Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 709: Chỉ có chúng ta mới có thể được gọi là thần

Ở trong vị diện này, còn có một nơi đang đợi hắn khám phá!
Đợi đến khi trở lại từ biển đen kia, chính hắn còn phải đi xuyên qua đường núi mở lối đi trở về thế giới thực.
Vài lãnh địa của các gia tộc trên con đường kia, trước hết cứ để một bên đã.
. . .
Thế giới thực.
Một trận chiến kịch liệt đang diễn ra.
Số lượng lớn người chơi Hùng Quốc ào ạt đổ vào địa khu Ô.
So với uy hiếp từ những người chơi khác, vai trò đảm nhận vị trí quan trọng và khó khăn nhất lại được những ma vạt nắm giữ.
Nhân khẩu ở thành phố gần nhất không nhiều lắm, khi ma vật tấn công vào, hơn nửa thành phố cũng đã bị chiếm.
Nhưng sau khi người chơi Hùng Quốc đến thì tình huống đã có sự thay đổi.
“A. . . Á!”
Những người chiến đấu trong trận chiến này như những kẻ mất trí chưa từng có từ trước đến nay, đối mặt những ma vật kia họ không có lấy dù chỉ một chút sợ hãi.
“Các ngươi tới giúp chúng ta sao?”
“Thật tốt quá, chúng ta rốt cuộc được cứu rồi!”
“Các ngươi thật sự là những chiến sĩ vĩ đại!”
Sau khi liên tục chiến đấu, nhóm lớn ma vật đã bị tiêu diệt, rất nhiều người chơi bị bao vậy cũng đã được cứu ra.
“Ta bằng lòng đi theo ngươi!”
“Xin ngươi cho ta đi cùng nhóm của ngươi, chúng ta cũng từng là người nhà mà!”
“Xin các ngươi, chúng ta muốn tham chiến cùng các ngươi!”
Lòng người là có thể ngưng kết.
Nhất là những người đã từng là bạn này
. . .
Chân núi Côn Luân.
Nếu nói đến danh sơn nổi tiếng thì nơi này chắc chắn được gọi là tổ tiên của vạn núi.
Hai bóng người đi ra từ trong núi.
Bọn họ tác phong nhanh nhẹn, ngoại hình tuấn tú, nhìn giống như là tiên nhân hạ phàm.
“Bảo tàng Thần Tộc đã mở ra, đến lúc bố trí đại trận tiếp đón rồi.” Thiên Bằng nói với người bên cạnh.
Người nọ nghe vậy, chân mày cau lại:”Đại trận tiếp đón cần quá nhiều nguyên liệu, những thứ chúng ta thu hoạch được ở trong kho tàng cần dùng cho những việc quan trọng khác, không thể lãng phí.”
“Ý ngươi là sao? Nếu có đại trận tiếp đón, Thần Tộc trên cung trăng cũng có thể quay lại quê hương, có sự giúp đỡ của bọn họ, không phải tốt hơn sao?”
Vẻ mặt Thiên Bằng bèn biến đổi, giọng nói rõ ràng mang thái độ kiên quyết.
“Còn chưa đến lúc!”
Người nọ trầm mặt, thấp giọng nói.
“Chúng ta còn có việc khác phải làm, đợi có đủ vốn liếng, đợi đến khi càng có nhiều pháp tắc được cởi bỏ, lúc đó đến đón bọn họ cũng không muộn.”
Suy nghĩ của hai người này rõ ràng có xung đột.
“Như thế này khác với điều ngươi đã đồng ý với ta.” Thiên Bằng lộ vẻ mặt tức giận, nắm chặt nắm tay.
“Trước khác nay khác.” Người nọ cười lạnh một tiếng:”Ngươi có năng lực phản kháng ta sao?”
Những lời này khiến Thiên Bằng rơi vào trầm tư.
Biểu cảm trên mặt hắn càng tức giận hơn, nhưng cuối cùng cũng không nổi giận.
“Chấp nhận đi, ngươi nghĩ sao thì làm như vậy?”
Sau một hồi, Thiên Bằng mở miệng hỏi.
“Hiển nhiên là mở di tích thượng cổ ở các nơi ra, lấy được truyền thừa và các huân chương của Thần trong đó.”
“Thế giới hiện nay, cũng không đơn giản như ngươi nghĩ, đối thủ cạnh tranh của chúng ta rất nhiều.”
“Trừ những người chơi nổi trội ra, còn có người sống lại không ngừng đi ra từ các vị diện.”
Người nọ khẽ mỉm cười, rõ ràng đã có tính toán từ trước.
Thiên Bằng không nói một lời.
Người nọ vươn ra một cái tay, khoác lên bả vai của hắn.
“Ta cần sự giúp đỡ của ngươi.”
“Ở trong thế giới này, chỉ có chúng ta mới có thể được gọi là Thần!”
Thế giới vị diện.
“Không đúng lắm, tại sao lại không liên lạc được với trong gia tộc rồi?”
Vị lão tổ còn sót lại của Nam Cung gia nhíu mày.
Tốc độ đi đường của bọn họ đã rất nhan rồi, nhưng để đến được lãnh địa thì vẫn cần thêm một khoảng thời gian nữa.
“Có phải là đang lùng bắt người từthế giới hiện thực kia không!”
“Suy cho cùng Nam Cung gia tập hợp hơn trăm lão tổ,dù sao hắn cũng không thể kiêu căng đến mức trực tiếp đánh vào lãnh địa Nam Cung gia?”
Vài người khác đoán.
“Đúng thật là có khả năng này.”
Nghe nói vậy, người Nam Cung gia nọ khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Dựa theo cách nói của vị lão tổ kia thì chính là người từ thế giới hiện thực mặc dù làm xằng làm bậy nhưng cũng không thể làm đến mức đó.
Bề bộn nhiều việc không nhận được kết quả lùng bắt của hắn, hình như cũng hợp tình hợp lý.
“Các vị, nắm chắc thời cơ!”
Hắn hít sâu một hơi, giọng nói có thêm vài phần thúc giục.
Những người khác gật đầu, không khỏi tăng nhanh tốc độ.
Đúng lúc này, một bóng người bay nhanh từ xa đến.
“Người này là ai?”
“Chưa từng thấy, là người Nam Cung gia sao?”
“Tốc độ của hắn thật là nhanh!”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía bóng người kia, không rõ ràng cho lắm.
Nhanh chóng nhìn lên, tốc độ của bóng người kia thật sự nhanh đến bất thường.
“Không phải người Nam Cung gia, hình như cũng không phải người của những gia tộc khác!” Chân mày người Nam Cung gia nọ nhíu chặt, lắc đầu nói.
Không đợi những người khác lên tiếng, xung quanh bất ngờ xuất hiện một lực hút mạnh mẽ.
Một giây sau, bốn cái hố đen đồng thời xuất hiện.
“Đây là sức mạnh gì, thật là kinh khủng!”
“Kiếm của ta không lấy ra được, ai tới giúp một tay với!”
“Kiếm của ta cũng không lấy ra được, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?”
Dưới lực hút kì lạ này, không một thứ gì có thể tránh thoát.
Ở trung tâm bốn hố đen này, chính là một đầm lầy không thể chạy thoát.
“Ta là Bát trưởng lão của Nam Cung gia, vì sao các hạ ra tay với chúng ta!”
Người Nam Cung gia nọ bị vây trong đó, vội vàng rống to với bóng người nơi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận