Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 494: Ngươi lấy ra đi.

Tô Mộ bỗng ý nảy ra một ý tưởng.
Đây có lẽ cũng là một kỹ năng của Tân Gia Đức.
Triệu hồi hơn ngàn bộ xương khô thất giai cùng một lúc, quả không hổ danh là BOSS bên trong tháp Sa Đoạ!
“Này, ngươi còn có thể triệu hoán được nữa hay không?”
Tô Mộ hô to về phía Tân Gia Đức.
“Ngươi bớt kiêu ngạo đi!”
Đối mặt với sự khiêu khích, Tân Gia Đức cũng không chịu thua kém.
“Nghe lệnh triệu hoán của ta!”
Một tiếng gầm giận dữ lại vang lên.
Xương khô trên mặt đất lại bắt đầu di chuyển.
Lần này, mấy trăm tên xạ thủ Xương Khô đứng lên hiện ra ánh sáng rực rỡ.
Bọn chúng cùng nhau kéo căng cây cung bằng xương trong tay.
Từng đợt mưa mũi tên bay vụt về phía Tô Mộ đang ở trên không trung.
“Lá Chắn Ma Pháp!”
Tô Mộ lại mở ra một lá chắn mới toanh, không hề có ý định né tránh.
“Băng Sương Thụ Giới!”
“Mạn Thiên Hỏa Vũ!”
Hai kỹ năng đồng loạt xuất thủ, đám tiễn thủ xương khô phía dưới hoàn toàn không thể chống đỡ được.
‘Chúc mừng ngươi đã thăng cấp, thu được 300 điểm thuộc tính, 300 điểm điểm kỹ năng!’
Sau khi giết những bộ xương này, trên người Tô Mộ cũng hiện lên hào quang tăng cấp.
“Ngươi lợi dụng ta?”
Tân Gia Đức thấy vậy, trong nháy mắt đã phản ứng lại.
Nhưng vào lúc này, hắn lại nghe được một câu vô cùng ngang ngược.
“Tiếp tục triệu hoán, hoặc là chết!”
Sắc mặt của vị sứ giả trấn tháp này u ám đến mức có thể chảy ra nước.
Hắn là một pháp sư sa đoạ thập giai, vậy mà lại bị một nhà thám hiểm thất giai uy hiếp?
Quả thực là vô cùng nhục nhã!
“Ta liều mạng với ngươi!”
Tên BOSS này gầm lên một tiếng giận dữ.
Xét về vẻ mặt và hành động, trông Tô Mộ càng giống BOSS hơn!
Ba quả cầu năng lượng màu đen trên người hắn không ngừng chuyển động, đưa hắn bay lên không trung.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Mặc dù không biết tên BOSS này muốn làm cái gì, nhưng Tô Mộ hoàn toàn không có ý định xem thường.
Kỹ năng cấp Thần mạnh mẽ nhất trực tiếp ra tay.
Một hố đen xuất hiện, hút Tân Gia Đức vào.
“Sao có thể như thế được?”
Tân Gia Đức nhìn hố đen trước mặt, cả người như chết lặng.
Kỹ năng cấp Thần mạnh mẽ như vậy, thời gian cooldown phải dài hơn mới phải.
Nhưng tại sao nhà thám hiểm này lại có thể tung chiêu một cách tùy ý như vậy?
Tân Gia Đức chết lặng.
Hắn biết hắn đã gây ra chuyện lớn rồi!
Một đòn này, hắn không dám nhận.
Ba quả cầu đen phía sau hắn lại biến thành một chiếc áo choàng màu đen, bao phủ cơ thể của hắn.
Mười giây sau, năng lượng của hố đen bùng nổ.
-26163000!
Một con số tổn thương còn kinh khủng hơn con số trước đây xuất hiện.
Hố đen lần này tạo ra một đòn chí mạng!
“Lạch cạch!”
Trong nháy mắt khi sát thương bộc phát, lớp áo choàng màu đen trên người Tân Gia Đức nổ tung!
Khi chiếc áo choàng đen bị chia năm xẻ bảy, Tân Gia Đức dường như cũng mất đi toàn bộ sức lực.
Hắn nhanh chóng ngã xuống mặt đất!
Tô Mộ lơ lửng trên không trung, lặng lẽ quan sát tất cả mọi thứ, mở ra một vùng từ trường.
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
“Uỳnh!”
Tốc độ rơi xuống của Tân Gia Đức đột nhiên gia tăng, phát ra một tiếng vang thật lớn.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ Chớp Nhoáng một cái, đi tới bên cạnh vị sứ giả trấn tháp kia, dẫm một chân lên mặt hắn.
Đòn này được đánh giá là một đòn công kích bình thường, tổn thương không cao, nhưng tính sỉ nhục thì lại rất mạnh.
“Nói cho ta biết, Chúa Tể Sa Đoạ rốt cuộc mạnh đến mức nào!”
Giọng điệu của Tô Mộ cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn thể hiện ưu thế tuyệt đối của mình ở trước mặt vị sứ giả trấn tháp này, chính là vì muốn thăm dò thực lực của Chúa Tể Sa Đoạ.
“Ngươi rất mạnh, nhưng nếu so với Chúa Tể Sa Đoạ thì ngươi vẫn còn kém xa lắm!”
“Chỉ bằng một cánh tay, không, chỉ bằng đầu ngón tay của hắn thôi là đã có thể bóp chết ngươi rồi!”
Trong giọng nói của Tân Gia Đức ẩn giấu sự khiêu khích.
“Ngươi mấy giai?”
Tô Mộ không thèm để ý tới, đổi sang một câu hỏi khác.
Tân Gia Đức không trả lời.
Một tên thập giai bị một tên thất giai giẫm ở dưới chân, chuyện này sao có thể nói ra được?
“Phích Lịch Lôi Quang!”
“Thánh Quang Đả Kích!”
Tô Mộ bắn ra hai kỹ năng về phía tên BOSS.
Mất đi năng lượng màu đen bảo vệ cơ thể, sát thương khổng lồ khiến cho Tân Gia Đức chịu phải tổn thương nặng nề.
“Ngươi cái tên XXX này!”
Hắn trực tiếp mở miệng mắng chửi Tô Mộ.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Tô Mộ cười lạnh một tiếng, mấy tia sét liên tục giáng xuống, bổ vào cùng một vị trí.
Tân Gia Đức tức khắc bị bổ cho bong da tróc thịt, gào khóc hô lớn: “Ta nói, ta đã đạt tới thập giai rồi!”
“Thập giai?”
Tô Mộ nhíu mày, quả thực có chút bất ngờ.
Vốn dĩ hắn còn cho rằng cái tên này cùng lắm cũng chỉ là cửu giai mà thôi.
Tô Mộ giơ pháp trượng lên, nhắm thẳng một gậy vào đầu của Tân Gia Đức.
Tô Mộ đánh ngất hắn, cùng lúc đó mảnh huân chương của Thần bị hắn gắt gao nắm chặt trong lòng bàn tay cũng rơi xuống mặt đất.
“Lấy được rồi!”
Tô Mộ cầm huân chương của Thần trong lòng bàn tay.
‘Huân chương của Thần: tác dụng chưa xác định’
Giống như mảnh lần trước mà hắn thu được, mảnh huân chương của Thần lần này chỉ nhỏ hơn miếng hắn đã khôi phục một chút.
“Sướng quá!”
Lấy được mảnh huân chương thứ tư, Tô Mộ nở một nụ cười rạng rỡ.
Chỉ cần lấy được một mảnh huân chương của Thần nữa thôi, là hắn có thể hợp nhất năm miếng lại với nhau rồi.
Đến lúc đó rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì, hắn thực sự khá mong đợi!
“Trả lại cho ta!”
“Nó là của ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận