Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 829: Nhiệm vụ hạng nặng cấp Sử Thi

Vị trí trung tâm chính là thành Lăng Thiên, phía bắc là thành Ngự Thiên kia.
Còn lại chính là sáu sào huyệt ma vật.
“Những ký hiệu này là?”
Tô Mộ để ý thấy trên mỗi sào huyệt đều có một ký hiệu riêng biệt.
“Là thuộc tính của ma vật.”
“Theo thứ tự là hệ phong, hệ lôi, hệ mộc, hệ thổ cùng với hệ thủy.”
Thiên Chi Long kiên nhẫn giải thích.
“Những con boss cấp Chân Thần trong sào huyệt toàn bộ đều nắm giữ lực pháp tắc khống chế các hệ, dối với sát thương cùng hệ đều có năng lực miễn dịch nhất định. Ngươi tuyệt đối phải cẩn thận.”
“Á!”
Tô Mộ ngơ ngẩn.
Dựa theo ý của vị thành chủ này là muốn mình đi tiêu diệt tám Chân Thần nắm giữ lực pháp tắc à!”
“Những tháp Dũng Sĩ thất lạc kia chắc hẳn cũng nằm trong nơi sâu của những sào huyệt ma vật này” Thiên Chi Long tiếp tục lên tiếng:”Vậy tất cả đều trông cậy vào ngươi rồi!”
Lời nói này vừa được nói ra thì Tô Mộ đã không còn đường để từ chối nữa rồi.
“Không có xuất hiện nhắc nhở của nhiệm vụ. Sau khi đến nơi này, hệ thống trong game Thần Đồ đã có một số biến hóa.”
“Mặc dù vẫn còn giữ lại giao diện thuộc tính trong trò chơi, nhưng hình như tất cả càng tới gần với hiện thực hơn!”
Xuất phát từ thói quen, Tô Mộ liếc mắt nhìn thanh nhiệm vụ một cái.
Chức năng này giống như kênh chat, không có cách nào sử dụng được.
“Nhiệm vụ có hơi gian khổ, chỉ dựa vào một mình ta, có phải là hơi…”
Nói thế nào thì cũng đã có qua lại nhiều lần với NPC, Tô Mộ giả vờ gặp khó khăn.
Cũng bất kể thân phận cao quý của vị thành chủ đại nhân này, Tô Mộ vẫn ôm lấy bờ vai của hắn.
“Ngươi xem có thể nào cung cấp thêm cho ta một ít trợ giúp không?”
“Ví dụ như kỹ năng gì gì đấy?”
Thiên Chi Long suy nghĩ một lúc, khẽ gật đầu.
Hắn giơ quyền trượng trong tay lên, trong miệng nói lẩm bẩm.
Một giây sau, một luồng ánh sáng hiện ra từ trên quyền trượng.
“Đây là kỹ năng mạnh nhất của ta rồi, hy vọng có thể giúp được ngươi!”
Sau khi hắn vừa dứt lời thì luồng ánh sáng liền rơi vào người của Tô Mộ.
‘Có học kỹ năng không, Thánh Quang Phổ Chiếu?’
“Vậy chắc chắn học rồi!”
Sau khi nhắc nhở xuất hiện, Tô Mộ quyết đoán xác nhận.
‘Thánh Quang Phổ Chiếu (cấp Chân Thần): tiêu hao một triệu điểm pháp lực, triệu hồi ra Thánh Quang mạnh mẽ tinh lọc tất cả. Dưới Thánh Quang, kẻ địch sẽ chịu tổn thương bằng công kích ma pháp x 15000% điểm (hệ bất tử chịu tổn thương gấp bội). Phe đồng đội sẽ hồi phục công kích ma pháp x 10000% điểm HP, không có thời gian cooldown, phạm vi thi pháp móc nối với trị số tinh thần.’
“Cũng không tệ lắm nhỉ!”
Sau khi nhìn thấy giới thiệu kỹ năng, Tô Mộ cũng xem như hài lòng.
Mặc dù tổn thương của kỹ năng này kém không ít so với Kỳ Lân, tiêu hao cũng cao, nhưng thắng ở có thêm máu và gia tăng của tổn thương.
“Đối phó với những vật chất màu đen kia chắc hẳn là Thánh Quang có thể thêm vào nhỉ?”
Tô Mộ híp mặt lại.
Vật chất màu đen rốt cuộc là gì, mãi vẫn luôn là câu hỏi lớn nhất trong lòng mình.
Vị thành chủ trước mắt này có lẽ có thể nói cho mình biết đáp án.
Nhưng vừa định mở miệng hỏi thì Tô Mộ lại thu lời lại.
Mình cũng không tin tưởng Thiên Chi Long!
“Sao thế?”
Thiên Chi Long hình như cũng nhận ra điểm khác thường của Tô Mộ, không nhịn được hỏi.
“Ta đang nghĩ, lỡ như không đánh bại được những con boss kia thì nên làm thế nào?” Tô Mộ gãi đầu hỏi.
“Ta tin vào thực lực của ngươi.”
Thiên Chi Long cười, đưa tay ra vỗ vai Tô Mộ.
“Ngươi là dũng sĩ đầu tiên đến nơi này kể từ hàng chục nghìn năm qua mà!”
Tô Mộ nghe lời khen tặng của Thiên Chi Long cũng có chút ngại ngùng.
“Ta đã cho người chuẩn bị một chỗ ở cho ngươi, bây giờ ngươi ở trong thành chuẩn bị một chút, khi nào xuất phát cũng được.”
Thiên Chi Long chậm rãi nói, thể hiện ra thành ý cực lớn.
“Tối hôm nay toàn thành sẽ cử hành thịnh yến, hoan nghênh ngươi đến!”
Tô Mộ thả lỏng vai của Thiên Chi Long ra, sờ cằm suy tư.
Nếu đã lấy được bản đồ, Chân Thần châu và kỹ năng cũng tới tay rồi, có lẽ mình có thể lập tức bắt đầu nhiệm vụ.
“Xin nhất thiết phải tham dự dạ tiệc!”
“Xem như là lời thỉnh cầu của ta đi!”
Hình như nhìn ra được Tô Mộ có ý từ chối, Thiên Chi Long hạ thấp tư thế, liên tục khẩn cầu.
“Vậy cũng được!”
Bệ hạ cũng xin mình rồi, Tô Mộ cũng nể mặt.
Vừa đúng cũng có thể đi dạo trong thành này, hiểu thêm một số thông tin về thế giới này.
“Bây giờ ta tùy tiện đi dạo một chút!”
“Xin cứ tự nhiên!”
Sau khi nhận được sự cho phép của thành chủ, Tô Mộ cũng không khách sáo, chân đạp lên hư không đi đến bầu trời của thành phố.
“Ô hô!”
“Nhìn bên này kìa, dũng sĩ đại nhân!”
Đi dạo trong thành, bên dưới thỉnh thoảng truyền đến tiếng gọi ầm ĩ hưng phấn.
Tô Mộ nhìn những người bình thường ăn mặc npc kia, sờ cằm.
Màn hoan nghênh của những người này đối với mình không giống như giả vờ.
“Sao ta lại có cảm giác bị triệu hồi đến thế giới khác, sau đó trở thành chúa cứu thế vậy?”
Tô Mộ cảm nhận được sự nhiệt tình của những người này, bất đắc dĩ cười một tiếng.
Việc này hoàn toàn khác với dự đoán trước kia của mình!
Còn tưởng rằng vừa bước lên tòa Thần tháp này thì sẽ gặp phải những kẻ địch do vật chất màu đen kia dung dưỡng!
Bây giờ xem ra tầng một của Thần tháp tự thành lập một thế giới, càng thú vị hơn so với mình nghĩ.
“Thế giới này có tám tháp Dũng Sĩ.”
“Có hai tháp đã biết ở thành này và một thành khác, cũng có nghĩa là còn có một con đường đi thông nơi này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận