Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 232: Đỡ tốn công chút.

Rất nhanh, Menevski phát hiện phía trước cách đó không xa có một nhà thám hiểm mặc trang phục pháp sư xuất hiện.
“Đó là tên Tô Mộ kia sao?”
Hắn lộ ra vẻ mặt hăng hái, trong tay lại còn xuất hiện một chiếc búa lớn nhìn qua cũng rất dọa người.
“Các anh em xông lên!”
Hắn phát ra một tiếng hô to hướng đến những người khác ở phía sau, thể hiện ra khí thế từ trước đến nay chưa từng có.
Chỉ cần giết chết Tô Mộ thì tên của Menevski hắn có thể xuất hiện ở vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng!
Đây chính là vinh quang lớn lao!
“Chịu chết đi, Tô Mộ!”
Menevski phát động Xung Kích.
Hai tay hắn giơ cao chiếc búa lớn kia lên, chuẩn bị đánh một chiêu Tô Mộ nặng nề.
Trong quá trình Xung Kích, tầm mắt của Menevski cũng vẫn đặt ở trên người Tô Mộ, hiển nhiên là hắn đang lo lắng Tô Mộ biết sử dụng kỹ năng pháp sư Chớp Nhoáng né tránh Xung Kích của hắn.
Nhưng điều khiến cho hắn không lường trước được chính là Tô Mộ lại ngơ ngác đứng ngay tại chỗ.
“Hắn bị khí thế của ta doạ sợ choáng váng?” Chân mày của Menevski cau lại, có chút kỳ quái.
“Xông lên!”
“Giết!”
Cùng lúc đó, những người khác phía sau hắn cũng tiến vào phạm vi phóng ra kỹ năng.
Những người này giống như Menevski, phát động Xung Kích từ trước đến nay chưa từng có.
Khu vực sự kiện vòng thứ ba.
Ngoại trừ những người chơi của các quốc gia khác, người nhiều nhất nơi này vẫn là người chơi của Hoa quốc.
“Đội trưởng Long, có không ít người chơi là người nước ngoài đang tụ tập, e rằng đều là nhắm vào Tô Pháp Thần.”
Có một nhóm người ở trong khu vực này, số lượng cũng không tính là nhiều, ước chừng tầm bốn năm chục người, dẫn đầu chính là Long Phi.
Nghe được báo cáo của đội viên, Long Phi nheo mắt lại.
“Tô Pháp Thần là tượng trưng của Hoa quốc chúng ta, không thể tùy tiện để hắn bị người của những quốc gia khác bao vây tấn công, chúng ta phải tới đó hỗ trợ.”
Long Phi rất nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Lão Long, ta lại cảm thấy rằng là không cần đi đâu!” Lúc này, một pháp sư ở bên cạnh Long Phi đột nhiên mở miệng.
“Văn Diệu, câu nói này của ngươi có ý gì?” Chân mày Long Phi cau lại, không hiểu được mà lên tiếng hỏi.
“Ngươi cũng không phải không biết rõ sức mạnh kinh khủng của pháp sư Tô Mộ, lúc trước có hơn một nghìn người ở trong tay hắn cũng không thể làm được gì hắn, chứ đừng nói là những người chơi nước ngoài kia!” Pháp sư Văn Diệu nhẹ nhàng trả lời.
“Nhưng với thực lực có thể vào tới vòng thứ ba cũng đều không yếu kém, làm sao có thể so sánh với những người lúc trước chứ?” Long Phi phản bác.
Pháp sư Văn Diệu bèn cười lên.
Hắn nhìn thoáng qua những người khác đang ở đó.
Những người này đều là đội viên do Long Phi bồi dưỡng ra.
Bất kể là cấp bậc, trang bị, hay là sự rèn luyện trong chiến đấu, những người này cũng đều là số một trong những người chơi.
“Có lẽ ở trong mắt của chúng ta, thực lực của những người chơi nước ngoài kia rất tốt.”
Văn Diệu nói đến đây thì nhún vai một cái.
“Nhưng ở trong mắt của Tô Pháp Thần, những tên kia, thậm chí là chúng ta, đều chỉ là một đám ‘ô hợp’ mà thôi!”
Trong lời nói của hắn lộ ra vẻ bất lực.
Long Phi cũng rơi vào im lặng.
Tuy là lời nói nghe vào không hay, nhưng đó lại là sự thật!
Văn Diệu hít sâu một hơi, bổ sung: “Với lại, chúng ta nói là đi hỗ trợ, nhưng nếu không khéo lại còn gây thêm trở ngại!”
“Hơn nữa, ngoại trừ những người chơi nước ngoài kia, e rằng vẫn còn có không ít người khác muốn ra tay với Tô Pháp Thần, lúc này chúng ta chạy tới đó, khó tránh phải việc bị hiểu lầm!”
Những lời nói này khiến cho biểu cảm trên mặt Long Phi lại thêm nghiêm trọng.
Qua một hồi lâu, hắn đưa ra quyết định.
“Kèo nước đục này, chúng ta sẽ không nhúng tay vào!”
...
Ngoại trừ Long Phi ra, trong khu vực sự kiện vẫn còn có những ông trùm khác nữa.
Sau khi bọn họ đã cân nhắc một phen, đa số mọi người đều đưa ra sự lựa chọn giống với Long Phi.
Trong đó có những người như Lý Tiêu, Mã Kinh Phi.
Thế lực do bọn họ dẫn dắt có thể nói là xếp thứ nhất thứ nhì trong cái sự kiện lần này rồi.
Nhưng bọn họ cũng không định đắc tội với Tô Mộ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, quyết định như vậy chính là một quyết định vô cùng chính xác.
Nhưng ngoại trừ bọn họ ra, trong khu vực sự kiện lại có một nhóm người nảy ra một suy tính khác.
Phía rìa bên ngoài của khu vực mà Tô Mộ đang trong đó, có hơn một trăm người đang ẩn nấp ở đây.
“Ly thiếu gia, chúng ta thật sự phải đối phó với tên Tô Pháp Thần kia sao? Nghe nói công kích ma pháp của hắn cao đến quá đáng, kỹ năng AOE đều là giết người ngay tức khắc đấy!”
Thủ lĩnh của đám người đó là một thiếu niên có vẻ ngoài tuấn tú, khuôn mặt trắng nõn, bên cạnh hắn, một tên mặc trang phục cung thủ đang không ngừng nuốt nước miếng, cực kỳ thấp thỏm.
“Xời, Thượng Quan Ly ta có từng sợ người nào chứ?” Giọng điệu của tên thiếu niên thủ lĩnh đó rất ngông cuồng.
“Nhưng chúng ta chỉ có nhiêu đây người, tên Tô Mộ kia chỉ với một kỹ năng là chết hết đó!” Cung thủ vẫn đang khuyên nhủ.
Về việc Tô Pháp Thần rốt cuộc mạnh đến dường nào, hai ngày này không thiếu những bài viết có phân tích rồi.
Trong đó, có một vài người chơi từng bị Tô Pháp Thần giết chết ngay lập tức cũng xuất hiện để nêu lên ý kiến.
Dựa vào lời nói của những người đó, bọn họ có đi bao nhiêu người đi nữa thì cũng chỉ có nước bị miểu sát mà thôi!
“Ngươi thật sự tin vào những bài viết đó ư?” Thượng Quan Ly khinh thường cười một tiếng: “Những thứ đó đều là hù dọa người khác thôi!”
Cung tiễn thủ không nói nên lời.
Hắn rất hiểu Thượng Quan Ly.
Thân là đứa con duy nhất đời thứ ba của gia tộc Thượng Quan, tất cả sự yêu thương đều được dồn vào hết lên một mình Thượng Quan Ly.
Điều này đã làm cho Thượng Quan Ly sinh ra thói tự cao tự đại.
“Ta nghĩ là chúng ta vẫn là nên chắc chắn một chút?” Cung thủ lên tiếng lần nữa.
“Vậy ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?” Vẻ mặt của Thượng Quan Ly không vui lắm, lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận