Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 550: Tấn công tháp Sa Đọa.

Đối với tất cả người chơi trong giai đoạn hiện nay, thậm chí là cả NPC, nơi đây chắc chắn đều thuộc về khu vực cấm!
Một khi bước vào, không ai có thể sống sót trở ra!
Tô Mộ đi vào con đường cuối cùng của hành lang Hắc Ám, xuyên qua pháp tắc mạnh mẽ kia, rồi đi vào trong khu vực cấm.
Trong ô túi đồ vẫn còn chìa khóa của tòa tháp này, hơn nữa với hoàn cảnh ở đây, Tô Mộ hoàn toàn có thể sử dụng kỹ năng Ảnh Độn chạy vào trong tháp.
“Hoả Diễm Phi Vũ!”
Mở cánh ra, cả người hắn bay lên trời.
Rất nhanh, hắn đã bay tới vị trí cao bằng tòa tháp kia.
Đôi cánh hỏa diễm khẽ vỗ, Tô Mộ chậm rãi bay tới tháp Sa Đọa.
“Tên Chúa Tể Sa Đoạ rác rưởi kia, mau lăn ra đây chịu chết cho gia!”
Tô Mộ gào to.
Âm thanh vang vọng, vô cùng sung sức.
Giọng nói này, lập tức khiến mấy pháp sư sa đọa trong tháp choáng váng.
Bọn họ biết Tô Mộ sẽ tới, tất cả đều đã mai phục xong, nhưng bọn họ hoàn toàn không ngờ, nhà thám hiểm này lại táo bạo như vậy!
“Ầm ầm ầm!”
Cánh cửa bên dưới tháp Sa Đọa bị mở ra, các pháp sư sa đọa lần lượt đi từ bên trong ra.
Bọn họ nhìn Tô Mộ ở trên không trung, như đang nhìn một tên ngu ngốc vậy.
Nếu nhà thám hiểm này âm thầm lẻn vào trong tháp, thì có lẽ bọn họ phải tốn chút tâm tư.
Bây giờ bày cả ra như vậy.
Đó không phải là tự tìm đường chết sao?
“Giết chết hắn!”
Đúng lúc này, một giọng nói tang thương vang lên từ trên đỉnh tháp.
“Cùng ra tay!”
Nhóm pháp sư sa đọa lập tức phát động tấn công.
Bọn họ đều là NPC tinh anh bát giai, công kích ma pháp đều rất cao, trong đó một số NPC cấp boss là chủ lực tạo sát thương, có thuộc tính xuyên thấu không thấp.
Bọn họ cùng hét lên, khung cảnh này thật là đồ sộ.
Mấy giây sau, vô số kỹ năng bay về phía Tô Mộ trên không trung.
Những Mũi Tên Bóng Tối màu đen kia, hình thành một tấm lưới to lớn, vây chặt Tô Mộ ở bên trong.
“Chỉ bằng các ngươi ư?”
Tô Mộ bay vút lên không trung, đứng yên, dùng ánh mắt coi thường nhìn mấy pháp sư sa đọa kia.
-1!
-1!
-1!
Mưa tên Bóng Tối nhanh chóng bao phủ hắn, sát thương tạo thành lại khiến tất cả pháp sư sa đọa trợn tròn mắt.
“Không phá được phòng ngự? Chuyện này sao có thể?”
“Có phải tên này mở kỹ năng gì rồi không? Sao công kích của chúng ta lại không phá được phòng ngự?”
“Không thể nào, chúng ta cùng đánh ra nhiều công kích như vậy, đến cả những ma vật cấp Vương cũng sẽ bị giết chết trong nháy mắt, chắc chắn tên này đã mở kỹ năng gì đó!”
Nhìn 1 điểm sát thương kia, những pháp sư sa đọa đó căn bản không thể chấp nhận.
Bọn họ vứt bỏ tất cả, thậm chí còn bán linh hồn cho Hắc Ám, chính là để có được lực lượng mạnh mẽ.
Nhưng bây giờ những lực lượng này lại đến cả phòng ngự của một “Nhà thám hiểm” cũng không phá vỡ được?
“Nhất định là vậy, mọi người tiếp tục công kích, trạng thái của hắn chắc chắn sẽ biến mất!”
“Nói đúng, nếu là kỹ năng loại lá chắn, nhất định sẽ bị phá vỡ!”
Từng âm thanh gào thét vang lên.
Ánh mắt những pháp sư sa đọa này tràn đầy sát ý, phát động công kích như bị điên vậy.
Tô Mộ nhìn thái độ điên cuồng của bọn họ, không khỏi bật cười.
Những pháp sư sa đọa bị người ta tránh còn không kịp, coi là điều cấm kỵ, đã trở thành “Con kiến hôi” trong mắt mình.
-1!
-1!
-1!
Không có bất cứ động tác nào, sau đợt công kích thứ hai, con số sát thương trên đỉnh đầu Tô Mộ xuất hiện không có hơi thay đổi nào.
Thanh HP không hề nhúc nhích chút nào.
Cho dù pháp sư sa đọa phía dưới có nhiều hơn gấp trăm lần, sát thương tạo thành cũng không nhanh bằng mình hồi phục.
“Chuyện này là không có khả năng, tại sao vẫn chưa phá được phòng ngự?”
“Rốt cuộc là khâu nào xảy ra vấn đề?”
“Ta không tin, ta không tin, đây chắc chắn là ảo giác!”
“Đúng vậy, tên ở phía trên, nhất định có sử dụng một kỹ năng ảo ảnh!”
Vô số pháp sư sa đọa bắt đầu kêu rên.
Thậm chí còn có người mượn cớ.
Đúng lúc này, Tô Mộ ra tay rồi.
Giơ quyền trượng Pháp Thần trong tay lên, hắn không có bất cứ động tác thừa thãi nào.
Một giây sau, một quả cầu lửa to lớn xuất hiện trên bầu trời.
Quả cầu lửa đó tản ra khí tức vô cùng nóng bỏng, ánh sáng chói mắt thậm chí còn lấn át cả vầng trăng máu trên bầu trời.
“Thử chút trước đã!”
Vung pháp trượng xuống dưới, Thiên Hỏa bắt đầu rơi xuống với tốc độ cực nhanh.
Nhìn ngọn lửa như mặt trời kia, những pháp sư sa đọa thậm chí còn cảm thấy đến cả mắt cũng sắp bị đốt cháy rồi.
Bọn họ đã dấn thân vào Hắc Ám từ lâu, giờ càng nhớ tới nỗi sợ hãi đã lâu không thấy!
“Ầm!”
Đột nhiên, tiếng chấn động dữ dội vàng lên.
Thiên Hỏa chưa rơi xuống!
Cách tòa tháp mấy mét, ngọn lửa này giống như đụng phải một bức tường khí vô hình.
“Quả nhiên không dễ dàng như vậy!”
Tô Mộ yên lặng nhìn cảnh tượng này, biểu cảm trên mặt vô cùng bình tĩnh.
Công kích ma pháp của mình quả thật rất cao, nhưng muốn dùng một phát Thiên Hỏa phá vỡ tháp Sa Đọa, đương nhiên là không thể.
...
Thế giới hiện thực.
Hoa Đô.
Là đô thị lớn nhất Hoa quốc, số lượng ma vật nơi đây cũng nhiều nhất.
Một thiếu niên đeo cung tên tiến vào trong nội thành.
Chân hắn đạp vào hư không, nhẹ nhàng đạp một cái, đã xuất hiện ở ngoài mấy chục mét.
“Gào!”
Phía dưới, một tiếng gầm thét to lớn vang lên.
Một con “BOSS” có thực lực mạnh mẽ nhìn chằm chằm thiếu niên này.
Thiếu niên nhíu mày, lấy trường cung phía sau lưng xuống.
Khẽ kéo, trên dây cung tự động xuất hiện một mũi tên.
“Vù!”
“Ầm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận