Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 521: Chí Tôn Vô Thượng.

Người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Lão tứ Lâm gia bất đắc dĩ lấy ra một thứ.
“Đúng là ta mang theo huân chương của Thần mới có thể vượt giới tới đây, chắc các ngươi cũng vậy đúng không?”
Trong mắt hắn, trong số hai người, ít nhất có một người vượt giới đến.
Dựa vào cấp bậc của bọn họ, muốn vượt giới thành công thì bắt buộc phải mang theo huân chương của Thần.
Hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ vì sao hai người lại hỏi hắn về chuyện huân chương của Thần.
Nhìn thấy huân chương của Thần trong tay Lão tứ Lâm gia, Tô Mộ hơi sửng sốt, ngay sau đó vẻ mặt trở nên mừng như điên.
Chuyện này phải nói là có được mà chẳng mất công sức!
“Đưa nó cho ta!” Mảnh huân chương của Thần cuối cùng gần trong gang tấc, Tô Mộ gấp không chờ nổi mở miệng nói.
“Ta có thể đưa huân chương của Thần cho các ngươi, nhưng các ngươi phải thả ta đi!”
Lão tứ Lâm gia đưa ra điều kiện.
“Cho dù các ngươi có nhiều người, nhưng nếu ta quyết tâm chạy trốn thì chưa chắc các ngươi có thể giữ được ta!”
“Hơn nữa, nếu các ngươi ép ta đến đường cùng, thế nào ta cũng phải kéo theo một người chôn cùng!”
Như lo lắng hai người không đồng ý, hắn lại bổ sung thêm vài câu, càng tỏ vẻ cùng lắm thì cá chết lưới rách.
“Ha ha!”
Hắn vừa dứt lời, Tô Mộ cười nhạo.
Trước mặt hắn, tên lão tổ sống lại bỏ đi này còn không bằng một con BOSS cấp Vương trong trò chơi.
Ít nhất những con BOSS đó còn có lượng HP dày.
“Giao huân chương của Thần cho ta, lại nói cho ta bí mật về người sống lại!” Giọng nói lạnh lẽo của Tô Mộ vang lên.
Nghe vậy, trên mặt Lão tứ Lâm gia lộ ra vẻ khó hiểu.
Câu trước thì hắn nghe hiểu rồi, nhưng câu sau hắn nghe không rõ lắm.
Bí mật của người sống lại, loại lời nói này căn bản không phải “người sống lại” có thể nói ra.
“Các ngươi không phải người sống lại! Rốt cuộc các ngươi là ai?”
Giọng nói của Lão tứ Lâm gia vô cùng âm trầm.
Tới giờ phút này, hắn vẫn không nghĩ ra.
Không phải người sống lại thì tại sao lại có thực lực mạnh như vậy?
Game mới mở trong thế giới hiện thực được bao lâu?
“Không phải ngươi vẫn luôn tìm ta ư?”
Tô Mộ mỉm cười, sảng khoái trả lời vấn đề này.
Lão tứ Lâm gia mở to hai mắt, khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin.
Hắn không ngờ, Tô Mộ mấy ngày nay hắn tìm kiếm lại đang đứng trước mặt hắn.
Cảnh này hoàn toàn không giống với cảnh tượng hai người gặp mặt trong tưởng tượng của hắn!
“Trên người ngươi có bí mật rất lớn!” Lão tứ Lâm gia không nhịn được hô lên một câu.
Bây giờ hắn mới hiểu vì sao lão tổ nói trên người Tô Mộ có cơ hội phong Thần!
Nhưng dù hắn hiểu thì có thể làm được gì chứ?
“Bí mật à?”
Tô Mộ nghe vậy lộ ra vẻ suy tư.
Nếu nói mình có bí mật gì thì đơn giản chính là điểm kỹ năng vô hạn kia.
Nhưng chắc chắn vị lão tổ trước mắt không biết điều này.
“Trên người hắn có bí mật, ngươi liên thủ với ta giải quyết hắn, ngươi có thể có được cơ hội phong Thần!”
Lão tứ Lâm gia nhìn về phía Hiên Viên rồi hô to.
“Ta còn có thể tặng mảnh huân chương của Thần này cho ngươi!”
Vì mạng sống, điều kiện hắn đưa ra cực kỳ phong phú.
Nhưng điều làm hắn không ngờ là Hiên Viên vẫn tỏ vẻ thờ ơ.
“Đây chính là cơ hội phong Thân đó!”
“Ngươi có biết chỉ có người phong Thần mới có thể tiến vào chiến trường cuối cùng không?”
“Một khi bước lên vương tọa, chư thiên vạn giới, vị diện vô tận, tất cả pháp tắc đều sẽ do ngươi viết.”
“Ngươi chính là Chí Tôn Vô Thượng bao trùm tất cả!”
Trong giọng nói của Lão tứ Lâm gia còn mang theo tiếng gào thét.
Trong mắt hắn, lý do Hiên Viên không dao động là bởi vì còn chưa rõ hàm nghĩa trong đó.
Vì sao hắn lại liều chết vượt giới?
Còn không phải là vì cơ hội phong Thần kia à!
“Ngươi liên thủ với ta cùng nhau giết hắn, mọi thứ ngươi muốn đều có thể thực hiện!” Lão tứ Lâm gia nhấn mạnh với Hiên Viên.
Hiên Viên vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh nhạt kia.
Cung trong tay giơ lên cao, phương hướng mũi tên nhắm chuẩn vẫn chỉ có một.
“Ngu xuẩn, ngươi thật sự quá ngu xuẩn!” Lão tứ Lâm gia cười to.
Hắn đột nhiên dẫm mạnh một cái, cả người bay lên không trung.
Nếu không thể thuyết phục thì chỉ còn con đường chạy trốn.
“Muốn chạy à?”
Thấy Lão tứ Lâm gia muốn chạy trốn từ trên không trung, Tô Mộ nở một nụ cười khinh thường.
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
Hắn vừa suy nghĩ, trọng lực mạnh mẽ lập tức bao phủ đỉnh núi này.
Dưới điểm trí lực kinh khủng của Tô Mộ, giày trên chân Lão tứ Lâm gia hiển nhiên đã không còn tác dụng.
Thân thể vừa bay lên không của hắn cũng nặng nề rơi xuống mặt đất.
Tư thế rơi của vị lão tổ này cực kỳ không đẹp, khuôn mặt đập xuống mặt đất, cơ thể không thể động đậy.
“Không thể nào!”
“Tuyệt đối không thể nào!”
Hắn không ngừng lẩm bẩm, nhìn qua có hơi điên cuồng.
Thực lực của Tô Mộ hoàn toàn đảo lộn nhận thức của hắn!
Cho dù hắn trong thực lực thời kỳ toàn thịnh chỉ sợ cũng không phải đối thủ của người hiện thế này.
Lão tứ Lâm gia không thể cử động, Tô Mộ bước tới, một chân đạp lên bàn tay hắn
“Rắc!”
Tiếng xương bàn tay vỡ vụn vang lên, mảnh huân chương của Thần bị Lão tứ Lâm gia nắm trong tay cũng rơi ra ngoài.
Tô Mộ vươn tay nhặt huân chương của Thần lên.
Cuối cùng, hắn cũng gom đủ mảnh thứ năm huân chương của Thần rồi!
Hắn rất tò mò về những tin tức nhân vật cấp lão tổ nắm giữ!
“Ta cảm thấy rất hứng thú với những lời vừa rồi của ngươi, ngươi có thể nói thêm một vài câu nữa không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận