Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 384: 666.

Không ai đáp lời.
Sau khi biết được “Quy tắc trò chơi”, những người đó run sợ từng hồi.
“Không ai tới trước à? Vậy ta đành phải đứng ra chọn thôi!”
Người đàn ông khẽ nhếch khóe miệng, chỉ vào một tên mập đang quỳ bên trái.
“Ngươi tới trước!”
“Anh đẹp trai tha mạng đi mà, ta có tiền, ta có rất nhiều tiền, ngươi muốn bao nhiêu ta cũng cho ngươi!” Anh mập bị gọi tên, toàn thân run rẩy, không ngừng la to.
Người đàn ông cười khinh thường, giọng trở nên giá lạnh: “Ngươi chỉ có mười giây!”
Hắn vừa dứt lời, anh mập nuốt nước bọt, vội bò lăn tới bàn trà giữa đại sảnh.
Có một cái chén được đặt ở đó, trong chén có ba viên xúc xắc.
“Ông trời phù hộ!” Anh mập cầm ba viên xúc xắc trong tay, chắp tay cầu nguyện.
Xúc xắc bị ném vào chén, mấy con số cũng hiện ra.
1, 3, 5!
“Xong rồi!” Nhìn thấy số trong chén, anh mập lập tức mất hết sức lực, sắc mặt như tro tàn.
“Xem ra ngươi không may cho lắm nhỉ!”
Người đàn ông trên ghế sô pha mỉm cười, rồi đi thẳng tới chỗ anh mập.
“Ngươi không thể giết ta, giết ta ngươi cũng sẽ toi đời!” Anh mập liên tục lùi về sau.
Người đàn ông vẫn cười, một tay xách anh mập lên.
Sức mạnh của hắn cực kỳ hùng hậu, hắn bóp mạnh cổ anh mập.
“Răng rắc”, anh mập lập tức im hơi lặng tiếng.
Những người khác trong biệt thự chứng kiến cảnh này thì nét mặt càng thêm sợ hãi.
“Ta đã nói, nếu ai lắc ra 666 thì có thể sống sót!”
Hiển nhiên người đàn ông vô cùng hài lòng với vẻ mặt của những người ở đây, mở lời.
Không ai tiếp lời.
Ai cũng biết xác suất lắc ra được 666 thấp cỡ nào.
“Ngươi tới đây!” Người đàn ông liếc qua đám người, rồi nhìn về phía một cô nàng xinh đẹp.
“Anh đẹp trai, xin ngươi đừng giết ta, muốn ta làm gì cho ngươi cũng được mà.” Cô gái xinh đẹp tái mặt, liếc mắt đưa tình với gã đàn ông.
“Loại như ngươi cũng xứng với bổn thiếu chủ à?”
Gã đàn ông cười mỉa, đạp cô gái một cú.
Cô gái chết ngay lập tức.
Điều này cũng làm cho sắc mặt của các cô gái khác trong biệt thự xám ngoét.
“Ha! Ha! Ha!”
Gã đàn ông phá lên cười.
“Thú vị! Quá thú vị!”
Hắn hô to, rất hưởng thụ.
“Khụ khụ!”
Đúng lúc này, ở cổng vang lên một tràng ho khan.
Một người rảo bước đi vào biệt thự.
“Ngươi là ai?”
Gã đàn ông chợt nhìn ra cửa, đôi mắt u ám.
“Ngươi chính là Thiếu chủ nhà họ Vương?”
Giọng nói Tô Mộ chứa vẻ lạnh lùng.
“Ngươi biết ta?”
Thiếu chủ nhà họ Vương nghe vậy bèn liên tục đánh giá Tô Mộ.
“Biết chứ.” Tô Mộ cười nhạt.
Thái độ này hiển nhiên khiến Thiếu chủ nhà họ Vương rất khó chịu.
Hắn duỗi tay, một quả cầu lửa xuất hiện ở lòng bàn tay.
Giây sau, cầu lửa lao về phía Tô Mộ với tốc độ cực nhanh.
“Bốp!”
Nhưng khi cầu lửa đập vào người Tô Mộ, ngọn lửa mạnh mẽ bỗng chốc tiêu tan.
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Ánh mắt của Thiếu chủ nhà họ Vương hoàn toàn sầm xuống.
Tô Mộ không trả lời, thay vào đó nhìn xúc xắc trên bàn trà.
“Ngươi rất thích chơi đúng không?”
Tương tự, Thiếu chủ nhà họ Vương cũng không trả lời.
Hai tay hắn đồng thời ngưng tụ ra cầu lửa.
Tô Mộ lắc đầu, hoàn toàn không định chặn đứng.
Dưới Đôi Mắt Chân Thật, mình có thể thấy rõ ràng đòn tấn công của Thiếu chủ nhà họ Vương hoàn toàn không có sức uy hiếp với mình.
“Ngươi đi chết đi cho ta!”
Rõ là Thiếu chủ nhà họ Vương không ưa cái thái độ ấy của Tô Mộ, hai tay cùng đánh xuống đất.
Ngay sau đó, một cột lửa từ dưới chân Tô Mộ phóng lên tận trời.
Tô Mộ không tránh không né, để mặc ngọn lửa đánh trúng mình.
“Soạt!”
Cột lửa tan biến, Tô Mộ bình an vô sự!
“Chuyện này sao có thể?”
Thiếu chủ nhà họ Vương chứng kiến cảnh này, kinh ngạc đến mức cằm sắp rớt xuống đất.
Đó là đòn đánh với toàn bộ sức mạnh của hắn rồi đấy!
Không chờ hắn kịp phản ứng từ trong kinh ngạc, Tô Mộ lại cất tiếng nói.
“Ta cũng cho ngươi một cơ hội nhé, lắc ra 666 thì ta sẽ tha chết cho ngươi!”
Khi Tô Mộ nói ra câu nói này, sắc mặt Thiếu chủ Vương gia tái mét.
Hắn là người định ra quy tắc của trò chơi này cơ mà!
Trong mắt hắn, những người trong phòng khách kia giống như đồ chơi.
Để hắn đi tham gia trò chơi này ư?
Đây đơn thuần chính là nhục nhã đối với hắn!
“Ngươi muốn chết!”
Thiếu chủ Vương gia hiển nhiên nhận không chịu nổi loại nhục nhã này.
Một đám lửa vòng tuôn ra dưới chân hắn, cả người càng toả ra một luồng năng lượng hỏa diễm cực mạnh.
Thế lửa nhanh chóng càn quét cả ngôi biệt thự.
“Cháy rồi!”
“Chạy đi thôi!”
Những người trong phòng khách kia không ngừng la lên, chạy trốn như điên.
“Hừ!”
Thiếu chủ Vương gia hừ lạnh một tiếng, những người kia lập tức bị ngọn lửa tràn ngập.
Cả phòng khách cũng trở thành một biển lửa.
“Ngươi rất tự phụ đó!”
Thân ở trong biển lửa, Thiếu chủ Vương gia hiển nhiên có chút tự tin.
“Ta có được thiên phú thân thể hỏa diễm, trong ngọn lửa, ta chính là vô địch!”
Thiếu chủ Vương gia vung tay lên, một đám lửa lập tức tuôn về phìa Tô Mộ.
Nhưng sau khi đám lửa kia bắn trúng Tô Mộ, vẫn không tạo thành chút tổn thương nào cho hắn.
Đến cả quần áo trên người Tô Mộ cũng chưa từng xuất hiện một vết tích bị lửa thiêu nào.
Hơn nữa, thân ở trong biển lửa này, ngay cả một giọt mồ hôi trên trán, Tô Mộ cũng không có toát ra.
“Là kỹ năng loại phòng ngự sao?”
Lần này Thiếu chủ Vương gia cũng phản ứng lại.
Hắn cau mày, quát to một tiếng: “Đã như vậy, thì để ngươi xem tuyệt chiêu của ta!”
Cùng lúc âm thanh vang lên, hỏa diễm xung quanh cũng bị lực lượng nào đó lôi kéo.
Một thanh kiếm hỏa diễm khổng lồ treo trên đỉnh đầu Thiếu chủ Vương gia.
“Có bản lãnh, thì đón lấy một đòn này của ta!”
Hắn vẫn không quên mở miệng khích bác.
Tô Mộ dang hai tay ra, hoàn toàn không định né tránh.
“Tự tìm đường chết!”
Đáy mắt Thiếu chủ Vương gia lộ ra vô tận sát cơ, thanh kiếm hỏa diễm khổng lồ cũng bay về phía Tô Mộ.
Đáng tiếc là, sau khi thanh kiếm hỏa diễm khổng lồ chạm đến Tô Mộ thân thể, đã tan rã trong khoảnh khắc.
“Thật không thú vị!”
Tô Mộ phủi quần áo, hắt xì một cái.
“Vương gia chỉ có ngần ấy bản lĩnh thôi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận