Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 683: Không thể quay về ư?

Những người có thực lực lão tổ cũng rất không dễ chịu.
Họ sử dụng mọi cách để có thể giữ mạng được!
Chứng kiến gia tộc biến thành phế tích dưới ngọn lửa, họ bỏ chạy thục mạng không ngoảnh lại.
Nhưng họ vừa ra ngoài không bao xa thì phát Thiên Hỏa thứ ba rơi xuống.
“Mẹ nó không đúng với lẽ thường mà!”
“Trời ơi, đây là thứ quái quỷ gì vậy!”
Hết tiếng gào này đến tiếng thét khác vang lên.
Phát Thiên Hỏa thứ tư, thứ năm vẫn không hề thiếu.
Tuy nhiên với Tô Mộ, năm phát Thiên Hỏa và năm Tiểu Hỏa Cầu cũng chẳng khác biệt gì.
Trong tầm bắn là chân lý, và mọi nơi mắt thấy được đều là “hòa bình”.
Nếu những người sống lại ở thế giới hiện thực biết chuyện xảy ra ở đây, e là sự cao quý của họ sẽ sụp đổ trong nháy mắt.
Tất cả người sống lại đều cho rằng sau khi Tô Pháp Thần vào vị diện, bất cứ lão tổ nào cũng sẽ có thể giẫm hắn dưới chân.
Đây cũng là ngọn nguồn cao cao tại thượng của người sống lại tại thế giới hiện thực.
Họ có thể được coi là người chơi, nhưng là loại người chơi vừa tham gia đã gian lận.
Nói một cách đơn giản, người sống lại là tồn tại thuộc loại VIP nạm vàng, nạm đến nổ tung.
Nhưng bây giờ, nhà của họ tiêu tan rồi!
Vàng khắc ra những trang bị cực phẩm và vật liệu đỉnh cấp, nhưng tất cả đều biến thành áo cưới cho người khác mất rồi.
“Ở nơi nhỏ bé thế này mà cũng có một mảnh huân chương của Thần, không tệ nha!”
Được bao trùm trong ngọn lửa, Tô Mộ không hề bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa.
Hắn tìm được một mảnh huân chương của Thần trong gia tộc này.
Ngoài ra, còn có không ít đồ tốt.
Mặc dù nghèo hơn Phong tộc nhưng coi như cũng tạm.
“Năm hợp thành một!”
Cầm năm mảnh huân chương của Thần trong tay, Tô Mộ muốn hợp lại làm một.
“Không được ư?”
Một cảnh tượng quái lạ xuất hiện, năm mảnh huân chương của Thần tập họp lại, nhưng không ghép thành một miếng được.
“Chuyện gì vậy?”
Tô Mộ nhíu chặt mày.
Huân chương của Thần là năm hợp thành một đúng rồi mà!
Chẳng lẽ mình cầm năm mảnh giả?
Lật đi lật lại năm mảnh huân chương, Tô Mộ có thể chắc chắn.
Năm mảnh huân chương của Thần đều là thật, ẩn chứa năng lượng dồi dào, chắc chắn không có vấn đề gì!
“Nói vậy, trong thế giới vị diện, lực pháp tắc vẫn chưa hoàn thiện nên không thể hợp huân chương lại làm một à?”
Suy nghĩ một lúc, Tô Mộ nghĩ đến một khả năng.
vị diện này, thế giới hiện thực và trò chơi là khác biệt.
Đây cũng chính là lý do nếu người trong vị diện này vào thế giới hiện thực sẽ phải gánh chịu trở ngại.
“Vậy ta còn trở về thế giới hiện thực được không?”
Nghĩ tới đây, Tô Mộ đột nhiên nhận ra được một vấn đề.
Sau khi mình đi tới vị diện này, mình chỉ lo lấy chỗ tốt.
“Đến tìm những người sống lại hỏi thử xem sao!”
“Ta chắc chắn có thể trở về thế giới hiện thực!”
Cẩn thận suy nghĩ, Tô Mộ không lo lắng nữa.
Nếu những lão tổ kia có thể vào thế giới hiện thực, mình là người thế giới hiện thực chẳng lẽ không được à?
Về chuyện vượt giới sẽ phải gánh chịu cản trở pháp tắc?
Lực pháp tắc có là gì với người sở hữu thân thể của thần như mình chứ?
Thế giới Thần Đồ.
Thành Diệu Nhật.
Không có sự uy hiếp của Tô Mộ, lượng lớn người sống lại tiến ra ngoài thành.
Mục tiêu của họ không phải nơi nào khác mà là lăng mộ dưới lòng đất kia.
Vì sự phá rối của nhóm Long Phi, họ đã bỏ lỡ một sự kiện có phần thưởng phong phú.
Nhưng sự kiện đã bị bỏ lỡ, thay vào đó những ma vật trong lăng mộ dưới lòng đất lại là nơi hoàn hảo để làm mục tiêu luyện cấp.
Ở đây, họ hoàn toàn có thể yên tâm can đảm giết quái để lên cấp.
“Nghe kỹ cho ta, một khi phát hiện tung tích của người chơi thổ dân, ngay lập tức đá bọn chúng ra!”
Lão đại của đám người sống lại đã hạ tử lệnh.
Nhân số của họ không sánh bằng người chơi trong thế giới hiện thực, nhưng ở đây thì khác.
Số lượng người sống lại vượt xa người chơi gấp mấy lần.
Nếu muốn, họ hoàn toàn có thể phong tỏa tất cả các khu luyện cấp.
Các người chơi không có chỗ luyện cấp, thực lực đương nhiên cũng không tăng lên được nữa.
Kể từ đó, tất cả mọi thứ trong thành Diệu Nhật đều do những người sống lại định đoạt.

“Long đội trưởng, dù bên Tô Pháp Thần không có vấn đề nhưng hắn cũng tạm thời không giúp được chúng ta, sự trả thù của những người sống lại khiến chúng ta khó mà chống đỡ nổi!”
“Đúng vậy, thế này thì chúng ta sẽ rơi vào tuần hoàn ác tính mất!”
Trong thành Diệu Nhật, Long Phi và vài lão đại công hội đang bàn bạc.
Sau khi biết Tô Pháp Thần bị kéo vào vị diện, người sống lại đã thực hiện một loạt động tác vừa nhanh vừa độc nhắm vào người chơi, áp lực lớn đến mức ép nhiều người không thở nổi.
“Các vị, thời khắc chật vật đã đến, chúng ta nhất định phải gắng gượng đến cùng!”
Long Phi nắm chặt quả đấm, nói lớn.
“Trong khoảng thời gian này, mọi người không nên rời khỏi Vương Đô.”
“Cũng không cần đối đầu trực diện với những kẻ sống lại ở thế giới thực, tốt hơn hết là một mực náu trong trò chơi.”
Tránh né mũi nhọn, đợi Tô Pháp Thần trở về, đây chính là cách tốt nhất Long Phi có thể nghĩ tới.
Miễn Tô Pháp Thần có thể quay về thế giới hiện thực thì mũi nhọn của những người sống lại đều sẽ biến thành trò cười mà thôi.
Đến lúc đó, họ có thể thừa cơ phát động đấu tranh!
“Long đội trưởng, lỡ như Tô Pháp Thần vẫn không trở lại, vậy nên làm sao?”
“Đúng vậy, chúng ta không thể cứ mãi trốn trong thành không ra được?”
Có người không nhịn được lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận