Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 568: Cẩn thận có bẫy?

“Ý ngươi là tên Cung Thần tự phong đó?”
“Hắn không phải ở thành phố NJ sao? Sao hắn lại đến Hoa đô?”
“Nghe nói hắn và tên Tô Mộ đó hợp tác với nhau để giết một vị lão tổ, không phải tên Tô Mộ kia cũng đến đấy chứ?”
Ngay khi cái tên Hiên Viên xuất hiện, những người sống lại có mặt lập tức cảm thấy sợ hãi.
Trong thế giới ngày nay, ai mà không biết uy của Cung Thần và Pháp Thần?
Mặc dù những người sống lại đó đang bí mật nhắm vào Tô Mộ, nhưng ai dám thực sự nỗ lực hành động?
Ở giai đoạn này, thì ai mà còn không phải người gặp người trốn cơ chứ?
“Nam Cung chủ tôn, có để người của chúng ta nhanh chóng rút lui khỏi Hoa Đô không?”
“Đúng vậy, nếu không thì sắp xếp bọn họ ẩn nấp trong game, tiền vàng thu được trong khoảng thời gian này cũng đủ dùng ít lâu rồi!”
Hai người vội vàng lên tiếng.
Nam Cung Nghĩa Văn cũng lộ vẻ sợ hãi trên mặt.
Nhưng hắn khác với những tên cấp dưới đó.
Nhìn chằm chằm vào Long Phi, Nam Cung Nghĩa Văn chậm rãi nói: “Cho nên ngươi tới đây để khiêu chiến ta ư? Để chúng ta từng người ngươi nhanh chóng lăn khỏi thành phố của ngươi sao?”
Ngay khi những lời này vừa thốt ra, bầu không khí lập tức giảm xuống điểm đóng băng.
Những người sống lại có mặt cùng nhau giơ vũ khí lên, nhìn chằm chằm vào Long Phi và những người khác.
Chỉ cần Nam Cung Nghĩa Văn ra lệnh, họ sẽ trực tiếp hành động!
Cảm nhận được sát khí của đám người, Long Phi giơ tay tỏ ý đầu hàng.
“Tên Tô Mộ kia không tới, chỉ có một mình Hiên Viên tới!”
Lời nói của hắn khiến những người sống lại thở phào nhẹ nhõm.
Trong mắt những người sống lại này, Tô Pháp Thần mới là kẻ thù lớn nhất của họ.
“Ngươi nói với ta chuyện này là muốn đổi lấy gì?”
Nam Cung Nghĩa Văn trầm tư một lúc rồi hỏi.
Long Phi liều mạng tới thăm, hiển nhiên không phải chỉ để truyền đạt tin tức cho hắn.
“Ta có thể giúp ngươi đối phó Hiên Viên!”
Nhưng câu nói tiếp theo của Long Phi lại khiến cho Nam Cung Nghĩa Văn nhíu lông mày lại thành một chữ hình.
Hắn nheo mắt, nhìn chằm chằm vào Long Phi và những đội viên trong nhóm.
“Ngươi muốn gài bẫy ta ư?”
Một lúc sau, hắn cười khinh thường.
Trong thời gian này, Long Phi vẫn luôn âm thầm quấy rẩy những người sống lại từ trong bóng tối.
Bất kể từ quan điểm nào, Long Phi nên là kẻ thù của họ mới đúng.
“Tuy Hiên Viên giết Thượng Quan chủ tôn, nhưng cũng chọc giận những cấp dưới của Thượng Quan chủ tôn.”
“Trận chiến đó, nhiều người vô tội đã chết, ta không muốn nhìn thấy máu chảy thành sông ở nơi này!”
Long Phi thở dài, giọng điệu cùng biểu cảm đều đủ động lòng người.
Nam Cung Nghĩa Văn khẽ gật đầu, suy nghĩ ​​của hắn cũng hơi thay đổi.
Giống như Long Phi đã nói, nếu họ thực sự bị Hiên Viên buộc phải chạy trốn, cũng không thể khiến cho những người thổ dân ở đây sống dễ dàng được khi họ rời đi.
“Tôn chủ, cẩn thận có bẫy!” Một tên lính thân tín đột nhiên thấp giọng nói.
Nam Cung Nghĩa Văn chắc chắn biết điều này.
Hắn không vội bày tỏ ý kiến, sờ sờ cằm, nhíu mày thật sâu.
Đám người Long Phi cũng lẳng lặng tại chỗ chờ đợi, không hề mở miệng thúc giục.
Vào những lúc như thế này, bọn họ càng phải bình tĩnh!
“Ta không tin các ngươi!”
Đợi một lúc lâu, Nam Cung Nghĩa Văn mới mở miệng.
Hắn vừa nói xong, ánh mắt của những tên cấp dưới của hắn cũng xuất hiện sát ý, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay với nhóm người Long Phi.
“Hẳn là các ngươi đều biết tin thành phố HN xuất hiện di tích đúng không?”
Đúng lúc này, giọng nói của Văn Diệu vang lên.
“Tô Pháp Thần vẫn luôn truy tìm vị trí của di tích, chắc chắc bây giờ đã đang trên đường chạy tới thành phố HN.”
“Bây giờ trong thành phố này, Hiên Viên hoàn toàn thuộc về trạng thái tứ cố vô thân.”
“Hắn có sự tin tưởng nhất định với chúng ta, chúng ta có thể đưa hắn đến nơi các ngươi muốn hắn đến.”
Giọng nói của vị phó đội trưởng này to lớn vang dội, lời nói cũng làm ánh mắt Nam Cung Nghĩa Văn sáng người.
Tin tức thành phố HN xuất hiện di tích là thật.
Nếu không cách nhau quá xa thì Nam Cung Nghĩa Văn cũng muốn tới húp một bát canh.
Dựa vào sự cường thế của Tô Pháp Thần kia thì sao có thể chắp tay nhường người?
“Điều kiện của các ngươi là gì?” Nam Cung Nghĩa Văn rung động.
Hội Thí Thần vốn tiến hành các hành động nhằm vào Tô Pháp Thần.
Ai có thể giết chết Tô Pháp Thần thì người đó có thể trở thành thế lực đứng đầu trong hiện thực, điều này vốn là điều người sống lại hiểu rõ trong lòng mà không nói ra.
Không giết được Pháp Thần, nếu có thế giết Cung Thần thì cũng đủ để hắn trổ hết tài năng!
Long Phi nghe vậy nội tâm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Thứ nhất: Ngươi phải đảm bảo với ta, sau khi giết chết Hiên Viên, người sống lại và người chơi có thể chung sống hoà bình, chúng ta sẽ dâng lên 50% tiền lời khi giết quái cho các ngươi, nhưng các ngươi không được tuỳ tiện ra tay với chúng ta!”
“Thứ hai: Ngươi phải giúp ta và đội viên của ta mạnh hơn!”
Hai yêu cầu nghe có vẻ cũng không khó thực hiện.
Mà hai yêu cầu này cũng là yêu cầu sau khi Long Phi và Văn Diệu suy nghĩ cặn kẽ.
Ít nhất, trong mắt người sống lại, hai yêu cầu này tuyệt đối hợp lý!
“Yêu cầu của ngươi nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng ta nhận được gì?” Nam Cung Nghĩa Văn nở nụ cười.
Văn Diệu bước về phía trước một bước, khuôn mặt mang theo nụ cười nịnh nọt: “Sao ngươi lại không nhận được gì chứ?”
“Tuy người sống lại ở Hoa Đô rất nhiều, nhưng số lượng người chơi của chúng ta cũng không thể khinh thường, nếu ngươi có thể đáp ứng yêu cầu của chúng ta thì chúng ta sẽ biết ơn ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận