Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 811: Tháp lớn đồ sộ. (2)

Những hòn đá rải rác trong phế tích bị sức mạnh nào đó dẫn dắt, tất cả đều trôi nổi.
Vô số hòn đá nhanh chóng tạo thành một hình vành khăn khổng lồ, bao vây Hiên Viên và Tử Long ở giữa.
Hiên Viên lập tức lấy cung tên xuống, sẵn sàng phát động tấn công bất cứ lúc nào.
Nhưng những hòn đá tạo thành hình vành khăn cũng không có gây khó dễ.
Từng tia sáng tỏa ra từ những hòa đá kia.
Không bao lâu sau, vòng đá biến thành một vòng sáng.
Ngay sau đó, cánh cửa đá như được cảm ứng, trên cửa cũng hiện lên tia sáng.
Một giây tiếp theo, ba cột ánh sáng bay ra từ vòng sáng và kết nối với cửa đá.
Một vòng gợn sóng đột nhiên xuất hiện ở giữa cửa đá hình vòng cung.
“Đây là cổng truyền tống hả?”
Hiên Viên lặng lẽ nhìn lom lom những biến đổi này, nhìn Tử Long bên cạnh.
Tử Long gật đầu một cái.
“Ngươi biết cánh cửa này thông với chỗ nào không?” Hiên Viên rất nghiêm túc hỏi.
Đầu rồng khổng lồ khẽ lắc.
Hiên Viên không nói nữa.
Đối mặt với cửa đá vô danh, nét mặt của hắn cực kỳ kiêng dè.
“Có nên vào xem không?”
Suy tư khoảng chừng một phút, hắn nói với Tử Long.
Tử Long cũng do dự một chốc, lập tức gật đầu.
“Vậy thì vào xem thử thôi!”
Hiên Viên đưa ra quyết định.
Một người một rồng lần lượt bước vào cửa đá kia.
Cùng lúc đó, lượng lớn tia sáng lại bay ra từ vòng sáng và kết nối với cửa đá.
Lúc này, cửa đá đột nhiên chấn động, tia sáng trên vòng sáng xỉn đi với tốc độ cực nhanh.
Toàn bộ năng lượng hội tụ trên cửa đá.
“Ầm!”
Kèm theo một tiếng chấn động, một cột ánh sáng nổ tung, bắn tung tóe lên trời.
Cột ánh sáng này trông không thấy đầu, dường như xuyên qua loại ranh giới nào đó.
Ở nơi mà không có ai nhìn thấy, cột sáng này liên thông với một chỗ.
Đó là một tòa tháp lớn đồ sộ khó có thể hình dung được!
Kho tàng Hoàng Kim.
“Thịch! Thịch! Thịch!”
Tiếng ồn của máy móc đang chạy liên tục kéo dài.
Với sự làm việc cực lực của người máy vận chuyển, hàng triệu ma hạch đã được đưa vào trong ống nuôi cấy.
Tô Mộ không hề khách sáo với Thần Thụ, hoa trên cây vừa chín tới thì hắn sẽ trực tiếp hái xuống.
Hoa của Thần Thụ còn dư lại dùng để làm thuốc đã được gom góp đủ.
“Được chứ, chỉ xuất hiện chút khe hở mà thôi.”
Nhìn mấy khe nứt trên vỏ bạch ngọc, Tô Mộ sờ cằm.
Hoa của Thần Thụ lại là vật liệu cực phẩm, mình có cần phải tiếp tục kéo đống len này không nhỉ?
“Không thì xem thử nó còn có thể mọc ra được thứ gì?”
Nhưng nghĩ lại, Tô Mộ có một dự định khác.
Theo lời giải thích trước đó của người Thần tộc, nếu Thần Thụ này phát triển hoàn toàn thì nó sẽ dẫn thẳng đến tòa Thần tháp.
Tuy không biết hắn có đang lừa mình không nhưng có lẽ đáng để thử một lần.
“Mong ngươi có thể mang lại cho ta một bất ngờ nhỏ.”
Người máy vận chuyển lại bắt đầu bận rộn.
Tô Mộ đi đến vị trí luyện kim đài, chế tác hết toàn bộ bốn dược phẩm còn lại.
‘Ngươi được tăng thêm 15000 điểm nhanh nhẹn!’
‘Ngươi được tăng thêm 15000 điểm thể chất!’
‘Ngươi được tăng thêm 15000 điểm tinh thần!’
‘Ngươi được tăng thêm 15000 điểm trí lực!’
Những dược phẩm cấp Thần này vào bụng cũng giúp thuộc tính hắn tăng lên một bậc.
Mở giao diện thuộc tính ra.
Người chơi: Tô Mộ
Đẳng cấp: Cấp Thần (có thể tiếp tục tăng lên)
HP: 1130330000
MP: 64141000
Công kích vật lý cận chiến: 784000
Công kích ma pháp: 4551000
Phòng ngự vật lý: 11303300
Phòng Ngự Ma Pháp: 12828200
Bạo Kích Ma Pháp: 100%
Sát thương bạo kích ma pháp: 280%
Ma Pháp Xuyên Thấu: 300%
Bạo kích vật lý: 10%
Kháng tính các hệ: 150%
Khả năng kháng băng: 300%
Miễn giảm tổn thương vật lý: 100%
Sức mạnh 93000, thể chất 93033(+20000), nhanh nhẹn 93099, tinh thần 93282(+35000), trí lực 150000(+35000)
“Lần này thấy khoan khoái hơn nhiều!”
Nhìn điểm thuộc tính trên giao diện thuộc tính của mình, Tô Mộ nhoẻn cười hài lòng.
Trừ trí lực ra, những thuộc tính khác cũng sắp đột phá ngưỡng một trăm nghìn rồi.
“Phải làm sao để tiếp tục tăng cái cấp Thần này đây?”
“Chẳng lẽ ta phải đi đánh giết lũ ma vật cấp Thần sao? Thu hoạch ma hạch của chúng à?”
Thuộc tính khá hài lòng, nhưng với cấp bậc sau cấp Thần của mình, Tô Mộ không khỏi chửi thầm.
Làm sao để tiếp tục tăng lên đây, chẳng cho cái nâng cấp nào cả!
Tô Mộ bất đắc dĩ nhìn Thần Thụ.
Mấy trăm nghìn ma hạch bỗng chốc lại ra hoa trên Thần Thụ.
Không định thu hoạch, Tô Mộ kiên nhẫn chờ đợi.
Một số lượng lớn ma hạch tiếp tục bị tiêu hao.
Năng lượng tinh khiết không ngừng chuyển đổi.
Nhưng trừ đóa hoa kia ra thì Thần Thụ chẳng hề có chút động tĩnh nào.
“Xảy ra vấn đề rồi à?”
Tô Mộ nhíu mày, đến gần máy móc và nhìn chằm chằm hạt giống kia.
Trừ những vết rạn trước đó, hạt giống này không hề bị dị dạng.
“Hay là, vật chứa này kìm hãm sự phát triển của cây?”
Năng lượng sinh mệnh được cung cấp chắc chắn không có vấn đề, Thần Thụ chậm chạp không tăng trưởng khiến Tô Mộ nảy sinh ý tưởng phá bỏ cấm chế.
Có mình ở đây, dù Thần Thụ hoàn toàn trưởng thành cũng sẽ không gây ra nổi sóng gió gì.
“Cứ thế đi!”
Ấn cái nút trên máy, những phù văn được điêu khắc trên dụng cụ lập tức mất đi tác dụng.
“Lạch cạch!”
Giây sau, nhánh cây to khỏe phá tường đâm ra khỏi máy.
Rồi Thần Thụ tăng trưởng với tốc độ cực nhanh.
Từng sợi dây leo lan ra từ trong rễ của nó.
“Ầm!”
Đám dây leo đập mạnh lên trên máy.
“Móa!”
Tô Mộ thấy thế, bèn trợn mắt.
Mình phải tốn sức lắm mới làm ra được thứ đó đấy!
Thần Thụ không đoái hoài đến Tô Mộ, sau khi phá hư máy thì những dây leo điên cuồng vươn tới đống ma hạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận