Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 514: Khích bác Hiên Viên.

Rất nhanh, hắn đã đi ra khỏi đám người, đến trước mặt Tần Phân.
Nhìn thấy người này, Tần Phân chau mày lại, mở miệng nói: “Anh bạn, Tô Pháp Thần đã nói rồi, di tích ở nơi này nhất định phải đợi sau khi hắn đến mới có thể mở ra!”
Người kia bất chấp lời của Tần Phân nói, trong mắt chỉ có đỉnh núi kia.
Sắc mặt Tần Phân hơi khó coi, nâng cao âm lượng: “Chặn hắn lại cho ta!”
Một giây sau, một nhóm người chặn ở phía trước của người đeo cung kia.
Những người này không biết tình hình cụ thể, còn tưởng là làm thuê cho Tô Mộ, người nào người nấy thoạt nhìn đều rất hùng hổ.
“Hoặc là tránh ra, hoặc là chết!”
Giọng nói lạnh như băng vang lên.
Thiếu niên đeo cung lấy trường cung của hắn xuống.
Không có ai tránh ra.
Mấy chục nghìn người chống lại một người. Nếu như bọn họ tránh ra nhất định sẽ khiến cho những người khác tại hiện trường chế nhạo.
Tần Phân nhìn thiếu niên đeo cung, cẩn thận suy nghĩ một lát, sắc mặt khẽ biến đổi.
Người chơi có thể sở hữu khí thế như thế, hắn có thể nghĩ đến chỉ có một.
“Các hạ là Hiên Viên sao?”
Nghe thấy câu hỏi này, thiếu niên đeo cung liếc mắt nhìn Tần Phân một cái.
“Ta chỉ ra tay với người sống lại, kêu người của ngươi cút ngay!”
Giọng điệu của Hiên Viên cực kỳ ngang ngược.
Hắn kéo dây cung trong tay, một mũi tên ma pháp tự động sinh ra, nhắm ngay Tần Phân.
Cảnh tượng này cũng khiến cho tất cả các cung tiễn thủ ngay tại hiện trường đều lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ.
Không còn gì để nghi ngờ, thanh cung kia tuyệt đối là một món thần binh!
Nhìn mũi tên kia, một cảm giác chết chóc dâng lên trong lòng, Tần Phân vội vàng mở miệng: “Đây đều là hiểu lầm, bọn ta cũng nhận mệnh lệnh của Tô Pháp Thần thôi!”
“Vậy sao?”
Đối mặt với lời giải thích của Tần Phân, Hiên Viên không hề có ý định để cung xuống.
“Thật, đều là Tô Pháp Thần kêu ta làm chuyện này!”
Tần Phân ra sức gật đầu.
Nhìn Hiên Viên nhíu mày, hắn cười ha ha: “Có chuyện gì, đợi sau khi Tô Pháp Thần tới rồi nói.”
“Nếu bây giờ ngươi ra tay với ta, thì chính là đối đầu với Tô Pháp Thần rồi!”
Sau khi hắn nói ra lời này thì Hiên Viên yên lặng thu hồi cung tên trong tên.
Tần Phân thở phào nhẹ nhõm một hơi dài, trong lòng cũng dần dần trở nên to gan.
Hiên Viên xếp hạng thứ hai, vẫn luôn bị Tô Pháp Thần đè đầu.
Nếu như hắn có thể khích bác Hiên Viên, khiến cho hắn và Tô Pháp Thần đối đầu thì sao?
Ngọn núi này chắc chắn trờ thành nơi chôn thây của Tô Pháp Thần!
Tính toán của Tần Phân quả thực vang dội.
Nhưng hắn lại không chú ý đến, Hiên Viên đặt cung tên xuống, trong mắt nhiều hơn xuất hiện nhiều hơn vài thứ.
Sau khi Hiên Viên đặt chân tới nơi này, đã kết nối cùng Tô Mộc.
Mỗi lời nói, mỗi hành động của vị Tần thiếu Ma Đô này, toàn bộ đều được Tô Mộc quan sát kĩ càng.
Từ những lời nói của hắn nói ra có thể thấy được, biểu hiện của Tần thiếu này, ý đồ đáng giết!
“Sau lưng người này nhất định là có người chỉ điểm”
Trên đường đi Tô Mộc cũng đã nghĩ thông suốt rồi.
Dựa vào thực lực của Tần Phân, hắn tuyệt đối không dám đối địch với mình được.
Một điểm này có thể chắc chắn.
Trong dãy núi đó, không những không có di tích mở ra, mà rất có khả năng đã bị người khác bố trí bẫy rập.
“Để tên này nói ra người phía sau lưng hắn!”
Âm thanh của Tô Mộc vang lên trong đầu Hiên Viên.
Hiên Viên gật đầu lao về phía Tần Phân.
Dựa vào tốc độ của hắn, hoàn toàn có thể dùng tốc độ của sấm chớp để hình dung
Trước khi mọi người kịp thời phản ứng, Hiên Viên đạp cho Tần Phân một cước, lăn trên mặt đất.
Khí thế mạnh mẽ đó, làm tất cả mọi người có mặt tại hiện trường kinh ngạc.
“Răng rắc!”
Âm thanh xương gãy cực kì rõ ràng.
Một cước này Hiên Viên chỉ dùng chưa đến một phần mười phần thực lực
Chỉ e dùng thêm một chút lực nữa, Tần Phân sẽ chết ngay tại chỗ!
“A! A! A! A!”
Một tiếng hét chói tai vang vọng khắp toàn trường.
Dù cho không chết, Tần Phân cũng chỉ còn thoi thóp hơi tàn.
Bị nỗi đau gãy toàn bộ xương khớp dày vò, sắc mặt của hắn trắng bệch.
“Ngươi làm gì thế?”
“Ngươi lại dám động thủ với Tần thiếu.”
“Mau thả Tần thiếu ra.”
Lúc này thuộc hạ của Tần Phân mới kịp phản ứng, không ngừng gào thét.
Hàng chục ngàn người đồng thanh hét lên, khí thế bức người.
Nhưng Hiên Viên không chút quan tâm, căn bản không để những người kia ở trong mắt.
Hắn chăm chú nhìn chằm chằm Tần Phân, lạnh lùng nói: “Nói cho ta biết, ai cho ngươi làm như vậy!”
Tần Phần nghe được câu hỏi này, sắc mặt lập tức ngơ ngác: “Ta không biết ngươi đang nói gì!”
Ánh mắt Hiên Viên nghiêm lại, hắn dẫm mạnh thêm một chút.
“A!!”
Lại một tiếng hét bi thảm vang lên, sắc mặt của Tần Phân cực kì khó coi.
“Cứu ta!”
Hắn nghiến chặt răng hét về phía thuộc hạ.
“Nhanh, đi cứu Tần thiếu.”
“Đi!”
Trong đám người, một vài âm thanh vang lên, lại không có người nào dám tiến về phía Hiên Viên
Giống như khi đối mặt với Tô Pháp Thần, khi đối mặt với cường giả mạnh mẽ đỉnh cấp như Hiên Viên, tất cả mọi người đều cảm nhận được uy hiếp tử vong.
Đây là hiện thực, bọn họ không còn là người chơi có mười mạng nữa.
Ai xông lên phía trước, chính là người chết nhanh nhất.
“Hắn chỉ có một người, các người không phải sợ, nhanh lên cho ta!”
Tần Phân nhìn những tên thuộc hạ tham sống sợ chết, hét to.
Vẫn không có ai dám hành động khinh suất như cũ.
Ngay cả những tên thuộc hạ tâm phúc của hắn cũng lùi lại rồi.
“Người sau lưng của chúng ta là Tô Pháp Thần, có gì phải sợ, lên đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận