Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 557: Chúa Tể Sa Đoạ là quỷ nghèo? (2)

Sau khi Tô Mô nhặt hết các vật phẩm rơi ra thì chỉ xuất hiện có ba nhắc nhở.
“Nghèo như vậy sao?”
Tô Mộ không nhịn được mà nói thầm.
Lúc trước hắn đánh chết mấy tên BOSS hoặc là NPC kia, đồ rơi ra đều là bốn vật trở lên đó!
...
Hoa Đô.
Hiên Viên nhìn Long Phi trước mắt, vẻ mặt có phần hờ hững.
Nhận thức của hắn đối với thế giới này vẫn dừng lại ở trình độ bước đầu, cũng không hiểu hàm nghĩa trong lời nói của Long Phi.
“Tại sao ta phải giúp ngươi?” Hiên Viên cất giọng nói.
“Chuyện này...”
Long Phi bị vấn đề này làm khó rồi.
Thế giới đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thời đại bây giờ ai mà không đặt lợi ích lên đầu cơ chứ?
“Đúng vậy!” Long Phi tự giễu cười cười: “Ngươi quả thật không có lý do gì để giúp ta.”
“Hoa Đô đã bị các thế lực người sống lại lớn chia cắt rồi, đại đa số những người chơi còn sống sót đều trở thành ‘Đầy tớ’ của chúng.”
“Những người sống lại kia yêu cầu bọn họ phải không ngừng đánh quái, sau đó phải nộp lên trang bị và đồng vàng đoạt được, thậm chí còn để bọn họ làm bia đỡ đạn.”
Giọng điệu của của hắn trầm trọng, giọng nói ẩn chứa sự tức giận.
Vị Long đội trưởng này siết chặt nắm đấm, đột nhiên quỳ gối xuống trước mặt Hiên Viên.
“Ta thỉnh cầu ngươi, hãy cứu bọn họ đi!”
“Long đội trưởng, ngươi không cần phải như vậy!”
“Đúng đó, hắn không giúp thì thôi, ngươi mau đứng dậy đi!”
Long Phi vừa quỳ xuống, thì mấy đội viên của hắn bước nhanh tới, muốn kéo hắn lên.
“Tránh ra!”
Long Phi một phen hất mấy đội viên ra.
Hiên Viên nhìn hết thảy chuyện này, nhíu đôi chân mày suy tư.
Đừng nói vị Long đội trưởng này quỳ lâu trước mặt hắn, cho dù là tất cả những người ở đây đều quỳ xuống, đáy lòng hắn cũng không hề dao động.
Điều hắn để ý là người sống lại trong lời của Long Phi.
“Ngươi muốn ta đi đối phó đám người sống lại kia?”
“Ta biết đây là một chuyện rất nguy hiểm, chúng ta sẽ kề vai chiến đấu cùng ngươi, cho dù chết trận, cũng sẽ không lùi một bước.”
Vẻ mặt của Long Phi vô cùng kiên định.
“Chúng ta đã có một kế hoạch đánh lén, tiếc là không có đủ thực lực.”
“Thật ra chỉ cần có thể phóng thích một phần người chơi, trận chiến đấu này chúng ta sẽ có phần thắng!”
Ở một bên, Văn Diệu cũng lên tiếng, muốn thuyết phục Hiên Viên.
“Dẫn ta đi!”
Không đợi hắn nói xong, âm thanh thản nhiên của Hiên Viên vang lên.
“Nói như vậy là ngươi đồng ý rồi?”
Sắc mặt đám người Long Phi lập tức trở nên mừng rỡ.
Có một cường giả như Hiên Viên gia nhập, đội ngũ này của bọn họ s=đã có đủ lực kêu gọi rồi.
Chỉ cần mượn sức từ nhiều người chơi, bọn họ chắc chắn có thể giết sạch toàn bộ người sống lại trong Hoa Đô.
“Đi thôi!”
Hiên Viên gật gật đầu, lên tiếng lần nữa.
Những người xung quanh còn chưa phản ứng lại từ trong niềm vui mừng, mỗi một người đều ngây ra.
“Đám người sống lại đó thực lực rất mạnh, đi ngay bây giờ, có phải là…”
“Không cần gấp gáp như vậy, dựa theo kế hoạch của ta, chúng ta có thể giảm bớt một phần nguy hiểm.”
Long Phi và Văn Diệu cùng lúc lên tiếng.
Hiên Viên liếc hai người, lập tức quay người.
Khoảng thời gian này vẫn luôn đi đường, Hiên Viên đã sớm thấy nhàm chán rồi.
Biết được trong Hoa Đô có sự tồn tại của người sống lại, hứng thú của hắn cũng nổi lên.
“Các ngươi không đi, ta tự đi!”
Bỏ lại câu này, Hiên Viên bước đi như bay.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, đám người Long Phi đưa mắt nhìn nhau.
Vị cung tiễn thủ này thật sự cứng mà!
Mới tới Hoa Đô, tình huống gì cũng không biết, mà lại dứt khoát đi giết những người sống lại đó!
“Mau đi theo, không thể để Hiên Viên chịu thiệt!”
Long Phi do dự chốc lát, hô lớn lên.
Một hàng người cũng đuổi theo phương hướng Hiên Viên rời đi.

“Phát tài rồi đây!”
“Ta thật sự trách lầm ngươi rồi!”
Đứng trên thi thể của Chúa Tể Sa Đoạ, Tô Mộ chân thành bày tỏ xin lỗi.
Vị Chúa Tể Sa Đoạ vĩ đại này, thật sự vô cùng giàu có!
Trong túi đá quý đó, mình có thể lấy ra hơn mười viên đá quý phát sáng lấp lánh.
Còn có hai mảnh huân chương của Thần kia, cũng làm mình thấy được sự thành thật của Chúa Tể Sa Đoạ.
Nói có hai mảnh huân chương của Thần, thì một mảnh cũng không thiếu.
Sự ngạc nhiên cuối cùng là Thánh trang kia.
Lúc nhặt được có một nhắc nhở, nhưng trang bị lại là đầy đủ năm món đồ.
Thuộc tính kia, tốt hơn bộ trang bị trên người mình rất nhiều!
Hơn nữa bởi vì là trang bị đặc thù, không yêu cầu cấp bậc mà có thể trực tiếp mặc vào.
“Mặc lên xem thử!”
Tô Mộ cũng không chần chừ, mặc bộ trang bị này lên người.
Giây sau, cả người hắn biến mình một cái, trở thành một “pháp sư lộng lẫy”.
Nhìn tổng thể bộ trang bị này không phải loại phong cách hắc ám, nhìn qua trông vô cùng sặc sỡ.
Màu đỏ rực kết hợp với một vài đồ trang sức khoa trương, ngay cả Tô Mộ cũng cảm thấy hơi quá rồi.
“Cứ mặc trước đã!”
Tô Mộ cũng không so đo.
Đừng nói, mình mặc bộ trang bị này lên, thật sự có loại cảm giác như “Đại pháp sư cung đình”.
“Xem thử mấy đá quý này, chú ngữ trên Quyền Trượng Pháp Thần vẫn còn trống đây!”
Tô Mộ lại lấy mấy cái đá quý kia ra.
Trong đó có một viên tinh thể kỳ lạ hấp dẫn lực chú ý của hắn.
Cầm vào tay thì mềm, dùng lực bóp thì thứ này còn thay đổi hình dạng.
‘Có muốn chỉ định chú ngữ hay không, có thể chỉ định thuộc tính chú ngữ là: Biến Ảo (Có thể thay đổi vũ khí trong tay thành bất cứ hình dạng nào)’
“Thứ này được nha!”
Sau khi nhìn thấy nội dung chú ngữ, Tô Mộ không nói hai lời, lập tức xác nhận.
“Thử xem hiệu quả ra sao!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận