Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 778: Lực Thiên Quân (2)

Nếu hắn bị trúng một cú đấm áp đảo đó, thiệt hại thực sự mà hắn phải chịu sẽ lên đến hàng trăm triệu!
“Học!” Tô Mộ quả quyết học tập kỹ năng này.
“Tính toán thời gian, bây giờ cũng nên trở về rồi.”
“Vừa hay có một hai ngày để tiến hành thăng cấp.”
Tô Mộ ngẩng đầu nhìn về phía đất đen ở đằng xa.
Mảnh đất đó cũng giống như mảnh đất mà hắn đang đứng bây giờ, nhưng chúng lại khác nhau.
Mạnh như người khổng lồ đá đen chẳng qua cũng chỉ là một người “Giữ cửa”.
“Đúng là gánh nặng đường xa!”
Một tiếng thì thầm vang lên, đôi cánh hỏa diễm nhanh chóng rung chuyển.
Tô Mộ tạm thời kìm nén sự tò mò thôi thúc tìm hiểu của mình, quay trở lại con đường ban đầu.
Trong mắt hắn tràn đầy kiên định.
Khi hắn trở nên đủ mạnh, mảnh đất đen vô tận này cũng sẽ được “thanh tẩy”.
“Không, như vậy vẫn chưa đủ, ta còn muốn trở nên càng mạnh mẽ hơn, mạnh tới mức vượt qua tất cả những thứ khác!”
“Chỉ bằng cách đó ta mới có thể làm chủ...”
“Vận mệnh một cách chân chính!”
Thế giới hiện thực.
Bên ngoài thành phố Hoa Đô.
Thành phố trống trải này một lần nữa chào đón những vị khách mới.
Một lượng lớn nhóm người sống lại đã tập trung bên ngoài thành phố, không dám tùy tiện đặt chân vào.
Bọn họ đều đang đợi.
Chờ đợi Thác Bạt Thiên Dũng đến cùng với con rối thí thần.
Một ngày sau, một đoàn người hùng hậu bước vào thành phố.
Dẫn đầu chính là chủ nhân của con rối thí thần kia.
Thác Bạt Thiên Dũng đứng ở phía sau, tỏ vẻ cung kính.
Người kia làm một động tác, con rối thí thần kia ngay lập tức bay lên không trung, bay vòng qua Hoa Đô.
Đôi mắt của nó bắn ra một tia quét tự như phát sáng, tìm kiếm tất cả các khu vực bên dưới với tốc độ cực nhanh.
“Trong thành phố này không có ai!”
Thật lâu sau, chủ nhân của con rối thí thần lên tiếng.
“Vậy xem ra Tô Mộ không biết chúng ta tụ hợp ở Hoa Đô.”
“Vậy chúng ta có thể chiếm lấy tiên cơ rồi.”
“Thông báo cho những người khác, để bọn chúng vào thành chuẩn bị đi!”
Một đám người sống lại cũng đi theo.
Tô Mộ không phải là một kẻ địch dễ đối phó.
Mặc dù có con rối thí thần, nhưng bọn họ cũng không thể bảo đảm rằng không có sơ hở.
“Nắm chắc thời gian đi, lần này nhất định phải để cho tên kia chỉ có tới chứ không có về!”
“Mọi người cũng đừng giấu giếm, có gì thì cứ lấy ra đi.”
“Nói không sai, Thác Bạt huynh cũng đã lấy ra cả con rối thí thần, chúng ta dù sao cũng phải trả giá một chút!”
Tất cả người sống lại đều đạt thành nhận thức chung.
Đối với lần chiến đấu này, bọn họ chỉ có một suy nghĩ.
Không chết không thôi!

Ngoài tường.
Tô Mộ không tiếp tục thăm dò nữa, dùng hết tốc lực quay về Vương Đô.
So với tốc độ khi đi lên, tốc độ quay về nhanh hơn.
Hai ngày sau, bức tường hiện ra trước mắt Tô Mộ.
“Thử xem có bay qua được không.”
Cách bức tường không xa, Tô Mộ đột nhiên có linh cảm.
Tốt xấu gì hắn cũng là người có danh tiếng, lần nào cũng trèo tường, thật là bất lợi cho thân phận của hắn!
Đôi cánh hoả diễm nhanh chóng đập lên, cả người hắn giống như sao băng.
“Ầm!”
Tiếng va chạm dữ dội đột nhiên vang lên.
Pháp tắc ẩn chứa trong tường lại chặn Tô Mộ lại.
“Được lắm!”
Mặc dù cảm thấy lực cản trở rất lớn, nhưng những pháp tắc đó chỉ có thể ngăn chặn, chứ không công kích hắn.
Điều này khiến cho Tô Mộ lớn gan hơn.
Đôi cánh hoả diễm không ngừng bùng cháy, như thể sắp bay qua bức tường.
Chẳng mấy chốc, lực cản gây cản trở hắn đã yếu đi!
“Có thể qua được rồi!”
Tô Mộ lộ vẻ vui mừng trên mặt.
Sau này hắn không cần trèo tường nữa rồi!
Bay qua bức tường, Tô Mộ bay thẳng đến Vương Đô.
Khí thế mạnh mẽ kia cũng bị rất nhiều người chơi đang luyện cấp phía dưới nhìn thấy.
“Tô Pháp Thần đã trở về rồi!”
“Tính toán thời gian, đã qua năm sáu ngày, cấp bậc của chúng ta gần như không xê xích gì nhiều.”
“Vậy có nghĩa là, chúng ta bắt đầu đã hành động rồi sao?”
“Tốt quá rồi, ta chờ ngày này đã lâu, nhất định phải để cho những người sống lại kia trả cái giá thật đắt.”
“Mọi người đừng gấp, chắc còn cần một hai ngày nữa, tiếp tục tăng thực lực lên đi.”
Nhiều người bắt đầu thảo luận, ai ai cũng sẵn sàng hành động.
Tô Mộ nghênh ngang bay vào bên trong thành Vương Đô.
“Đột nhiên trong thành lại có ít người sống lại như vậy?”
“Bọn họ đều trở về thế giới hiện thực rồi sao?”
Dưới tầm nhìn Đôi Mắt Thần Thị, tình hình trong toàn bộ Vương Đô đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Những người sống lại lúc trước chỉ dám trốn bên cạnh NPC đều đã biến mất.
Số còn lại nằm rải rác ở các địa điểm khác nhau.
Rõ ràng, những người sống lại này không có ý định ngồi yên.
“Hẳn là đang nghĩ biện pháp chuẩn bị đối phó ta, lần này không biết có thể mang đến cho ta chút kinh ngạc được hay không.”
Tô Mộ bĩu môi, cũng không có cảm giác mong đợi.
Cho dù những người sống lại kia có nghĩ ra phương pháp gì để đối phó với hắn đi chăng nữa, thì tất cả cũng chỉ là vô ích.
“Trước khi hành động, thăng cấp một bậc, nhất định phải làm cho những người kia tuyệt vọng.”
Ha ha cười, Tô Mộ nói một câu không làm người.
Trở lại trụ sở của mình, đi đến phòng ngầm vị trí dưới đất, Tô Mộ mở ra kho tàng hoàng kim.
So với trước đây, đồ vật bên trong ít đến mức đáng thương.
Nhưng lần này, có rất nhiều thứ tốt.
Cho dù đó là nhãn cầu Tà Thần hay thứ nổ ra từ người khổng lồ đá đen, chúng đều là những vật phẩm có thể sánh bằng huân chương của Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận