Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 688: Gia tộc Thượng Quan.

Một ngụm máu tươi phun trào ra.
Tiểu Cần nhìn gương mặt mang nụ cười kia, thủy tinh trong tay cũng đã hình thành.
Trước khi tiến vào trò chơi, nàng nghe thấy được di ngôn cuối cùng của người bạn.
“Đừng để chúng ta chết vô ích!”
“Ta sẽ khiến cho các ngươi chết rất thảm!”
Người sống lại phát ra tiếng gầm thét giận dữ.
Đối mặt với ba thổ dân có thực lực thua xa hắn, người phụ nữ kia chạy thoát khiến cho hắn không còn chút mặt mũi gì.
Hắn trút tất cả ngọn lửa giận lên người của hai người còn lại.
“Răng rắc!”
“A!”
Tiếng xương vỡ vụn kèm theo một tiếng hét thảm thiết.
Xương cốt ở vài nơi trên cơ thể của người đàn ông khỏe mạnh trực tiếp bị bẻ gãy.
“Ta liều mạng với ngươi!”
Người đàn ông còn lại lê tấm thân bị trọng thương, không muốn sống xông về phía người sống lại.
“Bịch!”
Trong lúc gần như đã đến đến gần, hắn bị một cước đạp bay.
“Quỳ xuống cầu xin ta, ta còn có thể tha cho các ngươi một mạng chó!”
Người sống lại giẫm một cước lên người của người đàn ông khỏe mạnh, ánh mắt lạnh lùng.
“Đừng nằm mơ!”
Người đàn ông khỏe mạnh phát ra tiếng cười to, thấy chết không sợ.
“Ta ở trên hoàng tuyền đợi ngươi!”
Người đàn ông kia cũng cười theo.
Thái độ của hai người khiến cho sắc mặt người sống lại kia vô cùng u ám.
“Vậy thì ta sẽ tác thành cho các ngươi!”
“Về phần Tô Pháp Thần của các ngươi?”
“Sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ khiến cho hắn xuống đó bầu bạn cùng các ngươi!”

“Đến nơi rồi!”
Thế giới vị diện.
Dưới tốc độ cực nhanh của đôi cánh hỏa diễm, Tô Mộ đến vùng đất của một châu xa xôi.
“Cuộc đại càn quét bắt đầu!”
Người sống lại đều là lòng lang dạ thú, Tô Mộ sẽ không cho bọn họ bất kỳ đường sống để cò kè mặc cả nào cả.
Mặc dù bọn họ biết rất nhiều bí ẩn, muốn dùng cái này để làm lợi thế, chi bằng dựa vào chính mình.
“Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao tiêu diệt tộc ta?”
“Chúng ta chưa từng có bất kỳ mối quan hệ nào với ngươi, tại sao nhất định phải truy cùng giết tận?”
Không, ngươi không thể ra tay với chúng ta, giữa chúng ta đã có thỏa thuận rồi mà!”
“Trời diệt tộc ta mà! Trời diệt tộc ta mà!”
“Đây rốt cuộc là sát tinh từ đâu đến thế? Hắn vốn dĩ chính là một tên ma quỷ tộc ác tày trời!”
Sau khi Tô Mộ triển khai hành động, người sống lại của vùng đất một châu này đã bắt đầu cơn ác mộng của bọn họ.
Thiên Hỏa Thiêu Thành!
Nơi ngọn lửa đi qua, không có một ngọn cỏ!
“Lại có một mảnh huân chương của Thần!”
Sau khi đã bình định tất cả gia tộc của châu này, ngoại trừ lượng lớn tài nguyên, Tô Mộ còn thu được một mảnh huân chương của Thần mới.
Tô Mộ mở kho tàng hoàng kim ra, nhìn nguyên liệu chất đầy bên trong, vỗ ót một cái.
Vì bố trí trận pháp, một bộ phận khu vực rất lớn chính giữa kho tàng đều bị bỏ trống.
Trừ khi dọn sạch hoàn toàn ngọn núi vàng kia, nếu không thật sự không nhét đồ vào được nữa.
Không có cách này, vơ vét toàn bộ gia sản của hơn mười gia tộc không biết đã bao nhiêu năm tuổi đi, đồ đạc chứa đựng thật sự là hơi quá nhiều rồi.
“Chỉ có thể hoàn thiện trận pháp trước rồi sau đó dùng sáu mảnh huân chương của Thần này nâng cấp quyền trượng Pháp Thần và nhẫn Thánh Pháp lên tới cấp Thần!”
Tô Mộ lấy bản đồ ra nhìn một chút.
Sau khi di chuyển một vòng, mình lại về đến châu nơi Mặc tộc.
Tiếp theo đi thẳng một đường lên phía bắc, trên đường sẽ đi qua ba gia tộc.
Đi qua vùng đất châu của hai gia tộc hùng cứ, sau đó chính là địa bàn hiện tại của gia tộc Nam Cung rồi!
“Nắm bắt thời gian nào!”
Tô Mộ tiến vào trong kho tàng, chỉ huy tiểu đệ Xương Khô bắt đầu chế tạo nền tảng của trận pháp.
“Không cần tiết kiệm nữa, những gia tộc còn lại nhất định còn có càng nhiều đồ tốt hơn!”
Vật liệu dồi dào, Tô Mộ phất lên thành nhà giàu mới nổi.
Các loại đá quý ma pháp, vật liệu luyện kim, còn có hàng đống vàng ròng.
Đây đã không thể dùng từ xa xỉ để hình dung nữa rồi.
Những người sống lại kia căn bản không thể tưởng tượng được những món đồ tốt mà bọn họ tích lũy trong vô số năm tháng qua mà không nỡ dùng, cuối cùng lại làm lợi cho một người của thế giới hiện thực!
Tất cả tham vọng lại càng hóa thành giấc mộng hão huyền.
“Tương đối rồi!”
Sau khi tốn một khoảng thời gian rất dài, đại trận trong trung tâm kho tàng đã thành hình.
Trên mặt đất phủ kín những loại đá quý rực rỡ muôn màu.
Các loại dụng cụ thoạt nhìn vô dụng cái gì cần có đều có.
Còn có phù văn tản ra ánh sáng vàng kim, một luồng hào khí phả vào mặt.
Đây là một sản vật tập hợp sở trường của các loại trận pháp, lại trải qua sự thăng hoa của kỹ thuật, cuối cùng hội tụ vô hạn đến gần hoàn mỹ.
Còn hiệu quả của trận pháp này rốt cuộc là như thế nào?
“Nên thử xem sao rồi.”
Tô Mộ đặt phần lớn trang bị tích trữ trong kho tàng lên trận pháp, lại lấy sáu mảnh huân chương của Thần ra, chia ra đặt mỗi mảnh huân chương trên sáu hạch tâm năng lượng của thiết bị công trình.
Tô Mộ đến trung tâm của trận pháp, đặt quyền trượng Pháp Thần lên vị trí trung tâm, còn nhẫn Thánh Pháp thì đặt ở bên cạnh.
“Bắt đầu đi!”
Tô Mộ lui ra phía bên ngoài trận pháp, lấy ra một chiếc kính râm công trình tự chế.
Không chỉ có hắn mà năm tiểu đệ Xương Khô cũng đeo kính râm công trình lên, thoạt nhìn phải gọi là đẹp trai.
Sau khi khởi động thiết bị, năng lượng hùng mạnh rót vào trong sáu mảnh huân chương của Thần kia.
Sáu luồng ánh sáng kịch liệt phóng lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận