Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 511: Long tranh hổ đấu?

Đối mặt với một lão tổ liều chết vượt giới, bọn họ căn bản không có sức chống trả.
“Ta hiểu rồi!” Lăng thiếu chỉ có thể đồng ý.
Người thanh niên khẽ mỉm cười, biến mất trước mắt mọi người.
Mấy người đứng phía sau hắn cũng biến mất theo.
“Lăng thiếu, thời gian một ngày có kịp không?”
Có người nhìn về phía Lăng thiếu, giọng điệu thấp thỏm.
“Cứ thử đi!”
Sắc mặt Lăng thiếu khó coi, hắn nói xong liền biến mất.

Thế giới hiện thực.
Tô Mộ dang đôi cánh hỏa diễm.
Hiên Viên đã lên đường lên phía bắc, mình đã chậm trễ một khoảng thời gian rồi, cũng là lúc nên xuống phía nam rồi.
“Trạm thứ nhất, đi đâu nhỉ?”
Về phía nam Ma Đô, dọc đường có không ít danh thắng di tích cổ.
Thành phố XH đã xuất hiện một di tích, bên đó cũng không nằm trong phạm vi suy nghĩ của bản thân.
“Biển cả thần bí khó lường, có lẽ khu vực duyên hải sẽ có thu hoạch không ngờ tới!”
Ánh mắt Tô Mộ đặt ở vùng biển của Ma Đô.
Đối với nhân loại thì biển cả từ trước giờ vẫn là thần bí khó lường.
So với vũ trụ khó đoán thì thăm dò đáy biển cũng vô cùng khó khăn như thế.
Trên lục địa có lẽ sẽ có rất nhiều di tích, nhưng trong biển cả nhất định cũng sẽ tồn tại di tích.
“Cứ quyết định như vậy đi!”
Đôi cánh hỏa diễm nhanh chóng đập lên, Tô Mộ bay hết tốc lực về phía đường bờ biển.
Rất nhanh, hắn đã đến mặt biển xanh biếc.
“Đôi Mắt Chân Thật”
Tô Mộ khởi động kỹ năng, nhìn về nơi sâu thẳm của mặt biển.
Đáy biển không có pháp tắc ngăn cản, dưới Đôi Mắt Chân Thật có thể nhìn rõ ràng tất cả.
San hô, sò hến cùng với các loại cá của đáy biển đều hiện ra trong tầm mắt của mình bằng phương thức dấu hiệu sinh mệnh.
“So với sự xâm lấn của ma vật trên mặt đất, dưới mặt biển hình như có hơi bình lặng!”
“Hay là vùng duyên hải không chịu sự ảnh hưởng quá lớn nhỉ?”
Nhìn suốt quãng đường, Tô Mộ cũng không phát hiện điều gì khác thường.
Hắn nhìn về phía sâu thẳm hơn ở biển xa.
Diện tích của Lam Tinh gần như bị vùng biển bao phủ.
Diện tích lục địa thua xa biển cả.
“Thôi đi, thăm dò bên này trước vậy!”
Suy tư liên tục, Tô Mộ kiềm chế dự định thăm dò biển sâu.
Mình đã treo giải thưởng rồi.
Trong đất liền chắc chắn có người đang lùng sục tung tích của di tích.
Nếu mình đi về phía biển sâu, một khi có người phát hiện tung tích của di tích ở đất liền thì xét về thời gian, có khả năng sẽ không đến kịp.
“Cách mỗi khoảng thời gian sẽ vào game xem tin tức một chút.”
“Những thành phố duyên hải này cũng cần phải thăm dò cẩn thận một lần!”
Tô Mộ gia tăng phạm vi tìm kiếm.
Từ vùng biển này đi xuôi về phía nam hẳn sẽ có thu hoạch.

Thành phố NJ.
Lăng thiếu đang tiến hành trò chuyện bí mật với một người.
“Thời cơ đến rồi!”
“Nhanh vậy sao? Không phải ngươi nói cần thời gian mấy ngày để tiến hành chuẩn bị à?”
Người kia nghe xong lời của Lăng thiếu nói, mặt biến sắc.
Trở thành kẻ thù với Tô Mộ cũng không phải là chuyện có thể dễ dàng hạ quyết tâm.
Cho dù đến hiện tại, hắn vẫn do dự không quyết định được.
“Kế hoạch có biến, có một vị lão tổ vượt giới đến, chuẩn bị đích thân trừ khử tên kia!”
Giọng điệu của Lăng thiếu mang chút cứng rắn.
Đặc biệt là hai chữ “trừ khử” này, hắn cố ý nhấn mạnh.
“Việc này!”
Người kia nảy sinh dao động.
Hai chữ “trừ khử” mang ý nghĩa như thế nào?
Một khi lão tổ ra tay, bên kia có xu hướng chết chắc!
Người kia cũng hiểu ra rồi, Lăng thiếu làm vậy là đang ép mình đưa ra lựa chọn cuối cùng.
“Vị lão tổ mà ngươi nói có mấy phần chắc chắn?” Rõ ràng hắn vẫn còn có chút do dự.
“Mười phần!”
Lăng thiếu cười cười, sự tự tin cực độ kia khiến cho người ta không có cách nào soi mói.
“Ngươi muốn ta làm gì?”
Cuối cùng người kia hạ quyết tâm.
“Bây giờ login, truyền tin tức cho tên kia, nói với hắn phát hiện di tích ở thành phố NJ, rồi lại kêu thuộc hạ khác của ngươi truyền tin tức tương tự.”
“Ta sẽ cho người khác phối hợp với ngươi, xây dựng ra dấu hiệu thành phố NJ có di tích hiện thế trên kênh chat.”
Lăng thiếu yêu cầu.
“Việc này không giống với những gì đã nói trước kia!” Người kia chau mày lại.
Dựa theo phương án lúc trước, hắn chỉ cần trợ giúp phía sau, cho dù Tô Mộ phát hiện đây là một cái bẫy cũng chưa chắc có thể tìm đến hắn.
Nhưng một khi hắn truyền tin tức ra thì tính chất lại không giống nữa rồi!
Lăng thiếu nghe xong, khinh thường nở nụ cười: “Trên thế giới này chưa từng có chuyện tốt một chân đạp hai thuyền nào.”
“Ta nói đúng không? Tần thiếu!”
Sau câu nói này, sắc mặt Tần Phân âm trầm đáng sợ.
Thân là đại thiếu gia Ma Đô, hắn không ít qua lại với Tô Mộ.
Cho dù sau khi liên thủ với người sống lại, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ muốn phá vỡ quan hệ với Tô Mộ.
“Chắn hẳn là ngươi hiểu rõ, thế giới này tương lai sẽ do những người như bọn ta định đoạt.”
“Nếu ngươi muốn sống tiếp thì dù sao cũng phải trả giá lớn chứ.”
Giọng nói của Lăng thiếu lần nữa vang lên.
Tần Phân không trả lời, triệu hồi ra tinh thể Thần Đồ.
Sau khi hắn biến mất, lúc này Lăng thiếu mới thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian một ngày thật sự quá gấp gáp.
Nếu Tần Phân từ chối không phối hợp thì hắn cũng không có cách nào.
Một lát sau, mấy người sống lại đến nơi này.
“Lăng thiếu!”
Mấy người này tỏ ra thái độ một mực cung kính đối với Lăng thiếu.
“Mặc dù thời gian gấp gáp, nhưng vẫn cố gắng hết sức lôi kéo đội ngũ để bọn họ đến nơi này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận