Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 766: Đối chiến Tà Thần.

“Dám can đảm xông vào địa bàn của ta, ngươi phải trả giá đắt cho sự vô tri của chính mình!”
Âm thanh tức giận vang lên.
Trên nhãn cầu tản ra sát ý rung trời.
Năng lượng màu đen lại xuất hiện, biến thành một con cự thú xấu xí.
Nó há chiếc miệng khổng lồ dường như có thể cắn nuốt tất cả, muốn một ngụm nuốt Tô Mộ vào.
“Cự Khẩu Vực Sâu?”
Tô Mộ thấy thế, nhớ đến một anh hùng trong trò chơi.
“Đi đi!”
Giao đấu cùng Tà Thần, Tô Mộ không dám khinh suất, một con Kỳ Lân xuất hiện theo.
“Xì!”
“Ọe ọe!”
Đây là màn tranh bá của hai con cự thú.
Cũng là cuộc giao chiến của Tô Mộ và Tà Thần.
Hai luồng năng lượng đan xen với nhau.
Cự thú không ngừng cắn xé Kỳ Lân, lực Lôi Đình cũng đang ăn mòn cự thú từng chút từng chút một.
“Ầm!”
Kèm theo một tiếng nổ vang, đòn xung kích của hai luồng năng lượng triệt tiêu lẫn nhau.
Vòng đối quyết thứ nhất, rõ ràng giữa hai bên đã đánh ngang tay.
“Ngươi!”
Trên nhãn cầu màu đen truyền đến một âm thanh khó có thể tin.
Vì để đối phó với Tô Mộ, một đòn vừa rồi kia đã là đòn công kích mạnh nhất mà nó có thể phóng thích ra rồi.
Một vị Thần cùng một con kiến đánh ngang tay nhau, rõ ràng không có cách nào khiến cho Tà Thần tiếp nhận được.
“Được đấy! Lợi hại hơn một chút so với trong tưởng tượng của ta!”
Giọng điệu Tô Mộ bình thản, ẩn chứa sát khí.
Sau khi đánh chết lượng lớn ma vật, thuộc tính của mình đã được nâng cao không ít.
Dựa vào năng lực sát thương của Kỳ Lân lại cũng chỉ là đánh ngang tay với con cự thú màu đen.
Thực lực của vị Tà Thần này còn mạnh hơn so với mình nghĩ đấy!
“Như vậy cũng tốt, giết được ngươi thì điểm kinh nghiệm ta nhận được sẽ càng nhiều!”
Trước mặt của nhãn cầu màu đen, Tô Mộ nói chuyện không một chút kiêng kỵ.
Nếu đã đến tầng dưới của vực sâu này thì mình không thể nào trở về tay không.
Đánh chết lượng lớn ma vật nâng lên đến cấp 10 thập giai, lại dùng những thứ mà chúng bắn ra làm nguyên liệu, từ đó đột phá gông cùm của thập giai.
Còn vị Tà Thần đại nhân này tuyệt đối là nguyên liệu mấu chốt nhất.
“Ngươi quá cuồng vọng rồi!”
“Cuồng vọng đến mức ta cũng không muốn ngươi chết đơn giản như thế nữa.”
Âm thanh vô cùng trầm thấp vang lên từ trên nhãn cầu.
Thứ có thể nhìn thấy được từ trên con ngươi đáng sợ kia chỉ có một mảng bóng tối vô tận.
Một chiếc lưỡi hái khổng lồ đột nhiên xuất hiện.
Chiếc lưỡi hái này toàn thân đen nhánh, xung quanh là một làn khói đen tràn ngập.
“Xoạt!”
Thân đao khổng lồ rạch qua một nhát.
Áp lực kinh khủng dường như ngay cả hư không cũng bị rạch nát.
Một đòn kia cũng không phải xông về phía Tô Mộ.
Trong khoảnh khắc lưỡi hái xẹt qua, trong cả sơn động tràn ngập sương màu đen.
“Dập!”
Sau khi Thiên Hỏa đang thiêu đốt hừng hực bên dưới va chạm vào khói đen thì đột nhiên bị dập tắt ngay lập tức.
Hoàn cảnh xung quanh lần nữa trở nên mờ mờ.
Ngoại trừ ánh lửa phát ra từ trên người Tô Mộ ra, trong sơn động không còn một tia ánh sáng nào nữa.
“Nơi này chính là nơi chôn thân của ngươi!”
“Ngươi sẽ hối hận đã đến nơi này, hối hận vì đã trở thành kẻ địch của ta.”
Nhãn cầu màu đen đưa ra lời tuyên bố.
“Xoạt!”
Tiếng gió của vũ khí sắc bén xẹt qua vang lên theo.
Lưỡi hái khổng lồ chém về phía Tô Mộ.
Có màn sương dày màu đen che chắn, công kích của lưỡi liềm hoàn toàn có thể dùng từ quỷ mị để hình dung.
Phản ứng của Tô Mộ cực kỳ nhanh, hắn dùng quyền trượng Pháp Thần chắn ngay trước người.
“Keng!”
Tiếng va chạm lanh lảnh vang lên.
Cho dù Tô Mộ sở hữu sức mạnh ngang ngược, thân hình vẫn không khống chế được mà liên tiếp lui về sau mấy mét trong không trung.
“Sức mạnh mạnh thật!”
Kết quả như thế này khiến hắn chau mày.
Đồng thời khi ngăn cản lưỡi hái, mình còn mở kỹ năng đón đỡ ra.
Uy lực của một đao này có thể nghĩ ra.
“Chết tiệt, ngươi còn là một chiến sĩ?”
Tô Mộ không nhịn được chửi bới làn khói đen một câu.
Đối phương hình như biết được mình sở hữu kỹ năng tầm nhìn, khói đen quỷ dị này hoàn toàn phong tỏa tầm nhìn của Đôi Mắt Thần Thị.
Nếu như đối phương có thể trả lời, Tô Mộ còn có thể mượn đó để phân biệt vị trí của nhãn cầu.
“Xoạt!”
Lưỡi hái lần nữa vung qua.
Tô Mộ mắt sáng như đuốc, vung tay một cái theo vị trí của lưỡi hái.
Bốn hố đen cùng xuất hiện.
Lực hút hình thành trong nháy mắt, khói đen xung quanh cũng bị ảnh hưởng.
Tô Mộ nhếch miệng, trực tiếp vỗ tay một cái.
Ngay sau đó, trong nội bộ sơn động này, ngày càng nhiều hố đen xuất hiện.
Khói đen bị sự quấy nhiễu của lực hút, từ từ bắt đầu tản đi.
Nhưng lưỡi hái kia lại không chịu ảnh hưởng của hố đen, mang theo sát ý lành lạnh, muốn lấy đi sinh mạng của Tô Mộ.
“Keng!”
Quyền trượng Pháp Thần hóa thành một thanh cự kiếm, ngăn cản lưỡi hái lại.
Đôi cánh hỏa diễm sau lưng nhanh chóng lay động.
Ngoại trừ sức mạnh mình Tô Mộ, sức mạnh của ngọn lửa cũng được thêm vào trên thân kiếm.
Lúc này, sức mạnh của lưỡi hái màu đen không đủ nhìn.
Lưỡi hái khổng lồ bị đánh bay ra ngoài.
“Chỉ ngươi vậy mà gọi là Tà Thần à?”
Tô Mộ phát ra một tiếng hét to, quanh thân bộc phát ra lực Lôi Đình sáng chói.
Từng con từng con Kỳ Lân xuất hiện, cuốn quét về vị trí hiện tại của nhãn cầu màu đen.
Thăm dò đến đây là kết thúc!
Tiếp theo nên bước vào chủ để chính rồi.
Từ khoảnh khắc mình bước vào tầng dưới của vực sâu này, kết cục của vị Tà Thần đại nhân này đã được định rồi.
“Ầm ầm ầm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận