Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 830: Tô Pháp Thần không còn nữa?

“Liệu Hiên Viên có trong thành Ngự Thiên kia không?”
Tô Mộ vừa quan sát bên dưới thành vừa suy nghĩ.
Hiên Viên chắc chắn đã đến thế giới này.
Đối kháng với tám con boss kia không phải là một chuyện dễ dàng, nếu có sự giúp đỡ của Hiên Viên thì mình cũng có thể có thêm một ít cơ sở chắc chắn.
“Đây là?”
Trong lúc Tô Mộ đang suy nghĩ thì trong tầm nhìn xuất hiện một tầng đứt gãy.
“Thành phố này lại trôi lơ lửng ở không trung?”
Lúc này hắn mới phát hiện thì ra thành Lăng Thiên được xây dựng trên một hòn đảo trên không.
Bên dưới của hòn đảo trên không này đó là một khoảng rừng rậm dường như vô tận.
Cây lớn chọc trời, các loại khí tức mạnh mẽ hỗn tạp.
“Có pháp tắc đặc biệt, ngăn cản tầm mắt của ta!”
Đôi Mắt Thần Thị trước giờ vẫn vô cùng hữu dụng bị che đi, phạm vi có thể nhìn thấy hạ thấp xuống tám mươi phần trăm.
“Không chỉ như thế, trên vùng đất rộng này còn có một luồng trọng lực mạnh mẽ!”
Tất cả ở trước mắt khiến cho Tô Mộ hoàn toàn hiểu rõ một chuyện.
Sau khi tiến vào Thần tháp này, trò chơi chân chính có lẽ mới bắt đầu!
“Thời gian còn sớm, đi thăm dò một chút!”
Là một người không an phận, Tô Mộ lập tức dang đôi cánh hỏa diễm ra.
Cho dù có luồng trọng lực mạnh mẽ quấy nhiễu, tốc độ của đôi cánh hỏa diễm vẫn rất nhanh.
Đây chính là ưu thế mà thuộc tính mang đến!
“Gần như đều là ma vật cấp boss thập giai, cấp Lãnh Chúa nơi nào cũng thấy được, cấp Vương cũng đi lại đầy đất!”
“Nếu như sớm đến nơi này thì quả thật chính là thiên đường cập nhật thuộc tính rồi!”
Tô Mộ không nhịn được phát ra lời cảm thán.
Nếu như mình sớm đến nơi này, tình nguyện không thăng cấp cũng phải cập nhật thuộc tính lên mấy chục nghìn điểm.
Nhưng bây giờ đã đến cấp Chân Thần, những con ma vật này cũng không còn giá trị gì nữa.
Tô Mộ lấy tấm bản đồ kia ra.
Nếu thăm dò từ hướng tây bắc, nơi đến sẽ là một khu vực hệ hỏa.
Đánh dấu ở chỗ này chính là một vùng biển lửa.
“Đất lửa, ta quá quen thuộc rồi.”
Tô Mộ chọn nơi này làm mục tiêu thứ nhất.
Đi nơi này có mấy điều tốt.
Thứ nhất là mình có thể nhân tiện đi một chuyến đến thành Ngự Thiên kia, thăm dò một chút về tin tức của Hiên Viên.
Thứ hai là đối phó với boss hệ hỏa, mình thật đúng là dễ như trở bàn tay.
Suy cho cùng chỉ cần trạng thái Hỏa Nhân vừa khởi động thì mình đối với sát thương của ngọn lửa cũng tương đương với trạng thái miễn dịch rồi!
Trận chiến đấu thứ nhất dù sao cũng phải chọn phần dễ ăn chứ đúng không?

Trong lúc Tô Mộ giải khóa bản đồ, khắp nơi trong thành Lăng Thiên đều đang chuẩn bị.
Trên mặt mọi người đều mang một vẻ mặt vui thích.
Mức độ náo nhiệt kia giống như đang đón năm mới vậy.
“Bệ hạ, tất cả đều đã chuẩn bị xong rồi.”
Sau một khoảng thời gian, Thiên Vũ trở về cung điện, lên tiếng báo cáo.
“Vị dũng sĩ kia hình như đã ra khỏi thành rồi, chúng ta có phải là?”
Nét mặt của nàng rõ ràng có chút lo lắng.
“Vị dũng sĩ kia đã đồng ý với ta rồi, chắc hẳn chỉ là đi ra bên ngoài xem thử thôi.” Thiên Chi Long khoát tay, không hề khẩn trương.
Thiên Vũ nhìn chằm chằm Thiên Chi Long, muốn nói nhưng lại thôi.
Đấu tranh một hồi lâu, nàng vẫn không nhịn được nói:”Ngươi đem Chân Thần châu cho tên kia là dự định mang tất cả hy vọng giao phó trên người của hắn sao? Đối với một tên lai lịch không rõ ràng thật sự có thể tin tưởng ư?”
Thiên Chi Long nghe thấy lời nói này, vẻ mặt có hơi bất đắc dĩ.
Hắn đi về phía Thiên Vũ.
Thiên Vũ phát hiện mình đã nói sai, vội vàng quỳ trên mặt đất.
“Đứng lên đi!” Thiên Chi Long lại không hề trách cứ.
“Ta nhìn thấy được một thứ trên người của đứa trẻ này, một thứ mà đã rất lâu rồi ta không nhìn thấy.”
Vị thành chủ này từ từ lên tiếng, trong giọng nói có một cảm giác tang thương nói không nên lời.
“Đây là cái gì?” Thiên Vũ không đứng dậy, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc dò hỏi.
Thiên Chi Long ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời dường như hơi có sương mù.
“Hy vọng!”

Game Thần Đồ.
Một cuộc địa chấn xuất hiện.
Sau khi Tô Mộ tiến vào Thần tháp, cái tên trên bảng xếp hạng kia đột nhiên biến mất tăm hơi.
“Tình hình gì vậy? Sao không thấy tên của Tô Pháp Thần nữa?
“Không chỉ là Tô Pháp Thần, Hiên Viên đại lão cũng không còn nữa!”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ nói bọn họ!”
“Không thể nào, Tô Pháp Thần và Hiên Viên đại lão không thể xảy ra chuyện đâu!”
“Có khả năng cấp bậc của bọn họ đã vượt qua bảng xếp hạng, cho nên không thấy nữa.”
Kênh chat hoàn toàn nổ tung.
Đối với các người chơi thì đây là một chuyện đại sự.
“Tin tức của thành Cáp Nhĩ Tân đều biết cả chưa, vốn dĩ còn muốn mời Tô Pháp Thần ra tay, bây giờ xem ra chỉ thể dựa vào mình chúng ta rồi!”
“Tô Pháp Thần sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
Đám người Long Phi cũng đang thảo luận.
Tô Mộ biến mất, không thể nghi ngờ điều này khiến cho bọn họ có một loại cảm giác mất đi người tâm phúc.
“Tô Pháp Thần chắc chắn không sao, nhất định là hắn đi đến nơi mà chúng ta không có cách nào đến được.” Văn Diệu thấy không khí không đúng, vội vàng lên tiếng:”Long đội trưởng, bây giờ sẽ phải dựa vào ngươi ổn định lòng người rồi!”
Long Phi nắm chặt hai nắm tay, hít một hơi thật sâu, ánh mắt từ từ trở nên kiên định.

Tin tức Tô Pháp Thần cùng Hiên Viên liên tiếp biến mất đương nhiên không qua được mắt của những người sống lại cá lọt lưới người.
“Tô Pháp Thần kia chết rồi? Ngay cả tên Hiên Viên cũng vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận