Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 715: Thực lực của Long Phi.

Long Phi dường như không chút do dự nào.
Bộ trang bị cấp lão tổ này quan trọng tới mức nào, không ai hiểu rõ hơn hắn.
“Nếu ngươi không đồng ý, thì đừng trách chúng ta không khách khí!”
Trong giọng nói của Phong thiếu tràn đầy sự cảnh cáo.
Hắn đã không định nói đạo lý gì với Long Phi nữa.
Việc này chẳng khác gì cướp giữa ban ngày!
“Nếu các ngươi thật sự làm như vậy, vậy ta có thể bảo đảm, ta nhất định sẽ khiến các ngươi phải trả giá đắt!”
Long Phi đứng thẳng người, cả người có một loại ngang ngược khó tả.
“Cùng lắm thì liều mạng với các ngươi thôi!”
“Cho dù chết, ta cũng phải kéo các ngươi đi theo!”
“Có gan thì tới đi!”
“Người sống lại mới có bao nhiêu người? Chúng ta có bao nhiêu người, biết cái gì gọi là ưu thế số lượng không?”
Những người chơi khác cũng lên tiếng, không sợ hãi chút nào.
Thái độ cương quyết đó, khiến sắc mặt của đám người Phong thiếu vô cùng khó coi.
Nếu hai bên đều hoàn toàn vứt thể diện, thì tình cảnh của người sống lại cũng sẽ không dễ chịu gì.
“Vậy cứ duy trì điều kiện ban đầu đi!”
Sau nhiều lần cân nhắc, Phong thiếu quyết định nhượng bộ.
“Tiếp tục đi!”
Khi hắn mở lời, lại có một nhóm người sống lại đi lên sân quyết đấu.
Tỷ số hiện tại là 19:1, người chơi mới chỉ thắng một trận mà thôi!
...
Thế giới vị diện.
Phong Lôi Kỳ Lân lao lên Người nước khổng lồ!
“Ầm!”
Năng lượng đáng sợ xao động, Người nước khổng lồ bị đánh tan.
Trong không trung, một con kỳ lân khác cũng tiêu diệt lôi vân kia.
“Còn bảo ta không đủ mạnh? Ta thấy là ngươi không đủ mạnh thì có!”
Tô Mộ phát ra tuyên bố của người thắng lợi.
Đến cả một Phong Lôi Kỳ Lân của mình mà cũng không ngăn được, người nước này đúng là nước mà!
“Tên ngạo mạn!”
Đúng lúc Tô Mộ vừa dứt lời, trên biển vang lên tiếng gào to tức giận.
“Vù! Vù!”
“Ầm ầm ầm!”
Gió mạnh đột nhiên nổi lên!
Mặt biển trở nên cuộn trào vô cùng mãnh liệt, vô số cột nước phóng lên cao.
Tô Mộ thấy rõ, những vật chất màu đen dưới mặt biển đang kéo thẳng tới, như dây thần kinh của con người vậy.
Dưới kết cấu của những vật chất mau đen kia, lại có thêm một Người nước khổng lồ lập thể xuất hiện!
Lúc này, mặt biển chia làm hai nửa.
Một thanh tam xoa kích màu đen hiện lên từ dưới đáy biển.
“Ớ!”
Tô Mộ lặng lẽ nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt sửng sốt.
Cảnh tượng này hơi bất ngờ!
Sao có cảm giác như vừa thấy Hải Vương nhỉ?
“Ngươi biết ngươi đang chọc giận tồn tại nào không?”
Người nước khổng lồ cầm thanh tam xoa kích kia, hô to với Tô Mộ.
“Ta quan tâm ngươi là tồn tại nào làm gì!”
Tô Mộ khẽ mỉm cười, hướng pháp trượng trong tay xuống dưới.
Những Phong Lôi Kỳ Lân còn lại đã rục rịch từ lâu, cùng đánh về phía Người nước khổng lồ mới!
Sức mạnh chính là chân lý.
Thay vì nói nhiều, thì chi bằng trực tiếp ra tay.
Sát thương của những con Phong Lôi Kỳ Lân này cộng lại, cho dù là”Thần” cũng không thể ngăn cản được!
Công kích của Tô Mộ, là phát động khiêu chiến với”Thần”.
Người nước khổng lồ vung thanh Tam xoa kích kia.
Trong nháy mắt, từng cái cột nước lao thẳng lên trời.
Những cột nước kia hóa thành rồng nước, khí thế trông không hề kém Phong Lôi Kỳ Lân chút nào.
“Ầm!”
Công kích của hai bên đánh trúng nhau, nảy sịnh động tĩnh dữ dội ở giữa không trung.
“Được đấy!”
Mắt thấy công kích bị ngăn cản, Tô Mộ lại bật cười.
“Vậy thì thử món này đi!”
“Hủy Diệt Tứ Phương!”
Pháp trượng vung lên, bốn hố đen vây Người nước khổng lồ ở giữa.
Lực hút của hố đen hình thành nên chân không, đến cả những vật chất màu đen trên thân thể của Người nước khổng lồ cũng bị kéo ra.
Kỹ năng này, hiển nhiên đã khiến Người nước khổng lồ không kịp đề phòng.
Thanh Tam xoa kích kia bị lực hút kiềm chế, căn bản không vung lên được.
Rất nhanh, bốn hố đen kia cùng nổ tung, hình thành một vùng lực hủy diệt trong khu vực này.
“Bùm!”
Người nước khổng lồ trực tiếp bị nổ thành một thác nước, rơi lả tả trên mặt biển.
“Sao lại bị ta diệt rồi?”
Tô Mộ bĩu môi, hô ở trên mặt biển.
Giọng nói bác bỏ không hề xuất hiện.
Dưới Đôi Mắt Thần Thị, những vật chất màu đên ở dưới đáy biển cũng đang dần biến mất.
Hiển nhiên, “Thần” trong vùng hải vực này sợ rồi.
Ánh mắt lạnh lùng, Tô Mộ nhìn về phía vật chất màu đen tan đi.
Trận đánh nhau vừa rồi có lẽ chỉ là một cuộc thăm dò, một khi mình bước vào nơi sâu thẳm của hải vực, trận quyết chiến cũng sẽ bắt đầu.
Cánh Hỏa Diễm tản ra ánh sáng chói mắt, Tô Mộ không hề do dự chút nào, bay nhanh như tên bắn.
“Vật chất màu đen này có lẽ là nguồn sức mạnh của tên đó, làm hắn suy yếu trước rồi nói tiếp!”
Vừa bay, Tô Mộ vừa phòng thích Thiên Hỏa.
Từng Thiên Hỏa từ trên trời giáng xuống, đập xuống mặt biển ở phía dưới.
Hiệu quả những công kích này đem đến chắc chắn là rất to lớn.
Những vật chất màu đen kia cứ như nhìn thấy khắc tinh, tốc độ tan đi càng ngày càng nhanh.
Nhưng tốc độ nó tan đi, vẫn không nhanh bằng công kích của Thiên Hỏa.
Nếu là người sống lại khác ở đây, chắc chắn sẽ cảm thấy rất kỳ lạ.
“Biển Hắc Ám” không còn hắc ám nữa.
Thay vào đó lại là một mặt biển trong veo.
...
Thành Diệu Nhật.
Trận quyết đấu thứ ba kết thúc.
Người sống lại toàn thắng, tổng tỷ số là 29:1.
Vẻ mặt của đám người Phong thiếu lúc này mới dần hòa hoãn hơn.
Sức mạnh giữa người chơi và người sống lại chênh lệch rõ ràng, đây không phải là điều Long Phi có thể nghịch chuyển được.
“Suýt nữa là được rồi!”
“Mọi người đổi trang bị một chút!”
Trong người chơi, Văn Diệu khẽ nói.
“Ta không đợi được nữa từ lâu rồi!”
“Đã đến lúc để những người sống lại kia thấy bản lĩnh của chúng ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận