Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 727: Tô Thần Hào

Tin nhắn quá nhiều, Tô Mộ căn bản không thể trả lời từng cái một.
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Mở ra danh sách bạn bè, hắn gửi một tin nhắn cho Long Phi.
“Tô Pháp Thần? Ngươi trở về chưa? Ngươi không sao chứ?” Gần như cùng lúc khi tin nhắn được gửi đi, tin nhắn của Long Phi gửi đến.
Hai câu hỏi này đều thừa thãi, nhưng lại có thể phản ánh tâm trạng của Long Phi lúc này.
“Đến nơi ở của ta gặp mặt nói chuyện đi!”
Gửi xong tin nhắn, Tô Mộ đóng kênh chat riêng.
Bước đến cửa tầng hầm của ngôi nhà, hắn lấy quả cầu hoàng kim ra.
Khi cánh cửa của kho tàng Hoàng Kim mở ra, những đồ đạc bên trong đều chất đống đến cổng kho tàng.
Ngay cả trận pháp cũng đầy bày đầy đồ đạc.
Năm tiểu đệ Xương Khô đến chỗ đứng cũng sắp không còn rồi.
Cơ thể to lớn của tụi nó rất mạnh mẽ, tốc độ vận chuyển rất nhanh.
Một lúc sau, cả một tầng hầm tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.
“Hơ!”
Tô Mộ nhìn thấy cảnh này, nhức đầu một hồi.
Nếu mình để nhiều đồng vàng như vậy ở nhà trên, có phải là quá khoe khoang rồi không?
“Kệ đi, cứ để ở trong đại sảnh vậy!”
Nghĩ rồi hắn vẫn quyết định dọn đồng vàng trong kho tàng ra ngoài.
Sau khi chất đầy cả một tầng hầm, nơi làm việc của Tiểu đệ Xương Khô được đổi thành phòng khách.
“Rầm!”
Một số lượng lớn đồng vàng vậy mà lại bị hắn tùy ý ném trên mặt đất, nằm rải rác khắp sàn nhà.
“Tô Pháp Thần, ngươi có nhà không?”
Khi một nửa phòng khách đã được chất đầy, tiếng kêu to vang lên từ bên ngoài.
Vừa mở cửa ra, Tô Mộ đã nhìn thấy biểu cảm như được trút bỏ gánh nặng của Long Phi.
“Tốt quá rồi, quả nhiên ngươi không sao!”
Long đội trưởng này tràn ngập nụ cười trên khuôn mặt, chỉ thiếu điều không xông thẳng lên ôm.
“Trong những ngày ta không ở đây, đám người sống lại đó lại làm trò gì đây?” Tô Mộ mở miệng hỏi.
“Bọn chúng nói kéo ngươi đến vị diện gì đó, bọn chúng đều cho rằng ngươi nhất định phải chết, cho nên nhân cơ hội này công kích chúng ta, muốn lấy lợi ích từ trên người của chúng ta.”
“Nhưng bây giờ người quay về rồi, hành động của bọn chúng đã định trước là tốn công vô ích.”
Long Phi vội vàng giải thích toàn bộ quá trình, lo lắng từ trước đó hoàn toàn tan biến.
“Khà khà!”
Tô Mộ nghe xong, không nhịn nổi mà cười phá lên.
Tiến vào vị diện chính là nhất định phải chết?
Nếu để cho đám người sống lại biết rằng hắn đã san bằng vị diện, không biết chúng sẽ có cảm nghĩ thế nào?
“Ngươi đây là?”
Trong lúc Tô Mộ đang suy nghĩ, Long Phi cũng chú ý tới động tĩnh trong phòng khách.
Nhìn chiến sĩ Xương Khô khổng lồ đang chuyển một đống đồng vàng sáng chói, đôi mắt hắn nhìn không chớp cái nào.
“Đồng vàng nhiều quá, không có chỗ để!”
Đặc biệt là khi nghe được câu nói hời hợt của Tô Mộ, Long Phi đơ cả người.
Đây nào phải là Tô Pháp Thần gì nữa, mà là Tô Thần Hào mới đúng!
Tô Mộ nhìn vào biểu cảm ngơ ngác của Long Phi, đột nhiên nghĩ được một cách tốt.
Nếu chỗ của hắn không thể để hết, không bằng chia những đồng vàng này ra.
“Về phía người sống lại ta sẽ ứng phó, nhưng ta thực sự không có thời gian để quản lý những người sống lại ở các nơi.”
“Như vậy đi, ngươi cầm đi số đồng vàng này, dùng như thế nào ngươi tự tính toán đi.”
“Ở đây ta còn một vài trang bị không dùng tới, ngươi lấy đi phân phát cho người chơi ở các nơi, bọn họ chắc sẽ có thực lực để đối phó đám người sống lại.”
Hoa quốc rất rộng lớn, trong đó có vô số thành phố, một mình hắn không thể đi từng thành phố quét sạch những người sống lại đó.
Nâng cấp thực lực của người chơi, cũng như dạy người khác câu cá.
Nhân vật trên cấp lão tổ, đã có hắn lo liệu, còn những nhân vật nhỏ phía dưới nên giao cho người chơi xử lý.
“Chúng ta không biết nên cảm tạ ngươi thế nào nữa đây!”
“Nếu không có ngươi, e là chúng ta đã bị đám người sống lại chà đạp dưới chân, trở thành con cá trên thớt!”
Hốc mắt của Long Phi trở nên ươn ướt.
Người ta nói nước mắt đàn ông không dễ dàng rơi, nhưng Long đội trưởng thực sự không thể kìm nén được nữa.
Những ngày Tô Mộ không ở đây, áp lực mà hắn phải chịu chắc chắn là rất lớn.
Hắn cũng từng nghĩ đến, lỡ như Tô Pháp Thần thật sự không trở về nữa, những người chơi lại nên đi nơi nào đây?
May mắn thay, Tô Pháp Thần cuối cùng đã trở lại.
“Nếu chúng muốn tìm đến Hiên Viên nói chuyện, hãy cứ theo ý của chúng đi đi.”
“Nói với đám người sống lại đó, ba ngày sau, Hiên Viên sẽ đích thân đến Minh Cung ở Hoa Đô, bảo những tên đó chuẩn bị cho thật tốt.”
Tô Mộ vỗ vỗ vai Long Phi vai, chậm rãi nói.
Vị diện không chỉ có một!
Để đối phó với Hiên Viên, người sống lại chắc chắn sẽ triển khai lượng lớn người ra tay để đảm bảo không có gì sai sót.
Người có đủ khả năng tham gia trận đấu này, tuyệt đối là đỉnh cấp trong số người sống lại.
Chỉ cần mình hắn giải quết được đám người này, gia tộc sau lưng bọn chúng chắc chắn sẽ không nhắm mắt làm ngơ.
Khi đó, những kẻ đó nhất định sẽ dốc toàn lực đối phó với hắn.
“Tốt nhất là có thể kéo ta tiến vào vị diện một lần nữa!”
Tô Mộ lẩm bẩm với một nụ cười.
Vị diện nơi người sống lại ở thực sự là một nơi tốt mà!
Trước tiên không nói đến kho tàng của mỗi gia tộc, trong vị diện lại còn có “Thần” tồn tại.
Loại “tài liệu” cấp bậc này, có bấy nhiêu hắn muốn bao nhiêu!
Bên cạnh đó, khi Long Phi nghe được những lời này, gương mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận