Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 835: Địch ý của thành chủ thành Ngự Thiên

Nghe thấy hắn hỏi vậy, Tô Mộ nheo mắt lại.
Nhìn từ biểu hiện của những NPC này thì hình như bọn họ không nói dối.
Nói cách khác, Hiên Viên chưa từng tới tòa thành này!
“Vậy hắn đi đâu chứ?”
Tô Mộ khó tránh khỏi cảm thấy hơi lo âu.
So với thực lực có thể đi ngang của mình, nếu Hiên Viên bước vào sào huyệt ma vật cấp Chân Thần thì sẽ rất nguy hiểm.
“Ngươi không tới một mình?”
“Rốt cuộc tình hình trong thế giới của các ngươi thế nào rồi?”
Thấy Tô Mộ không trả lời, tráng hán nhíu chặt mày, trong giọng nói mang theo sự chất vấn.
So với Thiên Chi Long hoà ái thì hình như vị thành chủ thành Ngự Thiên này có địch ý không nhỏ với Tô Mộ.
“Ta còn có một người bạn cũng đi tới thế giới này.”
“Còn tình hình trong thế giới ta thế nào, nói vài câu cũng không thể giải thích rõ ràng được.”
Tô Mộ im lặng một lát rồi trả lời vấn đề của tráng hán.
“Nếu nói mấy câu giải thích không rõ ràng thì vào thành chậm rãi giải thích.”
“Mời!”
Tráng hán đưa ra lời”mời”.
“Ta còn phải làm nhiệm vụ, không có thời gian!” Tô Mộ cũng không quan tâm.
Biết tin có thể Hiên Viên đang gặp nguy hiểm, hắn không có tâm trạng nói chuyện phiếm.
Hơn nữa, tình hình ở thế giới hiện thực thế nào thật sự có thể nói rõ ràng chắc?
“Sợ là chuyện này không phải do ngươi quyết định!”
Giọng nói của tráng háng trầm xuống.
Thanh kiếm to đã biến mất lại xuất hiện.
Hắn nhìn chằm chằm Tô Mộ, giọng điệu không cho người có cơ hội từ chối.
Ánh mắt Tô Mộ tối lại.
Ban đầu mình còn chưa để ý, bây giờ xem ra, dường như chuyện này có gì đó không đúng lắm!
“Thành chủ đại nhân, vị này chính là dũng sĩ trong truyền thuyết mà!”
Tô Mộ chưa kịp mở miệng thì quan chỉ huy kia đã không nhịn được hô to.
Hiển nhiên là trong mắt những NPC này, thân phận”dũng sĩ” cực kỳ cao quý.
“Còn không biết lời hắn nói là thật hay giả đâu!”
Tráng hán lạnh giọng mở miệng.
“Lỡ như tên Thiên Chi Long kia già rồi hồ đồ bị người lừa gạt thì sao?”
Quan chỉ huy không nói được gì.
“Tên này muốn gây chuyện à?” Khuôn mặt của Tô Mộ cũng thay đổi.
Nhìn dáng vẻ này thì vị thành chủ đại nhân muốn coi mình như tội phạm thẩm vấn một lần đây mà!
“Mặc kệ ngươi!”
Tô Mộ không chút do dự, đôi cánh hỏa diễm sau lưng nhanh chóng vẫy.
“Mơ tưởng chạy thoát!”
Tráng hán thấy thế vội vàng giận dữ gầm lên.
Hắn nhảy lên một cái, cả người đã bay lên trời.
Thanh kiếm to được hắn nắm chặt trong tay cũng dùng sức chém một nhát trên không trung.
Một nhát chém hình bán nguyệt dài vài trăm mét hiện ra và bay về phía Tô Mộ với tốc độ cực nhanh.
“Chiến thật à?”
Cảm nhận được sự uy hiếp truyền đến từ phía sau, vẻ mặt của Tô Mộ hoàn toàn trầm xuống.
Vị thành chủ này thật sự coi mình trở thành kẻ địch!
“Đi!”
Tô Mộ không quay đầu lại mà chỉ búng tay một cái.
Giây tiếp theo, bầu trời đêm xuất hiện lôi quang lộng lẫy.
Một con kỳ lân to lớn hiện ra và mang theo uy thế nghịch thiên.
So với nó thì nhát chém kia căn bản không đủ xem.
Kỳ lân lao xuống, nhát chém đó lập tức tan rã.
Uy thế lôi đình mạnh mẽ cũng lao về phía thành chủ thành Ngự Thiên.
“Sao có thể?”
Hắn chấn động, tiến hành chống cự trong lúc hoảng loạn.
Nhưng trình độ khó chơi của kỳ lân vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Sau khi thoát khỏi kỳ lân, Tô Mộ đã biến mất từ lâu.
“Đáng chết!”
Tráng hán cắn chặt răng, gầm nhẹ một tiếng.
Hắn không đuổi theo mà xoay người quay về thành Ngự Thiên.
“Truyền lệnh của ta, phái người ra khỏi thành tìm kiếm tung tích của kẻ đáng nghi.”
“Một khi phát hiện ra tung tích, lập tức báo cáo với ta!”
Hắn đi tới tường thành và ra lệnh với quan chỉ huy.
“Thành chủ đại nhân, chuyện này…”
Quan chỉ huy muốn nói lại thôi.
Cái gọi là”người đáng nghi” chẳng phải là”dũng sĩ trong truyền thuyết” à?
Một đôi mắt sắc bén nhìn về phía quan chỉ huy làm cả cơ thể hắn run lên, vội vàng trả lời:”Tuân lệnh!”
Tráng hán không nói thêm gì, nhảy lên.
Sau khi nhảy mấy bước trên không trung, hắn đi tới trung tâm toà thành.
Nơi đây có một cung điện vô cùng xa hoa.
Xung quanh không có thủ vệ.
Thân là người có thực lực mạnh nhất thành Ngự Thiên, hắn căn bản không cần vệ binh.
“Thiên Chi Long đáng chết, dám giao Chân Thần châu cho một kẻ không rõ lai lịch!”
“Thứ đó vốn nên thuộc về ta!”
Một tiếng rít gào tức giận vang lên, sau đó là tiếng”ầm ầm” không ngừng.
Tráng hán liên tục đập phá đồ đạc trong cung điện, nhưng cơn tức vẫn không hề giảm xuống.
So với Thiên Chi Long, tuy hắn đã đạt tới cấp Chân Thần nhưng vẫn chưa nắm giữ pháp tắc Chân Thần.
Hắn cũng từng đi tới thành Lăng Thiên nhiều lần, muốn lấy viên Chân Thần châu từ chỗ Thiên Chi Long nhưng lần nào cũng thất bại quay về.
“So với một tên dũng giả không biết thật giả.”
“Ngươi lại tin hắn mà không tin ta!”
Sự khó chịu trong nội tâm tráng hán bắt đầu phóng đại.
Giờ phút này, vẻ mặt của hắn muốn dữ tợn bao nhiêu thì dữ tợn bấy nhiêu.
“Đây là do ngươi ép ta!”
Khi sự tức giận này không được phát tiết, mọi thứ đều sẽ bắt đầu vặn vẹo.

“Địch ý của tên đó với ta lớn như vậy là vì thứ đồ chơi này à?”
Bên kia, sau khi rời khỏi phạm vi thành Ngự Thiên, Tô Mộ bắt đầu quan sát viên Chân Thần châu trong tay..
Vừa rồi, khi vị thành chủ đó ra tay, mình có thể cảm nhận được đối phương cũng không có lực pháp tắc Chân Thần.
Hắn cũng hiểu rõ vì sao vị thành chủ đó lại có địch ý với mình.
“Khó trách Thiên Chi Long muốn sắp xếp người cho ta!”
Lúc này, Tô Mộ cũng hiểu được nỗi lòng của Thiên Chi Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận