này, là trợ thủ trung thành nhất của mình.
...
Thế giới hiện thực.
Thành phố sy.
Người do chất lỏng màu đen biến thành đi tới nơi này.
Hắn vẫn như trước vô cùng tò mò đối với những chuyện hoàn toàn mới, bắt đầu đi lang thang trong thành phố này.
Giống như Hoa Đô, thành phố sy là một toà thành trống rỗng.
Nguyên nhân bởi vì Tô Mộ, nơi đây chẳng những không có người chơi, ngay cả ma vật cũng không có lấy một con.
Chất lỏng màu đen đi dạo một lúc, rất nhanh đã hết hứng thú.
Hắn đi về phía cánh cánh cửa truyền tống kia.
Sau khi tới được vị trí của cánh cửa, hắn không có bước vào trong.
Một bãi chất lỏng màu đen nhỏ phân tách ra từ trên người hắn, chầm chậm tiến vào sau cánh cửa truyền tống.
Một ít chất lỏng màu đen này ở sau cửa chậm chạp bò đi, chạy thẳng tới toà tháp đen cao ngất kia.
Sau một hồi, chất lỏng màu đen tới đáy tháp, thuận theo tháp đen đi thẳng lên trên.
Lúc nó va chạm vào bóng người trong tháp đen kia, người đó bỗng nhiên mở mắt ra.
“Choang!”
Trong toà tháp đen cao lớn phát ra tiếng vỡ vụn.
Sau lưng Phong Ngôn mọc ra một đôi cánh màu đen, làm cho hắn đứng vững trên không trung.
“Khà! Khà! Khà!”
Sau khi tiếng cười của người rùng rợn đó vang lên, Phong Ngôn bay nhanh tới vị trí của cổng truyền tống.
Tốc độ của hắn rất nhanh, trên cả đoạn đường không có trở ngại.
Sau khi hắn xuyên qua cánh cánh cửa truyền tống đó, lập tức quỳ xuống bên chân chất lỏng màu đen ngoài cửa kia.
Chất lỏng màu đen vươn một tay ra, đặt lên đầu của Phong Ngôn.
Cơ thể của hắn dần dần bắt đầu xảy ra thay đổi, làn da màu đen đó, thình lình biến trở lại màu vàng ban đầu.
Không chỉ như thế, hai con mắt đen kịt trống rỗng kia, càng có sức sống và sắc thái hơn.
Nếu như Tô Mộ ở đây, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc.
Phong Ngôn hoàn toàn”sống” lại.
Bất kể nhìn vào từ góc độ nào, hắn đều không hề khác gì so với lúc trước.
Đương nhiên, Phong Ngôn lúc này, đã không còn là Phong Ngôn trước kia nữa.
Trong đầu hắn thoáng qua vài hình ảnh.
Những cái đó đều là cảnh tượng Phong Ngôn tiếp xúc với Tô Mộ.
Không chỉ như vậy, hình ảnh cái bóng đen đánh nhau với Tô Mộ dưới toà tháp lúc trước kia, cũng cùng nhau xuất hiện.
“Là một tiểu tử khó chơi.”
“Nhất định phải nắm chắc trăm phần trăm, nếu không tuyệt đối không thể tuỳ tiện ra tay!”
Sau khi tất cả hình ảnh lướt qua, Phong Ngôn một mình lẩm bẩm lên tiếng.
Nếu nói hắn còn có chỗ nào không quá bình thường, đơn giản là hắn còn chưa thích nghi với cơ thể mới này.
Phong Ngôn nhìn xa theo một hướng.
Đó là hướng đông bắc bộ.
Hắn không giống với tất cả những người lúc trước, không có đuổi theo tìm Tô Mộ kiếm chuyện.
Cơ thể hoạt động không linh hoạt đi về hướng bắc.
Vì để có thể sở hữu”nắm chắc trăm phần trăm” mà hắn nói, Phong Ngôn đã có loại dự định nào đó.
...
Game Thần Đồ.
Trên mặt đất màu đen.
Nhãn Cầu Tà Thần dung hợp với vật chất màu đen đi tới một khu vực.
Nơi này ngoại trừ đất đen không nhìn thấy điểm cuối, thì cái gì khác cũng không có.
“Nô bộc của bóng tối, nghe sự triệu hồi của ta nào!”
Nhãn Cầu Tà Thần ngâm xướng lên.
Một khoảng thời gian sau, mảnh đất lớn này bắt đầu chấn động.
“Ầm ầm!”
Từng bộ từng bộ xương khô từ trong lớp đất bò ra ngoài.
Trên khung xương của bọn chúng toàn bộ đều toả ra ánh sáng mạnh đen kịt, vừa nhìn là biết không phải sinh vật bất tử bình thường.
Đây vẫn chưa xong.
“Đùng!”
“Đùng!”
Trên mặt đất truyền tới tiếng động dữ dội.
Bộ xương khổng lồ ước chừng hơn nghìn mét phá đất mà ra.
Nhìn vào bề ngoài, những bộ xương này mỗi con đều có sự khác biệt.
Có cự long, mãnh hổ, ác lang, cùng với chó ác ma.
Không còn nghi ngờ, toàn bộ những con này là sinh vật lớn mạnh!
Nhãn Cầu Tà Thần hài lòng nhìn đám thuộc hạ này, trên người tất cả toả ra sát ý, hình thành sương mù màu đen.
“Đợi sau khi ngươi chết, ta sẽ giam cầm linh hồn ngươi vào trong một bộ xương!”
“Ta muốn khiến ngươi, vĩnh viễn trở thành nô lệ của ta!”
...
Trong kho tàng hoàng kim.
Tô Mộ không hề biết mình bị hai sự tồn tại”lớn mạnh” để mắt tới.
“Làm xong rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận