Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 826: Pho tượng phía cuối vùng đất đen

Boss cấp Thần Chủ, kinh khủng như thế à!”
Hắn đè nén nỗi kiêng kỵ trong lòng xuống, tiếp tục tiến về phía trước.
Núi tinh thạch màu đen xung quanh liên miên không dứt.
Trong đó rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu vật chất màu đen, khiến người ta khó có thể tưởng tượng được.
Bước chân bên dưới của Tô Mộ càng ngày càng vững, Đôi Mắt Thần Thị mở ra toàn bộ, quan sát tất cả mọi biến động nhỏ trong khu vực này.
Không thể nghi ngờ.
Một khi mình đánh nhau với con boss cấp Thần Chủ kia ở nơi này, nhất định sẽ lâm vào một cuộc khổ chiến.
“Đó là?”
Trong lúc này, Tô Mộ hình như đã đến nơi cuối cùng của dãy núi.
Đây là một vùng đất bằng phẳng!
Trên mặt đất đứng sừng sững một pho tượng khổng lồ, vượt xa độ cao của những ngọn núi tinh thạch màu đen kia.
“Lưng mọc sáu cánh? Có ba cái đầu?”
“Thân thể hình người nhưng lại có tám cánh tay?”
“Thứ này rốt cuộc là gì?”
Tô Mộ sử dụng Đôi Mắt Thần Thị đánh giá pho tượng, nhíu chặt mày.”
Lai lịch của pho tượng này tuyệt đối kinh khủng.
“Tí tách!”
Đột nhiên, một giọt chất lỏng màu đen khổng lồ rơi trên thân của pho tượng kia.
Phần lớn chất lỏng màu đen bị pho tượng trực tiếp hấp thụ, một bộ phận nhỏ thì rơi trên mặt đất.
Cảnh tượng này ngay lập tức khiến sống lưng Tô Mộ tê dại.
Hắn nghĩ đến một khả năng.
Đất đen ra đời có lẽ chính là bởi vì những chất lỏng màu đen bắn tung tóe kia!
“Chỉ là vật chất màu đen bắn tung tóe lại hình thành những ngọn núi tinh thạch màu đen kia, còn cả vùng đất màu đen này nữa!”
“Pho tượng này rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì?”
Càng ngẫm nghĩ, vẻ mặt Tô Mộ càng nghiêm túc.
Đừng thấy bây giờ mình có thể đánh tay đôi với con boss cấp Thần Chủ kia, nhưng nếu như pho tượng trước mắt này sống lại thì nơi này chính là nơi chôn thân của mình!
“Nơi này không nên ở lâu, phải nhanh chóng rời khỏi!”
Tô Mộ không hề do dự, xoay người bỏ đi.
Sau khi trở về dãy núi kia, hắn không làm kinh động con hắc xà bên dưới, lặng lẽ lui ra ngoài.
“Những chất lỏng màu đen kia và những gì ta nhìn thấy trên Thần tháp kia là cùng một loại ư?”
“Đó rốt cuộc là từ đâu đến?”
Áp lực hoàn toàn không có, Tô Mộ lâm vào trong trầm tư.
Chất lỏng màu đen chính là ngọn nguồn của vật chất màu đen.
Một khi nhiễm những năng lượng này thì sẽ bị bóng tối ăn mòn.
Nhưng đồng thời, năng lượng ẩn chứa trong vật chất màu đen cũng vô cùng hùng mạnh, cho dù là cái được gọi là cấp Thần Chủ thì e rằng cũng không có cách nào sáng tạo ra được dãy núi tinh thạch màu đen khoa trương đến thế.
“Ý nghĩa tồn tại của pho tượng kia lại là gì?”
Điều quan trọng nhất vẫn là pho tượng kia.
Sự xuất hiện của vùng đất màu đen chẳng qua chỉ là sản phẩm nuôi dưỡng cho pho tượng kia mà thôi.
Bút tích lớn như thế nhất định là có nguyên nhân.
Tô Mộ sờ cằm, trầm tư suy nghĩ.
Trong cả vùng đất đen, cho dù đạt đến thập giai, không có thuộc tính đầy đủ thì nói nửa bước khó đi cũng không quá đáng.
Khoan nói đến phòng tuyến số 1 đã biến thành phế tích, cứ lấy phòng tuyến số 2, phòng tuyến thứ ba, còn có thành Diệu Nhật phía sau tường để nói.
Nhãn cầu Tà Thần lúc trước đã đủ để quét ngang tất cả rồi.
Có cần thiết sáng tạo ra một pho tượng kinh khủng đến thế không?
“Chẳng lẽ nói là bởi vì bức tường kia sao?”
Tô Mộ đột nhiên nghĩ đến một điểm mấu chốt.
Bức tường rải rác lực pháp tắc kia!
“Vậy còn nói không thông được à!”
“Cho dù không có bức tường kia, thành Diệu Nhật còn có những thành trấn phía sau, lại có nơi nào hấp dẫn bóng tối?”
Tô Mộ không ngừng suy tư, dần dần có hơi phiền não.
Vốn cho rằng thông tin mình có được đã rất nhiều rồi, đủ để xâu chuỗi ra một số dấu vết.
Nhưng bây giờ xem ra thì ý nghĩa tồn tại của thế giới Thần Đồ càng thâm sâu hơn nhiều so với mình nghĩ.
“Không nghĩ nữa, mẹ kiếp mệt quá rồi!”
Tô Mộ nhắm mắt lại, điều chỉnh hô hấp một chút, để mình thả lỏng hết mức có thể.
Sau khi biết được sự tồn tại của pho tượng, áp lực vô hình cũng ra đời.
“Bày ra trước mắt ta chỉ có một con đường.”
“Trở nên mạnh hơn!”
Trong ánh mắt Tô Mộ tràn đầy sự kiên định.
Bất kể con đường phía trước chông gai như thế nào.
Mình nhất định phải dũng cảm tiến tới!

Thế giới hiện thực!
Trong thành phố ở phương bắc.
Nơi này đã biến thành một mảng địa ngục.
Vô số ma vật tiến hành tìm kiếm trong các ngóc ngách của thành phố. Một khi phát hiện tung tích của người chơi sẽ lập tức phát động tấn công.
Mà những người chơi đã chết kia, với sự tham dự của một loại sức mạnh nào đó, toàn bộ đều chết đi sống lại.
Trong thành phố to lớn, ngoại trừ ma vật đáng sợ ra, một nhánh quân đoàn khổng lồ cũng xuất hiện quy mô.
“Thành phố Cáp Nhĩ Tân không đúng lắm, nơi này xuất hiện vấn đề lớn!”
“Ta tận mắt nhìn thấy cái tên bị ma vật giải quyết đứng lên, nhưng đôi mắt của hắn lại biến thành màu đen!”
“Mau truyền những tin tức này ra ngoài!”
Phòng tuyến số 1.
Một cánh cửa hoàng kim đứng sừng sững trên quảng trường.
Vài bóng dáng đang bận rộn
Tô Mộ đã đưa ra lựa chọn.
Nguyên liệu trên đại trận dĩ nhiên quan trọng, nhưng hủy đi một phần cũng sẽ không ảnh hưởng đến vận chuyển của đại trận, nhiều nhất chỉ là làm giảm một bộ phận hiệu suất chuyển đổi.
Điểm này hoàn toàn nằm trong phạm vi chấp nhận được của mình.
“Còn phải giữ lại một mảnh huân chương của Thần nữa!”
Điều duy nhất khiến cho Tô Mộ cảm thấy tương đối không nỡ chỉ có huân chương của Thần thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận