Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 832: Chân thật (2)

Sau khi tiến vào trong thế giới tầng một của Thần tháp này, có rất nhiều thứ đều xảy ra biến hóa.
Ví dụ như đêm tối ở nơi này.
Dưới bầu trời đêm ánh sao sáng chói, nhưng lại không thấy tung tích của mặt trăng.
Mặc dù ban ngày sáng tỏ nhưng cũng không có tồn tại của mặt trời.
Tất cả những thứ này hình như đều có một loại cảm giác không chân thật.
Mình rất muốn thử một lần sau khi bị công kích hùng mạnh đánh trúng có có cảm giác đau đớn hay không.
“Ngu xuẩn!”
Nhìn thấy Tô Mộ đứng bất động ngay tại chỗ, để mặc cho cuồng phong tùy ý thổi quét, cự lang phát ra tiếng châm chọc.
Nó chưa bao giờ gặp tên nhân loại nào ngốc đến như thế.
Cho dù là vị Thần Vương trong thành Lăng Thiên kia cũng không dám đón đỡ trực tiếp đòn công kích của nó.
Đương nhiên đối với cự lang , đây cũng là cơ hội tuyệt sát tốt nhất.
Dưới bầu trời đêm, bóng dáng khổng lồ kia bắt đầu chuyển động.
Mọi người thường nói hình thể to lớn, tốc độ chậm, nhưng tốc độ của cự lang lại nhanh đến khó tin.
Trong khoảnh khắc vòi rồng hoàn toàn bao phủ lấy Tô Mộ, móng vuốt khổng lồ của nó cũng đến rồi.
“Chết đi!”
Âm thanh không mang theo chút tình cảm nào tiến hành tuyên án.
“Keng!”
Nhưng sự việc phát triển hoàn toàn vượt quá dự đoán của cự lang.
Một thanh pháp trượng chắn trước móng vuốt sắc bén của nó, luồng sức mạnh bên trên truyền đến khiến cho đòn công kích của nó không có cách nào tiến vào thêm chút nào.
Cùng lúc đó, bóng dáng nhỏ bé dưới vòi rồng, nhìn từ bề ngoài gần như ngay cả một điểm tổn thương cũng không chịu.
Tô Mộ phá lên cười.
Tính kháng kếch xù, Phòng Ngự Ma Pháp siêu cao, còn có nghiền áp đối với cấp Chân Thần trở xuống, trên thực tế một đòn này hiển nhiên không có cách nào tạo thành tổn thương gì đối với mình.
“Mặc dù chỉ có một cảm giác đau đớn rất nhẹ, nhưng như vậy mới khiến cho mình cảm nhận được sự chân thật!”
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Giờ khắc này cự lang cũng phát hiện có điều không đúng rồi.
Địa bàn của nó ở bên ngoài thành Lăng Thiên, đương nhiên đối với tình hình trong thành cũng có chút hiểu rõ.
Vị Chân Thần trong thành kia cũng từng có thỏa hiệp với nó là sẽ không bước chân vào lãnh địa của nó.
Để trao đổi, nó cũng sẽ ràng buộc ma vật trong lãnh địa sẽ không tấn công vào thành.
Tô Mộ đột nhiên đến thăm, rõ ràng đã vi phạm thỏa hiệp, cũng khiến cho cự lang cảm thấy phẫn nộ, cho nên mới ra tay.
Trong ấn tượng của hắn, trong thành Lăng Thiên tuyệt đối không thể có tồn tại cường giả như Tô Mộ.
“Nấu ngươi thành một nồi canh thịt sói to, lại hái một số dược liệu hảo hạng từ phía dưới rừng hình như rất không tệ nhỉ!”
Tô Mộ cũng không thèm để ý đến cách nghĩ của cự lang.
Tên này lại tự đến tận cửa!
“Hiếp sói quá đáng!”
Nghe được ý định muốn nấu mình thành canh thịt sói, cự lang nổi giận.
“Hú! Hú!”
Trong chớp mắt xung quanh cuồng phong gào thét.
Trên móng vuốt sói sắc bén nổi lên hàn quang, thân hình khổng lồ kia đột nhiên biến mất.
Vô số ngọn gió bao phủ về phía Tô Mộ, cặp móng vuốt sắc kia cũng kèm theo cơn lốc, phát động tập kích.
“Hủy Diệt Tứ Phương!”
Tô Mộ vỗ tay một cái.
Một giây sau, bốn cái hố đen xuất hiện.
Trong khu vực này, tất cả mọi thứ đều bị lực hút hút đi.
Số cuồng phong của cự lang kia căn bản không có cách nào chống chọi lại với hố đen.
Thân hình khổng lồ biến mất lần nữa hiện ra, bị hút đến trung tâm của bốn cái hố đen.
Ở trước mặt của hố đen, con lang thần này giống như là một con sói con bất lực.
“Gừ!”
Nó không ngừng phát ra tiếng gào thét điên cuồng.
“Ô!”
“Ô!”
Trong khu rừng bên dưới, từng tiếng từng tiếng sói tru vang lên.
“An phận cho ta một chút đi!”
Ánh mắt Tô Mộ trầm xuống, uy thế Chân Thần đột nhiên phát ra.
Dưới sự áp chế tuyệt đối của ngôi vua, những ma vật trong rừng kia toàn bộ đều an phận.
“Đây là uy thế Chân Thần ư? Sao lại khủng khiếp đến thế, cho dù là thành chủ thành Lăng Thiên cũng không có khí thế như vậy!”
Con lang thần kia hoàn toàn bị dọa bể mật.
“Cầu xin ngươi tha cho ta một mạng đi. Ta bằng lòng trở thành thú cưng của ngươi!”
Nó không ngừng lên tiếng.
“Không được!”
Tô Mộ lắc đầu.
“Ta muốn luyện tập tài nghệ nấu nướng một chút!”
Hắn nhếch miệng cười, hàm răng trắng lộ ra kia dường như khiến cho lang thần nhìn thấy được kết cục của mình.
“Ầm!”
Hố đen bùng nổ.
Thanh HP hơn một tỷ của lang thần ngay lập tức chạm đáy.
Sau khi cởi bỏ lực trói buộc, nó không có bất kỳ do dự gì, cưỡi gió bỏ chạy.
“Bùm bùm!”
Lôi mang tóe lên, xì xì rung động.
Kỳ Lân diệt lang!
Cự lang mất đi sức sống lập tức ngã đập xuống đất.
“Ầm ầm ầm!”
Thân thể cao lớn nện vào vô số cây cối, đã tạo thành cơn chấn động kịch liệt.
Trong lúc này, một món đồ trong thanh vật phẩm của Tô Mộ sáng lên.
Là viên Chân Thần châu.
“Hử?”
Tô Mộ cau mày lại, lấy nó ra.
Trên thi thể của con cự lang kia, một luồng pháp tắc hệ Phong yếu ớt hiện lên, bị hút vào trong Chân Thần châu.
“Này được đấy!”
Cảnh tượng này khiến cho Tô Mộ vui mừng ra mặt.
Nếu như mình đánh chết lượng lớn boss cấp Thần thì chẳng phải là có thể cướp đoạt lượng lớn lực pháp tắc các hệ sao?
“Đánh chết những con ma vật thập giai kia sẽ có không nhỉ?”
Tô Mộ đặt mục tiêu lên người của những con ma vật loại sói hệ phong khác trong rừng.
Đáng tiếc là sau khi đánh chết mấy con thì Chân Thần châu không có chút động tĩnh gì.
Điều này cũng có nghĩa là chỉ có boss cấp Thần thì trên người mới có pháp tắc thần lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận