Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 632: Phá cho ta!

Đòn tấn công của hai bên đúng lúc kéo tới.
Lôi Điện Kỳ Lân tạo ra bạo kích.
-109105058!
Đỉnh đầu nghị trưởng bay ra con số sát thương hơn trăm triệu!
Đến cả hắn cũng giật mình bởi con số này!
May thay hắn đã phát động kỹ năng bị động Sinh Sôi Không Ngừng nên không chết dưới đòn đánh đó.
Ngay khi nghị trưởng định phản công nhưng lá chắn Thần Quang trên đầu Tô Mộ vẫn còn đó.
Dù mười thành viên nghị viện tung ra kỹ năng mạnh nhất cũng không thể phá vỡ lá chắn Thần Quang.
“Quá tưởng bở!”
Tô Mộ trực tiếp trào phúng.
Sát thương hệ vật lý cũng được, miễn nó đi kèm với một số thuộc tính xuyên thấu, ít nhất có thể đánh giảm vài số của lá chắn Thần Quang, nhưng những công kích ma pháp kia thì khác.
Dù cho ma pháp của Vương Đô sở hữu thuộc tính xuyên thấu nhất định, kháng tính khổng lồ của chúng có thể miễn giảm 8-90% sát thương.
Sau khi phòng ngự ma pháp hàng triệu giảm đi, so với Lôi Điện Kỳ Lân thì sát thương nó gây ra thật sự như phù thủy nhỏ gặp đại phù thủy vậy.
Sắc mặt nghị trưởng u ám khó tả.
Dưới sự bảo vệ của lá chắn Thần Quang, hắn hoàn toàn không tài nào tóm được Tô Mộ.
“Trợ lực cho ta!”
Tiếng gầm giận dữ vang lên.
Nữ mục sư vung quyền trượng trong tay, một luồng Thánh Quang rơi xuống người nghị trưởng.
“Phá cho ta!”
“Bát Phương Vô Cực Trảm!”
Ngay sau đó, nghị trưởng hóa thành tám người, trong nháy mắt xuất hiện ở tám hướng xung quanh Tô Mộ.
Cùng một lúc tám “nghị trưởng” lao về phía Tô Mộ.
“Keng!”
Tám thanh trường kiếm màu vàng kim giao hoà, và khi chúng va vào lá chắn Thần Quang, một vết nứt lập tức xuất hiện trên đó.
“Được đấy!”
Tô Mộ liếc nhìn trị số lá chắn còn lại của lá chắn Thần Quang.
Hơn một phần ba một chút.
Đòn này của nghị trưởng cực kỳ mạnh mẽ, tạo thành sát thương cực kỳ đáng kể.
Nếu không phải mình có 100% miễn giảm tổn thương vật lý, kỹ năng này đã có thể phá được lá chắn rồi.
“Không phá vỡ được sao?”
Thấy khe hở trên lá chắn Thần Quang, nghị trưởng trố mắt nhìn.
Đây chính là đòn mạnh nhất của hắn, còn được mục sư buff thêm nữa.
Đến cả đòn này cũng không thể phá vỡ tấm khiên, đáy lòng nghị trưởng đã bắt đầu hoảng loạn.
“Phá cho ta!”
Hắn lại hô to, một nguồn lực pháp tắc mạnh mẽ đột nhiên bùng nổ trên người.
“Răng rắc!”
Lại thêm một kiếm chém mạnh vào lá chắn Thần Quang, khe hở phía trên cũng càng lúc càng lớn.
Tô Mộ nhìn nghị trưởng đang cố hết sức bình sinh, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.
Nghị trưởng muốn xử lý mình, đúng là khó khăn quá đi!
Giơ pháp trượng, Tô Mộ dự định kết thúc vở hài kịch này.
Cổng lớn của tầng mười sáu đã mở ra, mình phải tiếp tục xuống dưới thăm dò nữa chứ!
“Lép bép!”
Vô số lôi quang xuất hiện trong đường hầm, che phủ thần quang đã ảm đạm.
“Ngươi, tên này, sao có thể được!”
Lôi Điện Kỳ Lân lại thành hình, một mực nhìn gã nghị trưởng ngu đần kia.
Có người thực sự có thể sử dụng đại chiêu thành kỹ năng nhỏ sao?
Đây không phải nhà thám hiểm nữa rồi? Quả thực còn Boss hơn cả Boss!
Nghị trưởng dừng công kích, quay đầu bỏ chạy.
Hắn không đoái hoài đến chuyện phá vỡ lá chắn Thần Quang nữa.
Một khi bị con Kỳ Lân đánh trúng, hắn không chết cũng tàn phế thôi!
“Này, không phải muốn chơi chết ta sao? Sao lại chạy rồi?”
Tô Mộ đùa cợt hét về phía nghị trưởng.
Lôi Điện Kỳ Lân nhào thẳng tới.
Nghị trưởng thoắt cái đã biến sắc, cắn chặt răng.
Ngay khi Kỳ Lân sắp trúng hắn, một bóng người đột nhiên che trước hắn.
‘Ngươi giết thành viên nghị viện Vương Đô, thu được 2000000 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần thu được 1 điểm trí lực!’
‘Thông qua Thân Thể Bất Diệt thu được 1 điểm thể chất!’

Một giây sau, thông báo liên tiếp nhảy ra trước mắt Tô Mộ.
“Cái đám này sau khi sống lại sẽ biến thành ma vật nhỉ?”
Tô Mộ mau chóng phản ứng lại.
Những NPC trước đó còn là con người, không được tính nằm trong hàng ngũ ma vật.
Nhưng bây giờ sau khi được sống lại, bọn họ đã trở thành ma vật bất tử trong lăng mộ này.
“Giết sạch mấy tên này, ta sẽ có thể thăng một cấp rồi!”
Tô Mộ cười mừng rỡ.
Tiêu diệt ma vật ngoài việc cho kinh nghiệm ra, còn sẽ rớt đồ phong phú nữa!
Những NPC này ít nhất tương đương với ma vật cao giai cấp Lãnh Chúa, bao gồm cả đồ rơi trước khi bọn nó chết, đây là tỉ lệ rơi đồ gấp đôi đấy!
Nghị trưởng không biết Tô Mộ đang nghĩ gì.
Sau khi cấp dưới chặn đòn, hắn thành công rút về sau lưng nữ mục sư.
Có lá chắn Thần Quang che chở, hắn thở phào một hơi.
“Rút!”
Ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Tô Mộ, hắn hạ lệnh lùi lại.
Với sức mạnh mà nhà thám hiểm này thể hiện ra, hắn đã không còn nắm chắc nữa.
Nhưng nếu có thể lui đến tầng tiếp theo, với sự trợ giúp của lũ ma vật, hắn có thể tạo ra vài cơ hội.
Đây là ưu thế địa lợi lớn nhất của nghị trưởng, và là ưu thế duy nhất hắn có thể lợi dụng.
Lá chắn Thần Quang cản trở Tô Mộ, những người khác cùng nghị trưởng sau lưng vội tháo chạy với tốc độ cao nhất.
“Vô dụng thôi!”
Tô Mộ thấy thế, hô lớn.
Vì làm đám nghị trưởng hoàn toàn tuyệt vọng, trong lối đi lại xuất hiện lôi quang mạnh mẽ.
“Ngươi đúng là một tên quái vật!”
Nghị trưởng chửi ầm lên.
Theo tình hình hiện tại, kỹ năng của Tô Mộ hầu như không giới hạn trong việc sử dụng.
Kỳ Lân bùng nổ sát thương kia, dẫu cho hắn có thể cản lần một lần hai nhưng không thể cản lần ba lần bốn được đâu!
“Rừ!”
Kỳ Lân thét gào đâm mạnh vào lá chắn Thần Quang.
“Ầm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận