Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 748: Đã chết lại sống (2)

Từng giọt chất lỏng màu đen bắt đầu lựa chọn.
Sau khi xác định mục tiêu, chúng nó bò lên cơ thể bức tượng băng.
“Xì!”
Băng sương bắt đầu hoà tan.
Chất lỏng màu đen rơi vào bên trong cơ thể của những người sống lại đó.
Giây tiếp theo, người sống lại đã chết bắt đầu cử động.
Động tác của bọn họ cứng đờ, giống như đang thích ứng với cơ thể hoàn toàn mới này vậy.
Sau một thời gian ngắn, những người sống lại này linh hoạt hơn rất nhiều.
Đại điện trong Cung thành.
Một chất lỏng màu đen khá lớn đi tới bên cạnh thi thể Phong Ngôn.
Nó chậm rãi chui vào trong thi thể của hắn.
Phong Ngôn đã tử vong cử động.
Sau khi làm quen một lúc,”hắn” đứng lên và đi về phía một cái đầu lăn lóc ở bên cạnh.
Sau đó, hắn vươn tay lắp cái đầu đó lên trên cổ mình.
“Cạch!”
Tiếng khớp xương vặn vẹo không ngừng vang lên.
“Phong Ngôn” đã hoàn toàn sống lại.
Điều khác biệt là đôi mắt của vị Phong thiếu này bị một màu đen hoàn toàn bao phủ.
Trên mặt”Phong Ngôn” hiện lên một nụ cười đáng sợ.
Hắn bước ra khỏi đại điện.
Bên ngoài đã có mấy nghìn người đang chờ.
Đôi mắt của những người này cũng là màu đen.
“Phong Ngôn” chưa mở miệng, những người này đã ăn ý quỳ gối xuống mặt đất.
Giờ phút này,”Phong Ngôn” đã đạt được mục tiêu của hắn, trở thành vua của những”người sống lại” này!
Trên không trung phía Bắc.
Tô Mộ đi tới thắng địa tránh nóng thành phố SY
“Người sống lại ở đây hơi ít!”
Hắn mở Đôi Mắt Thần Thị ở trên cao, toàn bộ thành phố căn bản không thể lừa được đôi mắt của hắn.
Có thể xác định ở đây có khoảng ba nghìn người sống lại.
Những người này chiếm cứ các địa phương khác nhau với những quy mô khác nhau.
Quy mô lớn thì khoảng bốn trăm đến năm trăm người, quy mô nhỏ thì khoảng một trăm đến hai trăm người.
“Nhóm người này!”
Sau khi quan sát thêm một lúc, ánh mắt Tô Mộ trầm xuống.
Trong lãnh địa của một vài người sống lại tồn tại không ít người chơi bình thường.
Trong thế giới tận thế tàn khốc này, kẻ yếu không hề có tôn nghiêm.
Đặc biệt là trong mắt những người sống lại đó, người chơi chỉ là con kiến có thể tuỳ tiện giẫm đạp mà thôi.
Tô Mộ nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng thê thảm không có cách nào có thể hình dung.
“Tuyệt đối không thể tha thứ!”
Pháp Thần nổi giận!
Cho dù toàn bộ thành phố SY rất rộng, nhưng chỉ cần Tô Mộ muốn, hắn có thể sử dụng Thiên Hoả Thiêu Thành san nơi này thành đất bằng chỉ trong một giây.
Hắn tuyệt đối không bao giờ nương tay với kẻ địch.
Nhưng nếu làm vậy thì sẽ có vô số người chơi bị liên luỵ.
“Đơn giản chỉ là dùng thêm chút thời gian mà thôi!”
Tô Mộ thu hồi đôi cánh hoả diễm và bay xuống mặt đất.
Cảm giác không trọng lượng đột kích, bên tài là tiếng gió rít.
So với cảm giác bay thì cảm giác rơi xuống này thật sự làm người cảm thấy phấn khích.

Thành Diệu Nhật.
Vẫn là ngõ nhỏ hẻo lánh, vẫn là mấy người sống lại đó.
“Tính thời gian thì chắc bên Phong Ngôn đã bắt đầu ra tay rồi đúng không?”
“Không biết hắn có thể thành công không nữa.”
“Tốt nhất là có thể giải quyết phiền phức đó, vậy cũng làm chúng ta bớt phải lo nghĩ.”
Trên khuôn mặt của bọn họ đều mang theo vài phần mong chờ.
Hiên Viên chết, vậy thì bọn họ hoàn toàn không còn nỗi lo về sau nữa.
Chuyện phải suy nghĩ tiếp theo là nên vớt được nhiều chỗ tốt nhất từ người từ thế giới hiện thực, dùng nó giúp đỡ bọn họ”trưởng thành”.
“Mấy ngày nay ta vẫn luôn phái người quan sát Phong Ngôn.”
“Kế hoạch của hắn cũng coi như khá ổn, nếu như vậy còn không giết được Hiên Viên thì chỉ sợ thực lực của tên đó còn khó đối phó hơn suy nghĩ của chúng ta.”
Thác Bạt Thiên Dũng mở miệng.
“Ta lại cảm thấy có nhiều đối thủ thú vị cũng không tệ!”
Một giọng nói vang lên, trong giọng nói lộ ra sự tự tin.
“Cuối cùng vẫn phải giải quyết phiền phức, ta không thích phiền phức.” Một người khác mỉm cười và không ngừng lắc đầu.
Mấy người bọn họ không giống những người sống lại bình thường, bối cảnh của bọn họ lớn đến nỗi làm người ta sợ hãi.
Cho dù một vài lão tổ gặp bọn họ cũng phải cúi đầu xưng thần.
Người như vậy, tất nhiên sẽ cực kỳ kiêu ngạo.
Những người khác không nói gì.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên im lặng.
Một lúc lâu sau, người đứng ở cuối cùng nhìn về phía Thác Bạt Thiên Dũng.
“Đến giờ rồi đúng không?”
“Nếu thành công, người ta phái đi giám thị Phong Ngôn sẽ vào trò chơi báo với ta, tính thời gian chắc hẳn là lúc này.”
Thác Bạt Thiên Dũng cung kính trả lời.
“Có thể là khó đối phó, vậy chờ thêm một lát.” Người này khẽ gật đầu.
Lại một thời gian nữa trôi qua, vẻ mặt của Thác Bạt Thiên Dũng trở nên hơi khó coi.
Những người khác cũng nhíu mày.
Không có người tới báo, điều này chứng tỏ kế hoạch của bọn họ đã thất bại!
Điều này cũng chứng minh, Hiên Viên khó đối phó hơn suy nghĩ của bọn họ rất nhiều
“Bây giờ chúng ta nên làm gì?”
Người rất tự tin vừa rồi dường như cũng trở nên hơi thiếu tự tin.
“Hắn tuyệt đối là một tai hoạ, không thể để hắn tiếp tục trưởng thành thêm nữa.”
“Nhưng dựa vào thực lực hiện giờ của chúng ta, chỉ sợ sẽ không giết được hắn!”
Hai giọng nói liên tục vang lên, nghe có vẻ cực kỳ kiêng kị.
Dựa vào thân phận cao quý, bọn họ không đặt Hiên Viên vào trong mắt. Cho dù Tô Mộ còn ở đây thì bọn họ cũng sẽ cảm thấy khinh thường.
Nói về thực lực thì bọn họ còn kém hơn những lão tổ đó.
Nhưng rõ ràng thực lực của Hiên Viên đã vượt qua lão tổ!
“Chẳng lẽ phải triệu tập toàn bộ người sống lại ở Hoa Đô với nhau?” Có người mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận