Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 633: Sự sợ hãi của nghị trưởng

Lá chắn Thần Quang này kém vững chắc hơn nhiều so với cái trên đỉnh đầu Tô Mộ, ngay lập tức nó xuất hiện những khe nứt to, lung lay sắp đổ.
Vẻ mặt nghị trưởng vô cùng sa sầm, hắn cắn răng nhìn cấp dưới bên cạnh.
“Cản hắn cho ta!”
Hắn ra lệnh cho những cái xác không hồn kia rồi một mình thoát khỏi đội ngũ.
Tô Mộ chứng kiến toàn bộ cảnh này, gương mặt vô cùng bình tĩnh.
Mình vốn định giữ lại nghị trưởng đến cuối.
Sẽ tốt hơn nếu tên này lặp lại chiêu cũ, hồi sinh những nghị viên đã chết này lần hai.
Cứ vậy, mình có thể tăng thêm một cấp!
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Khóe miệng hắn hơi nhướng lên, một tia chớp cấp tốc bổ về phía lá chắn Thần Quang của nữ mục sư.
“Răng rắc!”
Tấm khiên vỡ tan, đồng thời ngọn lửa hùng mạnh hiện lên trên người Tô Mộ.
Sau khi biến thân thành Hỏa Nhân, tất cả kỹ năng hệ hỏa đều được tăng thêm.
Dùng để diệt đám “đám tạp nham” này mới thực sự là thích hợp nhất.
“Viêm Trụ!”
Nắm tay thành quyền, Tô Mộ đấm thật mạnh xuống đất.
“Uỳnh!”
Trong tích tắc, một cột lửa phóng lên tận trời.
‘Ngươi tiêu diệt thành viên nghị viện Vương Đô, thu được 2000000 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Thân Thể Bất Diệt thu được 1 điểm thể chất!’

Một đòn là chết ngay không thể nghi ngờ!
Tô Mộ nắm tay kia, lại bồi thêm một đòn.
‘Ngươi tiêu diệt thành viên nghị viện Vương Đô, thu được 2000000 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Nhanh Nhẹn Như Thần thu được 1 điểm nhanh nhẹn!’

Thêm một ma vật bất tử đổ ập xuống.
Tô Mộ nhấc song quyền lên rồi cùng đánh ra.
Hai Viêm Trụ đồng thời xuất hiện, trúng hai thành viên nghị viện.
Tuy lũ này được “sống lại” nhưng chúng vẫn khó thoát khỏi kết cục tử vong!
‘Chúc mừng ngươi thăng cấp! Thu được 1000 điểm thuộc tính, 2000 điểm kỹ năng!’
Không lâu sau, trên cơ thể Tô Mộ tỏa ra hào quang thăng cấp.
“Chạy chậm quá nha!”
Giải quyết “đám tạp nham” xong, hắn sử dụng kỹ năng Đôi Mắt Thần Thị nhìn phía trước.
Nghị trưởng đang phi nước đại, chỉ còn cách lối vào tầng tiếp theo một quãng.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ giành trước một bước, dĩ dật đãi lao!
“Mong rằng có thể cản tên kia một lát, đợi đến tầng tiếp theo, hấp thu những lực lượng bất tử này, ta có thể lấy được sức mạnh dồi dào hơn!”
“Miễn là dung hợp với ma vật cấp Vương đó thì chắc chắn có thể đối phó với hắn!”
Nghị trưởng vừa chạy hùng hục vừa liên tục lẩm bẩm.
Như Chúa Tể Sa Đoạ hiến tế những pháp sư sa đoạ, hắn cũng có thể nuốt chửng đám ma vật bất tử.
Tuy làm vậy sẽ hao tổn pháp tắc bất tử ẩn chứa trong lăng mộ nhưng đây đã là hi vọng cuối cùng của hắn rồi.
Tuy nhiên, vào lúc này có một người xuất hiện trong tầm mắt hắn.
“Người đúng là âm hồn bất tán!”
Thấy Tô Mộ đang đi xuống cầu thang ở đằng sau, nét mặt nghị trưởng có vẻ khó coi khôn tả.
“Sao? Muốn chơi chết ta à?”
Tô Mộ cười hì hì, giọng điệu phải nói là gợi đòn.
“Đến đây, ngươi hồi sinh mấy tên cấp dưới của ngươi đi, không chừng ta sẽ sợ đó nha!”
Nghị trưởng im lặng.
Hắn rất muốn làm vậy, nhưng không làm được.
Suy cho cùng hắn khác với Tô Mộ, kỹ năng mạnh đều có thời gian cooldown rất lâu.
“Ngươi muốn giết chúng để thăng cấp?”
“Ta có thể giúp ngươi, nhưng ngươi phải chờ!”
Do dự một lát, nghị trưởng nói.
“Ngươi tốt bụng vậy à?”
Tô Mộ lộ vẻ khôi hài.
Suy nghĩ của mình đã bị nghị trưởng phát giác, sao lão già này sẽ giúp mình luyện cấp cho được?
Đây đơn giản là kế hoãn binh thôi!
“Ta là tổng nghị trưởng nghị viện thành Diệu Nhật, ngươi giết ta không có bất kỳ lợi ích nào, trái lại sẽ trở thành kẻ thù chung của cả tòa thành!”
“Miễn ngươi có thể bỏ qua cho ta, ta sẽ cho ngươi trở thành kẻ dưới một người trên vạn người của thành Diệu Nhật.”
“Kho tàng Vương Đô có thể mở ra vì ngươi bất cứ lúc nào, và bất cứ thứ gì ngươi thích ở Vương Đô thành đều có thể tùy ý sử dụng.”
Nghị trưởng lại lên tiếng, vì mạng sống, hắn phải nhượng bộ rất nhiều.
Tô Mộ không vội trả lời.
Điều kiện này nghe quả thực vô cùng hấp dẫn.
“Có chuyện ta không rõ, nếu ở đây là lăng mộ tổ tiên của ngươi, tại sao ngươi phải mở nó ra để những người chơi đến tiêu diệt ma vật trong này vậy?” Tô Mộ hỏi.
“Chỉ cần những nhà thám hiểm chết trong lăng mộ, pháp tắc bất tử ở đây sẽ thức tỉnh càng nhanh!” Nghị trưởng rất phối hợp đáp.
“Có người bảo ngươi làm thế à?”
Tô Mộ suy nghĩ một chốc, hiểu ra đôi chút.
Sau lưng nghị trưởng chắc chắn có người!
“Ngươi nói không sai, vị đại nhân đó chính là tổ tiên của ta!”
“Chỉ cần có thể trợ giúp hắn rời khỏi toà lăng mộ, hắn sẽ cho ngươi vô số phần thưởng!”
Nghị trưởng xuôi theo lời Tô Mộ.
“Chắc ngươi chưa biết, tại chỗ sâu trong toà lăng mộ này có một kho tàng hoàng kim do một vị thần chân chính để lại!”
Lời hắn nói làm mắt Tô Mộ sáng lên.
“Kho tàng hoàng kim?”
Đây chính là một tin nặng ký đấy!
“Vị đại nhân kia nắm giữ kho tàng hoàng kim, mọi thứ ta có đều do hắn ban thưởng!”
“Nhà thám hiểm, chỉ cần ngươi gia nhập cùng chúng ta, ngươi có thể thu hoạch được trang bị mạnh hơn và kỹ năng tốt hơn!”
Thấy Tô Mộ hứng thú, nghị trưởng tiếp tục khuyên.
Đương nhiên, tất cả những điều này chỉ là kế tạm thời.
Bề ngoài lôi kéo, thật ra hắn đang tìm cơ hội diệt trừ Tô Mộ!
“Kho tàng đó ngay dưới đáy lăng mộ?”
Tô Mộ sờ cằm, khá hăng hái dò hỏi.
“Chỉ cần mở phong ấn lăng mộ thì ngươi có thể tiến vào kho tàng!” Nghị trưởng vừa cười vừa nói.
“Hiểu rồi!”
Tô Mộ khẽ gật đầu.
Ngay khi nghị trưởng nghĩ hắn đã đồng ý thì xung quanh hiện ra lôi quang mãnh liệt.
“Rẹt!”
“Xoẹt xoẹt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận