Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 583: Chiến hạm dưới biển.

Ba người có được huân chương của Thần thì ổn, nhận ít áp chế hơn. Nhưng hắn thì không giống vậy.
Nếu hắn cố sức ra tay, tất nhiên sẽ bị sấm chớp pháp tắc công kích.
“Đừng lo, chỉ cần chúng ta xử lý Tô Mộ thì huân chương của Thần thuộc về Lâm gia ngươi sẽ trở về mà!” Giọng nói của gã đàn ông lực lưỡng vang lên.
“Nói đúng lắm, có ba người chúng ta ở đây, lúc giải quyết tên kia, ngươi chỉ cần ở bên cạnh bỏ ra chút sức là đủ!” Gã mắt ưng tiếp lời.
“Vậy xin nhờ mọi người rồi!”
Lâm Đại nghe vậy, thậm chí còn tỏ lòng biết ơn, hạ mình xuống.
Qua những gì họ nói, hiển nhiên họ không xem Tô Mộ ra gì!
“Các vị, đừng ở đây nói suông nữa, việc cấp bách bây giờ là tìm thấy tiểu tử kia!”
Dáng vẻ của ba người khiến khiến một người phụ nữ duy nhất ở đó hơi không hài lòng.
“Theo ta thấy, tiểu tử kia vẫn chưa biết chúng ta đã đến được thế giới hiện thực, hay là bố trí cho hắn một cái bẫy chết người.”
Tâm tư người phụ nữ khá thận trọng.
Cái chết của lão tứ Lâm gia chính là một sự cảnh cáo.
Hiện nay bọn họ trốn trong bóng tối, Tô Mộ đứng ở ngoài sáng, cơ hội như thế này đương nhiên phải nắm bắt cho tốt.
“Đây trái lại là một ý không tệ!”
Lâm Đại nghe vậy, lập tức tỏ vẻ tán đồng.
Lão tổ Phong Thần đã hạ mệnh lệnh bắt buộc, vì bảo đảm không có sơ hở nào, hắn không ngại sử dụng vài thủ đoạn nhỏ.
“Tập hợp sức của bốn người chúng ta, trực tiếp giết tới cửa không phải được rồi sao, nếu thật sự giở thủ đoạn gì đó, há chẳng phải là cho người khác chế giễu?” Người đàn ông cường tráng cười lớn lên, không hề tán thành phương án này.
Bốn vị lão tổ cùng lúc giáng lâm, chỉ vì giết một kẻ ở thế giới hiện thực, chuyện này rõ ràng làm hắn cảm thấy có phần chuyện bé xé ra to.
“Nói hay lắm, bày trận quá lãng phí thời gian rồi, tìm được tiểu tử đó ở đâu, bốn người chúng ta đồng loạt ra tay, còn sợ hắn có thể gây nên sóng gió gì?” Người đàn ông mắt ưng lên tiếng theo sau.
“Ngươi chắc không phải cũng như đám đàn bà sợ tới sợ lui chứ?” Có sự ủng hộ của người đàn ông mắt ưng, người đàn ông cường tráng nhìn về phía Lâm Đại.
“Nói cũng đúng, chẳng qua chỉ là một tiểu bối, không cần làm nhiều trò như vậy.”
Lâm Đại hơi suy tư, thái độ bỗng thay đổi.
Hắn vốn muốn nhanh chóng giết chết Tô Mộ, lấy lại huân chương của Thần thuộc Lâm gia, để tránh đêm dài lắm mộng.
“Hừ, dù sao cũng không cần ta đi đánh.”
Thấy ba người đạt thành nhận thức chung, người phụ nữ lạnh lùng hừ một tiếng.
Là một Mục Sư, vai trò của nàng ở trong trận vây giết này vốn là nhân vật hỗ trợ.
“Vậy trước tiên đi thu thập tin tức đã, tìm thấy tiểu tử kia ở đâu, chúng ta chia ra hành động trước đi!”
Sau câu nói của người đàn ông cường tráng, bốn vị lão tổ chia ra chạy đi theo bốn phương hướng khác nhau.

Thành phố dưới biển.
Huân chương của Thần trong tay Tô Mộ không ngừng loé sáng.
“Sắp tới nơi rồi?”
Hắn giảm chậm tốc độ bơi về phía trước, đồng tử toả ra một luồng ánh lửa.
Giây sau, con đường phía trước xuất hiện tường lửa nối tiếp nhau.
Dưới sự chiếu rọi của ánh lửa, dưới biển xuất hiện một lối đi bằng lửa.
“Thứ này!”
Thuận theo lối đi tiến về phía trước, Tô Mộ lộ ra biểu cảm chấn động trên mặt.
Ngay tại cuối tường lửa, một vật thể không rõ cực lớn đỗ ở ngay đó.
“Hoả Cầu!”
Tô Mộ phất phất tay, mấy chục phát hoả cầu bay ra.
“Một chiếc… chiến hạm?”
Ánh lửa rất nhanh đã cho Tô Mộ thấy rõ được toàn bộ vẻ ngoài của vật thể này.
Cực kỳ giống loại chiến hạm không gian trong phim khoa học viễn tưởng.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Kỹ năng thị giác vừa mở ra, Tô Mộ tra xét chiếc chiến hạm này.
“Cũng có ngăn cấm?”
Ngoài dự tính là, chiếc chiến hạm này hoàn toàn kín không kẽ hở.
Tô Mộ nhíu mày, bơi tới vị trí của chiến hạm.
“Boong!”
Vừa bơi tới chỗ còn cách mấy trăm mét, cả người hắn đụng trúng một bức tường không khí.
Tô Mộ nhanh chóng đưa tay ra sờ sờ, cảm giác trên tay giống như bong bóng khí.
Có điều tầng bong bóng khí này hiển nhiên ngăn cản không được bước chân của hắn.
“Trước tiên dùng Viêm Trụ thử xem!”
Hai tay nắm lại, Tô Mộ hung hăng đấm hai cái vào tường bong bóng khí.
“Boong!”
Sức mạnh to lớn lập tức bị phản lại, hai trụ lửa cũng phóng lên từ đáy biển.
“Ầm!”
Trụ lửa đánh thẳng vào tường bong bóng khí, sức mạnh ngọn lửa không thể đột phá, bắt đầu biến mất với tốc độ rất nhanh.
“Là một thứ khó chơi à!”
Nhìn bức tường bong bóng khí không chút sứt mẻ kia, Tô Mộ nhún nhún vai.
Giơ hai tay lên, một ngọn lửa khổng lồ bắt đầu hình thành từ đáy biển.
“Ùng ục!”
Ngay lúc này, phía sau truyền đến vài tiếng bong bóng khí.
Tô Mộ vừa muốn quay đầu lại, mấy phát tấn công ác liệt cùng lúc đánh xuống người hắn.
“Các ngươi là? Pho tượng?”
Trong khoảng cách gần, Tô Mộ cũng nhìn rõ được thứ tấn công mình.
Thân hình bọn chúng cao lớn, hai bên mặt không ngừng phun ra nuốt vào bong bóng khí, trên hai tay là mọc ra móng vuốt sắc bén.
Chẳng qua là những móng vuốt này nhìn như có thể phá nát được cục đá to lớn, nhưng rõ ràng phá không nổi phòng ngự của mình.
Trên nước biển vốn lạnh băng nổi lên một trận băng sương, đánh trả lại những móng vuốt đó.
Trí lực của Tô Mộ hiện tại cao tới hơn ba nghìn vạn điểm, phản sát thương của Thân Thể Băng Thần lập tức có thể tạo thành hơn ba mươi vạn sát thương.
Có điều chỉ dựa vào sát thương này, không thể giết chết những người dưới biển này.
“Ùng ục!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận