Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 717: Lấy đông hiếp yếu.

Dưới thế công của đợt thứ hai, màn chắn trên hòn đảo kia đã xuất hiện một vết nứt rõ ràng.
Đòn công kích kinh khủng như thế đã vượt qua năng lực phòng ngự của màn chắn rồi.
“Nên ra tay rồi, không thể để tên nhóc này làm càn như thế!”
“Cuộc tranh đấu giữa ba người ta và các ngươi tạm thời gác sang một bên trước.”
“Được!”
Chính trong lúc này, ba âm thanh khác nhau vang lên trên hòn đảo.
“Chỉ có ba người?”
Từ số người trò chuyện có thể thấy rõ ràng trên đảo chỉ có ba người. Về phần có phải là đạn sương mù của đối phương hay không, Tô Mộ vốn không quan tâm.
Điều mà mình để tâm chính là ba vị Thần này còn không đủ để mình đánh nữa!
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện thì trên đảo đã có ba bóng người bay ra.
Đây là ba người.
Bọn họ bay vút lên trời cao, biểu cảm trên gương mặt cực kỳ u ám.
“Tên nhóc, ta đã nói rổi, nơi này không phải là nơi ngươi nên đến.”
“Ta đã từng cảnh cáo ngươi, nhưng ngươi vẫn khăng khăng muốn tìm đường chết!”
Một người đàn ông có tướng mạo thô kệch lạnh lùng nhìn Tô Mộ, trong ngữ khí tràn đầy sát ý.
Sau khi hắn vừa dứt lời thì một cây đinh ba cũng xuất hiện trong tay của hắn.
“Ngươi chính là tên tốt mã dẻ cùi kia?”
Tô Mộ cũng phản ứng lại. Người này chắc hẳn chính là tên người khổng lồ nước ngăn cản mình trước kia.
“Ngươi lại dám gọi là tốt mã dẻ cùi?”
“Đừng tưởng rằng nắm giữ một chút pháp tắc của Thần thì cảm thấy mình là thiên hạ vô địch rồi!”
Hải Vương giận không kiềm chế dc, vung cây đinh ba trong tay, dẫn đầu phát động tấn công.
Cơ thể của hắn chớp nhoáng trong không trung, lập tức đến trước mặt của Tô Mộ.
Đinh ba nhắm thẳng vào phần ót của Tô Mộ!
“Để ta xem thử một đòn của Thần mạnh đến thể nào!”
Tô Mộ nhẹ nhàng lóe lên một cái, chuyển cây đinh ba đang nhắm vào đầu của mình vào trên người.
Một luồng cảm giác ngứa ngáy xông lên, mình giống như là bị thứ gì đó rạch nát làm da.
“Ách!”
“Này!”
Hai người trên không trung lập tức đưa mắt nhìn nhau.
Rõ ràng Hải Vương còn không ngờ, tổn thương do một cú đánh tạo thành lại thấp đến không ngờ.
Đồng thời Tô Mộ cũng hoàn toàn không ngờ.
Một đòn của Thần, không phải cũng quá tầm thường rồi à?
“Cơ thể của tên này đã dung hợp Pháp tắc của Thần, không dễ dàng đối phó, cùng lên đi!”
Ở một bên, đưa mắt nhìn đòn tấn công của Hải Vương không có thu được hiệu quả, một người đàn ông có vóc người cao gầy khác mở miệng nói.
“Ra tay đi!”
Người còn lại cũng gật đầu.
Hai người, mỗi người đã lấy ra hai món vũ khí trong tay.
Một món là một thanh pháp trượng, một món còn lại thì là một cây trường cung màu đen.
Nhân lúc Hải Vương kiềm chế Tô Mộ, hai người bắt đầu tụ chiêu.
Người cầm pháp trượng kia nhanh chóng rù rì, mặt biển lập tức dâng lên một cây trụ nước khổng lồ.
Người cầm cung kéo dây cung ra, một mũi tên đen ánh tím cũng xuất hiện theo.
Tô Mộ đang dây dưa với Hải Vương, mí mắt đột nhiên giật một cái.
Loại trực giác bản năng kia nói cho mình biết đòn công kích tiếp theo của hai người này tuyệt đối không phải chuyện đùa.
“Lá Chắn Thần Quang!”
Tô Mộ không dám xem nhẹ, xung quanh cơ thể xuất hiện Thánh Quang sáng chói.
Năng lực phòng ngự của Thân Thể Của Thần quả thật rất mạnh, lượng máu bốn trăm triệu cũng cực kỳ khoa trương. Nhưng ở trước mặt ba đối thủ có thể được xưng là “Thần”, có lẽ đây không là gì cả.
Dù sao bây giờ sát thương của một kỹ năng của mình đều không chỉ là bốn trăm triệu!
“Năng lực phòng ngự của lá chắn này rất mạnh, phá lá chắn của hắn trước!”
Sau khi Lá Chắn Thần Quang xuất hiện, Hải Vương vội vàng phát ra một tiếng hô to.
Hắn và Tô Mộ từng có cuộc giao đấu mang tính dò xét, cũng biết sự lợi hại của lá chắn này.
Pháp sư và cung thủ kia không nói gì, kỹ năng của hai người gần như ra tay cùng một thời gian.
Trụ nước dâng lên trên mặt biển giống như rồng bay khỏi mặt nước, tấn công về phía Lá Chắn Thần Quang.
Sau khi mũi tên đen nhánh kia ra tay, nhìn có vẻ tầm thường, kỳ thực ẩn chứa một luồng lực cắn nuốt đáng sợ.
“Lạch cạch!”
Kỹ năng của hai người lần lượt đánh vào Lá Chắn Thần Quang.
Dựa vào thuộc tính hiện tại của Tô Mộ, tấm lá chắn này tuyệt đối có thể hấp thu tổn thương với đơn vị hàng trăm triệu, nhưng vẫn xuất hiện vết rách.
“Lợi hại!”
Tô Mộ thấy thế, giơ ngón tay cái lên về phía hai vị Thần này.
Bọn họ thoạt nhìn hình như còn mạnh hơn nhiều so với Hải Vương.
Hai người không bởi vì lời khen của Tô Mộ mà đắc chí, ngược lại biểu cảm trên gương mặt càng thêm u ám.
Lá chắn ánh sáng đã xuất hiện điểm phân chia, nhưng vẫn chưa bị đánh thủng!
Điều này cũng có nghĩa là một kỹ năng của tên nhóc trước mặt này đã đỡ được kỹ năng của hai người bọn họ.
Ai mạnh ai yếu vừa nhìn là biết ngay!
“Phá cho ta!”
Nhưng nơi này cũng không phải chỉ có hai người bọn họ.
Giọng nói trầm của Hải Vương vang lên. Một luồng ánh sáng vàng tuôn ra từ trên cây đinh ba, lại lần nữa tấn công về phía Tô Mộ.
“Ầm!”
Lá chắn ánh sáng xuất hiện vết nứt cũng hoàn toàn bể tan tành.
“Chính là bây giờ!”
Lại là một tiếng hô to.
Hải Vương cùng hai người còn lại lần nữa sử dụng kỹ năng.
Đương nhiên bọn họ không giống với những lão tổ kia, không chỉ sở hữu một thần kỹ.
Ba kỹ năng mạnh mẽ lần nữa xuất hiện.
Ba người lấy đông hiếp yếu dự định dựa vào đợt công kích này trực tiếp chém chết Tô Mộ!
Rõ ràng bọn họ có đầy đủ cơ sở chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận