Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 547: “Thần” hay gãi ngứa?

“Hai triệu đồng vàng hoặc một bộ trang bị cao giai, cần mua một kỹ năng tăng giới hạn lượng mana theo tỉ lệ phần trăm!”
Để mua được càng sớm càng tốt, Tô Mộ đã đưa ra một “thẻ đánh bạc” giá trên trời.
Tin này một khi lan ra sẽ giống như một tảng đá lớn đập vào mặt nước, dậy sóng nghìn lần.
“Một bộ trang bị cao giai? Là trang bị thất giai à? Chỉ để đổi một kỹ năng ư?”
“Hai triệu đồng vàng? Có đống đồng vàng này, vậy chẳng phải ta có thể thoải mái vẫy vùng trong trò chơi tận mấy năm sao?”
“Tô Pháp Thần cần gấp kỹ năng tăng lượng mana? Do mana không đủ dùng sao?”
“Truyền tin đi, mana của Tô Pháp Thần không đủ dùng!”
Nhiều người bắt đầu thảo luận sôi nổi, bắt đầu phân tích “hạn mức mana tối đa” của Tô Pháp Thần.
Liền đó, những cuộc thảo luận này truyền tới tai những người sống lại.
“Tô Pháp Thần thiếu mana, đây chính là nhược điểm của hắn!”
“Nói vậy, chẳng phải chúng ta có thể dùng chiến thuật biển người, đè chết hắn rồi sao?”
“Cách đấy không được, trên đời này, có ai sẽ chịu hy sinh vì nghĩa đâu?”
“Nói cũng phải, vậy chúng ta đành nghĩ cách khác thôi!”
“Đúng, hình như có kỹ năng đốt mana đấy, nếu cho hơn nghìn người sử dụng kỹ năng này với hắn thì chẳng phải lập tức làm hắn hết mana sao?”
“Cách này không tồi, một pháp sư hết mana, dù thật sự là thần thì sao? Chẳng lẽ hắn còn có thể vung pháp trượng đánh với chúng ta à?”
Cứ thế truyền nhau, phần lớn người sống lại cảm thấy họ sẽ làm được.
Thành viên của “Hội Thí Thần” càng vững tin hơn cả.
“Miễn có kỹ năng đốt mana, mặc kệ cấp mấy đều có thể gia nhập hội!”
Họ đã bắt đầu thành lập một “Nhóm đốt mana” rồi.
Đợi đến ngày tập hợp toàn bộ nhân lực, chính là thời khắc họ phát động diệt trừ Tô Mộ!

“Không ai bán à?”
Chờ được một chốc, Tô Mộ nhìn tin nhắn đã được chọn lọc, mày nhíu chặt.
Bảng giá mình đưa ra chắc chắn được coi là “giá trên trời” mà.
Dẫu kỹ năng này tăng rất nhiều nhưng cũng đủ làm người ta “nhịn đau cắt thịt” chứ nhỉ.
“Ầy, đợi thêm xíu nữa xem sao!”
Khẽ thở một hơi, Tô Mộ rời khỏi game.
Đã không mua sớm được, đành giải quyết chuyện chính trước vậy!
“Không chừng Chúa Tể Sa Đoạ kia sẽ nổ ra kỹ năng đó cho mình thì sao.”
“Biết đâu vẫn là kỹ năng cấp Thần!”
Nghĩ đến sức mạnh của Chúa Tể Sa Đoạ, Tô Mộ thật sự cho rằng có khả năng này.
“Biết đâu còn tặng ta cả một bộ trang bị cực phẩm ấy chứ!”
Ngập tràn ao ước, Tô Mộ sử dụng cách đi nhanh nhất.
Tốc độ của hắn bây giờ đã vượt qua máy bay rồi.

Lam Tinh.
Đây là một tinh cầu xinh đẹp.
Trên tinh cầu này còn có những đại lục khác.
Game được đồng bộ toàn cầu.
Ma vật xâm lấn cũng giống vậy.
Khác với Hoa quốc, sau khi bị ma vật xâm lấn, rất nhiều nơi có lẽ đã biến thành “Thành phố trống rỗng”.
Nhưng tương tự, có thể sinh tồn trong hoàn cảnh này thì thực lực chắc chắn đứng đầu trong số những người chơi.
Ở những nơi này, quá trình “Sống lại” cũng đang diễn ra.
“Lốp bốp!”
Trên đỉnh núi cao chót vót, ánh chớp lóe lên bốn phía.
Kèm theo sức mạnh của lôi điện, một vết nứt xuất hiện trên không trung.
“Xoẹt!”
Một tia chớp giáng xuống và đánh trúng vị trí khe hở.
Giây sau, một bóng người đi ra từ đó.
Trên người hắn chứa đầy sấm sét, phải nói trông rất có phong cách.
“Ta! Lôi Thần! Cuối cùng đã giáng trần, thế giới này sẽ thuộc về ta!”
Xen lẫn với tiếng sấm sét, hắn rít lên một tiếng.
Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở những nơi khác trên thế giới.
Từng “Thần” hùng mạnh lần lượt giáng thế.
Dù những người này trông rất mạnh nhưng đó cũng chỉ là “tương đối” mà thôi.
So với người chơi trên mặt đất dưới chân họ, những người đó cũng có thể được gọi là “Thần” .
Nhưng so sánh với Pháp Thần nào đó, những “Thần” này chỉ đủ gãi ngứa thôi!
Hiện thực sống lại đã là xu thế.
Sức mạnh pháp tắc mỗi phút mỗi giây đều đang thay đổi.
Ngày sống lại càng tới gần thì những người được gọi là “người sống lại” sẽ càng nhiều.
Trong đó, tất nhiên sẽ có những tồn tại có thực lực mạnh mẽ chân chính.
Chỉ với người của thế giới hiện thực, hoàn toàn không thể đối chọi với những “Người sống lại” này.
Trở thành kẻ thù của những kẻ này, chẳng khác nào tự chuốc lấy rắc rối.
Đây là nguyên do tại sao hầu hết các công hội đã liên minh với người sống lại trước đó.
Đành rằng là liên minh nhưng trên thực tế là nương nhờ, hay phải nói là phụ thuộc.
Tuy vậy, hiện giờ, cục diện đã thay đổi rồi.
Tất cả chỉ bởi một người.
Tô Mộ!
Đây chính là điển hình lấy sức mạnh của một người để ép tất cả người sống lại đều không ngóc đầu lên nổi.
Và tất cả những điều này hoàn toàn không thể khoan dung được trong mắt những người sống lại.
Tổ địa Lâm gia.
Đông đảo người sống lại đã trải qua những cuộc thương thảo cuối cùng.
“Bên ta cử ba người tiến hành vượt giới, là tinh anh của ba đại gia tộc riêng biệt, nghề nghiệp của họ sẽ chia ra là chiến sĩ, cung thủ và mục sư.”
Ba người được đề cử.
Một người lực lưỡng có cơ bắp cuồn cuộn, một kẻ cao ráo có đôi mắt như ưng, và một cô gái với ngoại hình xinh đẹp.
Tuy ba người trông còn khá trẻ nhưng có thể được cử đi, chứng tỏ thực lực tuyệt nhiên không thể nghi ngờ.
“Bên Lâm gia, để ta đích thân đứng ra!”
Lâm Đại cũng đứng dậy.
Hắn và lão tứ Lâm gia giống nhau, đều là thích khách, vừa hay phù hợp với đội ngũ này.
“Ba chúng ta mỗi người mang theo một mảnh huân chương của Thần, nhưng muốn đưa bốn người cùng vượt giới thì phải nhờ lão tổ Lâm gia nỗ lực hết sức rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận