Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 641: Biển Tử Vong (2)

Tô Mộ nhớ lại thế giới phía sau cửa truyền tống Hoa Đô.
Nơi này hình như có điểm tương đồng với nơi đó.
Điều khác biệt là mình có thể xác định nơi này tuyệt đối thuộc về game Thần Đồ.
“Làm lại!”
Tô Mộ thật sự không tin.
Trên không trung rất nhanh xuất hiện một loạt mặt trời.
Từng vầng nối tiếp nhanh xếp thành hàng chỉnh tề.
Tô Mộ vung tay lên, mặt trời liên tiếp không ngừng rơi xuống.
“Xì…!”
Âm thanh chất lỏng bốc hơi vang lên.
Trên con đường phía trước, Thiên Hỏa thiêu đốt không ngừng tạo thành một con đường rực lửa.
Điều quỷ dị chính là dưới đòn công kích AOE siêu cấp như thế, nhắc nhở đánh chết vẫn không xuất hiện.
“Chẳng lẽ tầng này không có quái?”
“Vậy ta phải làm sao để đi xuống tầng dưới?”
Lần này đến phiên Tô Mộ rơi vào khó khăn.
“Linh! Linh! Linh!”
Đúng lúc này, một loạt tiếng lục lạc vang lên.
“Ở bên kia!”
Tô Mộ vội vàng bay về phía âm thanh truyền đến.
Dưới sự tăng phúc của lượng mana kết xù, tốc độ của đôi cánh hoả diễm vô cùng nhanh.
Chỉ trong thời gian mấy giấy, trước mắt của Tô Mộ đã xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ.
Nó dừng ở bên cạnh một bến tàu, phía trên có một người toàn thân bị áo đen bao phủ đang đứng phe phẩy một chiếc lục lạc.
“Linh linh linh!”
“NPC?”
Tô Mộ cẩn thận đánh giá người đứng trên chiếc thuyền nhỏ.
Đôi Mắt Thần Thị cũng không thể nhìn thấy diện mạo thật sự bên dưới lớp áo đen của đối phương.
“Xuyên qua biển Tử Vong, có thể đến Bỉ Ngạn!”
Một âm thanh vang lên.
Tô Mộ không vội vàng bước lên con thuyền nhỏ kia.
Tình tiết này sao lại có cảm giác hơi quen thuộc!
Người trước mắt này sẽ không đi đến một nửa rồi đột nhiên biến thành ác quỷ gì chứ?
NPC này sao càng nhìn càng khả nghi, Tô Mộ cũng không ra bài theo lối mòn nữa.
“Không chơi những trò hoa hoè loè loẹt với ngươi nữa!”
“Giết chết ngươi ta vẫn có thể đến Bỉ Ngạn kia như thường!”
“Bùm bùm!”
Trong làn sương mù tràn ngập, lôi mang nổi lên bốn phía.
Một con Lôi Điện Kỳ Lân rất nhanh đã xuất hiện.
“Đi đi!”
Kỳ Lân chợt xông về phía người mặc áo đen trên chiếc thuyền nhỏ.
-154180488!
“A!”
Một con số tổn thương bay lên từ trên đầu của người mặc áo đen, người sau cũng phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
‘Ngươi đã đánh chết người đưa đò của biển Tử Vong!”
Sau khi một dòng nhắc nhở xuất hiện, người áo đen biến thành một làn khói đen.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Tô Mộ vung tay lên, một cái hố đen xuất hiện bên cạnh làn khói đen.
Lực hút mạnh mẽ vững vàng hút chặt làn khói đen, ngay sau đó chiếc thuyền nhỏ cũng bị hút vào.
“Ầm!”
Hố đen bùng nổ, khói đen hoàn toàn tiêu tán, chiếc thuyền nhỏ rơi trên mặt nước, ngược lại là hoàn hảo không có hao tổn gì.
Đôi cánh hỏa diễm lay động, Tô Mộ đến vị trí mũi thuyền.
Hắn nhìn chiếc đèn xách tay tản ra ánh sáng u ám được đặt ở đầu thuyền, còn có hai mái chèo rồi nhún vai.
Người lái đò bị đánh chết kia không có kinh nghiệm, điều này chứng tỏ đối phương thật sự là một NPC.
Mặc dù không biết vai diễn của hắn ở nơi này, nhưng nếu đã ra tay rồi cũng không có gì hối hận.
Lay động mái chèo, chiếc thuyền nhỏ từ từ tiến về phía trước.
Tô Mộ nhìn về khu vực sương mù ở phía trước.
Trong phạm vi của Đôi Mắt Thần Thị không xuất hiện bất cứ thứ gì.
Mặt nước màu đen không có bất kỳ dấu hiệu của vật sống nào.
Về phần dưới nước có thứ gì không, Đôi Mắt Thần Thị loáng thoáng có thể nhìn thấy một chút.
“Hình như là bóng người.”
“Nhưng người sao có thể sống dưới nước được?”
Sau khi nhìn thấy một số thứ tương tự như bóng người, Tô Mộ thật sự có hơi tò mò.
Nếu những thứ này là ma vật thì mình sẽ có chuyện có thể làm rồi!
“Mạn Thiên Hỏa Vũ!”
Đứng ở vị trí đầu thuyền, trên đôi cánh hỏa diễm không ngừng bắn ra Hỏa Vũ.
Dưới đòn công kích dày đặc này, những hư ảnh dưới đáy nước kia căn bản không có cách nào né tránh.
“Không có đánh chết?”
“Những thứ này không phải ma vật?”
Điều kỳ quái là nhắc nhở đánh chết vẫn không xuất hiện.
“Rốt cuộc các ngươi là thứ gì?”
Tô Mộ nhíu chặt mày, biểu cảm trên gương mặt càng tò mò hơn.
“Bịch bịch!”
Chiếc thuyền nhỏ ngừng tiến về trước, hắn cắm đầu vào trong nước!
Một cảm giác lạnh như băng thấu xuống lập tức xộc tới.
Đôi cánh hỏa diễm dâng trào ánh lửa hùng mạnh, rất nhanh xua tan cảm giác đó.
Tô Mộ lặn xuống dưới nước, hoàn toàn thấy rõ những ảo ảnh kia.
Bọn họ quả thật đều là hình người.
Nhưng những người này lại không có thực thể thật sự.
Trong đầu Tô Mộ đột nhiên xuất hiện ra hai chữ.
Linh hồn!

Biển Tử Vong.
Nơi này thay vì nói là biển, chi bằng nói là một cái hồ khổng lồ vậy.
“Trên người chúng ta ẩn chứa lực bất tử, vong linh của biển Tử Vong sẽ không công kích chúng ta!”
Mười một bóng người đang đi lại trên mặt hồ.
Những người này chính là đám người nghị trưởng sau khi sống lại.
“Vong linh không có thực thể, chỉ cần tên kia bước vào biển Tử Vong thì hắn sẽ không có cách nào chạy thoát!”
Già Hùng nhìn mặt nước mênh mông vô bờ, lên tiếng nói với những người khác.
“Chắc hẳn hắn sẽ ngồi chiếc thuyền kia đến, chúng ta chỉ cần lặn dưới nước, kiên nhẫn đợi chờ là được rồi!”
Tầng thứ mười bảy hoàn toàn không giống với những tầng khác.
Tầng này có thể nói là điểm giới hạn của tầng trên và tầng dưới.
Người sống muốn xuyên qua biển Tử Vong này gần như là chuyện không thể nào.
Nếu trên người không có pháp tắc bất tử thì chắc chắn sẽ bị vô số vong linh dưới nước công kích.
Đó đều là sát thương loại Linh Hồn, bất cứ kháng tính cùng kỹ năng nào cũng không thể ngăn cản được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận