Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 634: Kho tàng hoàng kim.

Âm thanh lôi điện vang lên xẹt xẹt, một con Kỳ Lân nhanh chóng thành hình.
Dưới sự chiếu rọi của ánh chớp, Tô Mộ rất có phong thái bá chủ sấm sét.
“Ngươi có ý gì?”
Mặt nghị trưởng sắp rũ đến trên mặt đất.
Hắn khá hiểu về Tô Mộ.
Hay có thể nói nhà thám hiểm luôn hám lợi.
Lợi thế hắn đưa ra, đổi lại là người khác, e là họ đã không thể từ chối!
“Ta không tin ngươi!”
Tô Mộ vung tay lên, Lôi Điện Kỳ Lân bay thẳng tới nghị trưởng.
Như lần nương nhờ trước đó của Chúa Tể Sa Đoạ, mình hoàn toàn không hề tin tưởng vào nghị trưởng đại nhân.
Về kho tàng hoàng kim?
Chỉ cần mình đánh xuống tới toà lăng mộ, chẳng phải kho tàng vẫn là đồ trong tay mình à?
“Ngươi không thể giết ta, ta là nghị trưởng thành Diệu Nhật đấy!”
“Giết ta, ngươi sẽ trở thành kẻ thù của cả tòa thành!”
Thấy Lôi Điện Kỳ Lân tới gần, nghị trưởng không ngừng la to.
Trên người hắn trào ra sức mạnh pháp tắc, biến thành một tấm khiên.
“Uỳnh!”
Tấm khiên ngăn cản công kích của Kỳ Lân, nghị trưởng bay ngược ra ngoài, đập mạnh lên một bức tường.
Tô Mộ không thấy lạ, búng tay một cái.
Liền đó, một lỗ trống đen kịt xuất hiện bên cạnh nghị trưởng.
Sức hút mạnh mẽ như thể một đôi tay vô hình kéo nghị trưởng đứng yên tại chỗ.
Như vậy vẫn chưa xong.
Ánh chớp lại xuất hiện.
Thời gian khống chế của Hố Đen Hấp Dẫn là mười giây, đủ cho Tô Mộ tung ra Lôi Điện Kỳ Lân.
Hai kỹ năng cấp Thần liên tiếp được phóng ra, dù nghị trưởng còn cách để giữ mạng thì chắc chắn cũng sẽ chết.
“Đừng giết ta, cầu xin ngươi đừng giết ta, ta có thể tiết lộ cho ngươi một bí mật lớn!”
Nghị trưởng liều mạng giãy giụa, gào thét với Tô Mộ.
“Bí mật?”
Tô Mộ nhíu mày lại.
Kỹ năng đã tung ra thì không thể thu lại rồi!
‘Ngươi đã giết nghị trưởng Vương Đô!’
Theo nghị trưởng ngã xuống đất, Tô Mộ gãi gáy.
Bí mật mà gã muốn nói rốt cuộc là gì chứ?
“Tất cả người của nghị viện Vương Đô đều bị ta giải quyết, hiện giờ trong thành sẽ đến lượt ai định đoạt?”
“Thần Lạc ư?”
Tô Mộ vừa đi đến chỗ thi thể của nghị trưởng, vừa nói thầm.
Nơi đây là ngoài tường, những gì mình làm trong lăng mộ chắc hẳn sẽ không bị truyền tới Vương Đô.
“Thần Lạc sẽ không cùng bọn với gã này đấy chứ?”
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tô Mộ sa sầm.
Nếu vị tổng chỉ huy đó thật sự là chó săn của nghị trưởng, mình nhất định sẽ không khách sáo với hắn đâu!
“Đánh xuyên cái lăng mộ này đã!”
“Sau đó lại đánh xuyên toàn bộ Vương Đô!”
Tô Mộ vươn tay chạm đến vầng sáng bên cạnh thi thể của nghị trưởng.
‘Ngươi nhận được thắt lưng trữ đồ!’
‘Ngươi nhận được kỹ năng: Bát Phương Vô Cực Trảm!’
‘Ngươi nhận được Lệnh bài lăng mộ!’
Vị nghị trưởng này phương vô cùng hào phóng, rơi ra không ít đồ tốt.
Tô Mộ mở ra thắt lưng trữ đồ của hắn.
“Giàu to rồi!!”
Ánh sáng vàng chói làm cho người ta hoa mắt, so với bên ngoài trong dây lưng lại chứa càng nhiều đá quý cao cấp, cũng không thiếu trang bị thập giai.
“Không hổ là nghị trưởng!”
So với những thành viên quốc hội trước kia, đây chính là một con dê cực béo chính hiệu!
Chưa kể đến là còn có kỹ năng cấp Thần vừa rồi!
‘Bát Phương Vô Cực Trảm (cấp Thần): Một biến ảo thành tám, đồng thời phát động chém từ tám hướng quanh thân mục tiêu, mỗi nhát chém tạo thành sát thương bằng công kích vật lý x3000%, kèm theo kỹ năng 50% xuyên thấu, thời gian cooldown 5 giờ!’
“Sát thương trâu bò đấy!”
Mặc dù sát thương ở một đòn kia được tăng thêm hơi thấp, nhưng tám nhát chém vào cùng một chỗ, sát thương chắc chắn vượt qua phần trăm tăng thêm của các kỹ năng.
Cũng khó trách nghị trưởng có thể đánh ra một cái khe trên Lá Chắn Thần Quang của hắn.
Tô Mộ nhìn về phía món đồ cuối cùng.
Đó là một lệnh bài lớn cỡ bàn tay, nhìn giống như là được làm từ xương trắng.
‘Lệnh bài lăng mộ: Có thể ra lệnh cho sinh vật bất tử ở lăng mộ Bất Tử! “
“A!”
Nắm chặt tấm lệnh bài này trong tay, Tô Mộ đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ to gan.
Vậy có phải là hắn có thể ra lệnh cho những sinh vật bất tử kia tập trung lại một chỗ, sau đó đứng yên cho hắn giết?
Nếu thật sự có thể yêu cầu như vậy, thì hắn có thể bớt được nhiều việc rồi
“Tầng thứ mười sáu đã mở, phải nhanh đi thử một lần!”
Tô Mộ quả quyết hành động.
Trong lòng vừa có suy nghĩ, hắn đã không ngừng Chớp Nhoáng ở tầng này, nhặt đồ những thành viên nghị viện khác rơi ra.
...
Thế giới hiện thực.
“Các anh em, đây là một trận chiến quan trọng, các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Đám đông mênh mông đang ở bên ngoài thành.
“Chúng ta đã chuẩn bị xong, thấy chết không sợ!”
“Trận chiến này nhất định phải đánh đau những người sống lại kia, cứu các anh chị em ở NJ ra!”
“Long đội trưởng, ngươi hạ lệnh đi!”
Sau khi Long Phi chỉ huy chiến đấu ở lăng mộ, trở về thế giới thực cũng không được nhàn rỗi.
Trên đường đi từ Hoa Đô đến Ma Đô, bọn họ ắt phải đi qua hai thành phố.
Một là thành phố NJ, hai là thành phố JN.
Lúc trước Tô Mộ trắng trợn ra tay với người sống lại ở thành phố NJ, người sống lại ở lại chỗ đó vốn không nhiều lắm.
Mà thành phố JN cũng đã thành trọng điểm chú ý của Long Phi.
Hắn dẫn đầu một bộ phận người chơi tinh nhuệ, số lượng lên đến vài chục nghìn người.
Đại quân tiếp tục đi dọc theo đường cao tốc, tiến về Ma Đô.
“Chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng, nhất định có thể đánh đuổi được những người sống lại kia!”
Long Phi bắt đầu động viên trước khi chiến đấu.
“Đánh đuổi người sống lại!”
“Đánh đuổi người sống lại!”
Vừa áp chế khí thế của người sống lại trong game, sĩ khí của người chơi bây giờ đang phất lên!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận