Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 485: Huân chương của Thần tràn đầy.

“Không bình thường, theo lý thuyết thì phải sắp kết thúc rồi mới đúng!”
Ở phía dưới, Tô Mộ nhìn mảnh huân chương của Thần ở trung tâm trận pháp, nhíu mày.
Trang bị và ma hạch hắn hiến tế gần như bắt kịp một lần trước, cho dù trận pháp trở nên mạnh mẽ, cũng không đến mức kéo dài lâu như vậy!
Lại nhìn ánh sáng trên huân chương kia, rõ ràng sáng lên rất nhiều.
Còn có cột sáng ngút trời, càng không có ý biến mất chút nào.
“Trên đó đã có chuyện gì xảy ra vậy?”
Tô Mộ ngẩng đầu nhìn về phía trên vách đá.
Trực giác mách bảo, bên trên nhất định đã xảy ra chuyện gì đó nên mới có thể làm cho cột sáng này kéo dài lâu như vậy.
Ngay khi hắn nghĩ như vậy, năng lượng trận pháp hiến tế không đủ cung cấp.
Năng lượng ẩn chứa trong thuỷ tinh ma pháp tiêu hao không còn, cũng không cách nào duy trì trận pháp vận chuyển.
“Lạch cạch!”
Theo âm thanh tinh thể vỡ vụn, cột sáng ngút trời kia đột nhiên dừng lại.
Tô Mộ vội vàng nhặt huân chương của Thần trên mặt đất lên.
‘Huân chương của Thần (tràn đầy)’
Huân chương thay đổi một lần nữa, thực sự làm cho hắn cảm thấy bất ngờ.
Nếu lại thêm vài lần nữa, huân chương của Thần này chắc là có thể khôi phục ánh sáng hoàn toàn!
...
Phòng tuyến số 2.
Vị trí nơi đảo trên không.
“Nhìn kìa, đó là cái gì?”
“Làm sao có thể có một cột sáng?”
“Hình như là từ trong vùng cấm Mê Uyên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thủ vệ phức tạp theo dõi vùng cấm Mê Uyên cũng phát hiện ra sự tồn tại của cột sáng.
Những người này nhất thời trở nên khẩn trương.
Không ai hiểu rõ sự kinh khủng của ma vật Mê Uyên hơn bọn họ.
“Mau đi báo cáo Diệu Tinh đại nhân!”
Một thủ vệ cuống cuồng hoảng loạn chạy đi.
Những người khác thì tiếp tục canh giữ ở chỗ này, quan sát chiều hướng của Mê Uyên bên kia.
Sau một thời gian, cột sáng biến mất.
“Phù!”
Mấy tên thủ vệ cùng nhau thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không đợi bọn họ bình tĩnh lại, khu vực kia xuất hiện rất nhiều sinh vật bay trên không.
Thủ vệ nhìn những sinh vật đang bay kia, sắc mặt trắng bệch.
“Cảnh báo! Cảnh báo!”
Trong phòng tuyến số 2 lớn như vậy, tiếng cảnh báo vang lên dồn dập.
“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trên đó vậy?”
Tô Mộ nhìn bên trên vách đá, lại chẳng hề biết vì hắn mà một lượng lớn ma vật mới xuất phát nhắm tới phòng tuyến số 2.
Tay hắn cầm mảnh huân chương của Thần tràn đầy, đôi cánh hoả diễm nhanh chóng vỗ phành phạch.
Một tia sáng hiện ra bên trên huân chương, bao phủ cơ thể hắn.
Tốc độ phi hành không hề chậm.
Trong quá trình này, một lượng lớn ma vật hút máu đổ ập tới chỗ Tô Mộ.
“Bọn này sao thế?”
Chúng chủ động tấn công khiến Tô Mộ nhận ra được điều khác thường.
Những ma vật treo trên vách đá trước đó, miễn mình không tiến vào phạm vi tấn công của bọn chúng thì chúng sẽ không chủ động tấn công.
Nhưng bây giờ, những ma vật hút máu này dường như tấn công mình có mục đích.
“Là vì huân chương của Thần ư?”
Tô Mộ nhanh chóng phản ứng lại.
Phát hiện này cũng làm hắn cảm thấy khiếp sợ.
So với con ma vật cấp Vương trí tuệ kia, ấy vậy mà những tiểu lâu la đó cũng muốn mảnh huân chương này sao?
“Băng Sương Thụ Giới!”
Không mảy may khách sáo với chúng, với những ma vật tự đưa tới cửa này, Tô Mộ đặc biệt ra tay trực tiếp cày chúng.
Chênh lệch đẳng cấp cũng làm điểm kinh nghiệm từ đám ma vật chẳng còn thừa được bao nhiêu.
‘Ngươi đã tiêu diệt Quỷ Dơi Hút Máu, thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần thu hoạch được 1 điểm trí lực!’

“Căn cứ vào số lượng, cày theo cách này, thể nào cũng có thể tăng thêm một cấp đây!”
Tô Mộ giơ cao huân chương của Thần, để nó tản ra ánh hào quang chói sáng.
Thứ này đã trở thành đạo cụ dẫn quái tốt nhất.
Dưới năng lực AOE hùng mạnh của Băng Sương Thụ Giới, số lượng ma vật cũng ngày càng ít.
“Đó là?”
Đúng lúc này, một vệt sáng xuất hiện trên đầu Tô Mộ.
Đôi cánh hoả diễm nhanh chóng chuyển động, đưa hắn bay tới vị trí sáng ngời.
Khi xuyên qua ánh sáng rực rỡ ấy thì một vùng đồng bằng xuất hiện trước mắt Tô Mộ.
Khắp mặt đất được bao phủ bởi cát bồi màu đen.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Rời khỏi hành lang Hắc Ám, kỹ năng Đôi Mắt Chân Thật không gặp trở ngại gì.
“Nơi đó là? Phòng tuyến số 2 à?”
Sau khi ngắm nhìn bốn phía, Tô Mộ phát hiện có một hòn đảo nổi ở phía xa.
Trên đó hình như đang có chiến đấu.
“Dù sao cũng đã đến đây rồi, ta tới xem một chút vậy!”
Thoáng ngẫm nghĩ chốc lát, hắn mau chóng bay về hướng hòn đảo nổi nọ.
Chẳng bao lâu, hắn đã đến đảo.
“Cản chúng lại!”
“Không thể cho chúng tiến vào bên trong phòng tuyến!”
Một loạt tiếng nói dồn dập truyền đến.
Trên hòn đảo nổi, hàng loạt NPC đang chiến đấu với ma vật hút máu.
Tình hình chiến đấu cực kỳ quyết liệt, số lượng ma vật tới khoảng bốn năm nghìn con.
So ra, số lượng NPC nhiều hơn một ít.
Họ dựa vào những rào chắn dựng xung quanh đảo nổi để chống lại sự xâm lăng của lũ ma vật kia.
Tô Mộ bay giữa không trung, một tay xoa cằm.
Chỉ với đám ma vật này thì hiển nhiên không tài nào chiếm đóng được phòng tuyến số 2.
Trừ phi Boss cấp Vương ban nãy còn ở đây, có lẽ sẽ khả thi hơn.
Điều làm hắn tò mò là những ma vật dưới vực sâu đó rốt cuộc đã trốn tới đây bằng cách nào chứ?
“Mạn Thiên Hỏa Vũ!”
Vô số Hỏa Vũ bắn ra, Tô Mộ công kích lũ ma vật không chút nương tay.
Có sự tấn công của hắn, áp lực đè lên những người canh phòng khác lập tức giảm đi nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận