Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 392: Bắt đầu xâm lấn!

Những người này không ngừng xoa mắt như đang nghĩ có phải mình nhìn thấy ảo giác không.
Còn có người điều khiển máy bay không người lái tới gần người đang nằm trên tháp.
Những khi khoảng cách giữa máy bay không người lái và cánh cửa truyền tống càng gần, sự quấy nhiễu vô hình đã xuất hiện.
Máy bay không người lái hoàn toàn mất tác dụng và lập tức rơi xuống mặt đất.
Dưới bóng đêm, dù là kính viễn vọng bội số lớn hơn nữa cũng không thể nhìn rõ tình hình trên tháp.
Bọn họ không vội vàng rời khỏi đây mà kiên nhẫn chờ đợi.
Chân trời bắt đầu xuất hiện ánh sáng.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi giây phút này.
Chờ trời sáng là bọn họ có thể nhìn thấy tình huống cụ thể trên tháp rồi.
Nhưng cùng lúc đó, một sự thay đổi đã thu hút sự chú ý của bọn họ.
Khi ánh mặt trời chiếu vào cánh cửa truyền tống kia, bên trên xuất hiện gợn sóng lăn tăn.
“Cánh cửa truyền tống sắp mở ra rồi à?”
“Chẳng lẽ người trên tháp là người canh gác sao?”
“Tình hình không ổn, phải nhanh chóng chạy về báo cáo!”
Dao động xuất hiện trên cánh cửa truyền tống làm những người này như gặp kẻ địch.
Bọn họ cùng quay về nơi đóng giữ công hội của từng người.
“Tình hình thế nào rồi?”
Sau khi trở về, hội trưởng các công hội đều dò hỏi.
“Hình như cánh cửa truyền tống đã mở ra, bên cạnh còn có một người không biết thân phận đang nằm ngủ!”
Câu trả lời của trinh sát hầu như đều giống y như nhau.
“Có người đang ngủ? Sao có thể như vậy được?”
Biểu cảm của các thành viên trong công hội đều thống nhất.
Đúng là có thể trèo lên trên Ngôi Sao Ma Đô, nhưng có cánh cửa truyền tống kia ở đó thì ai dám trèo lên chứ?
Càng đừng nói là người đó còn đang ngủ.
Tình hình thật sự có điểm khác thường, các hội trưởng công hội lớn cũng không rối rắm nhiều, bọn họ bắt đầu động viên trước trận chiến.
“Dù người đó là ai thì chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng!”
“Các vị, đây là thời khắc sinh tử tồn vong, muốn sống sót thì phải bảo vệ nơi này!”
“Trong sự kiện lần này, tất cả đồ rơi xuống đều thuộc về người giết quái!”
Dưới những âm thanh ủng hộ này, những thành viên công hội đều khơi dậy ý chí chiến đấu.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Muốn quật khởi trong thời đại mới này thì chỉ có một cách.
Đó chính là giết chết ma vật!

Không chỉ các công hội lớn đang sẵn sàng đón quân địch mà một vài người nhỏ lẻ cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Mà trong số những người này càng tiềm tàng không ít “người sống lại”.
Đối với bọn họ thì đây chính là một cơ hội tốt để bộc lộ tài năng!
Nhưng tất cả mọi người lại không biết, người trên tháp đã thức dậy.

“Oáp!”
Tô Mộ duỗi eo rồi đứng lên.
Phía sau hắn là cánh cửa truyền tống đang không ngừng phát ra gợn sóng kia.
Nếu những người khác ở đây nhìn thấy cánh cửa truyền tống sắp mở ra, lại ở vị trí cao như vậy sợ là sẽ bị dọa ngất.
Nhưng Tô Mộ lại hứng thú đi đến bên cạnh cửa rồi vươn một ngón tay ra.
“Không sờ được?”
Vừa chạm vào cánh cửa truyền tống, đầu ngón tay Tô Mộ đã không truyền đến cảm giác gì.
Hắn khẽ nhướng mày định tiếp tục thử.
Nhưng ngay lúc này, trên cửa lại đột nhiên xuất hiện biến đổi.
Cánh cửa to lớn này vậy mà bắt đầu tách ra.
Những cánh cửa được tách ra đó bay tới khắp các góc trong Ma đô.
“Sắp mở ra rồi à?”
Tô Mộ nhìn chằm chằm “cánh cửa” còn lại.
Nó cũng không dừng trên không trung mà chậm rãi rơi xuống bên dưới.
“Hỏa Diễm Phi Vũ!”
Sau lưng Tô Mộ xuất hiện một đôi cánh lửa, hắn bắt đầu hạ xuống theo cánh cửa này.
Trong quá trình đó, Tô Mộ có thể nhìn thấy rõ ràng phía cánh cửa xuất hiện một không gian.
Rất nhiều ma vật đang ở trong không gian đó và đang chuẩn bị lao ra ngoài.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Tô Mộ khẽ xoa đôi mắt vừa tỉnh ngủ rồi mở kỹ năng.
Đôi Mắt Chân Thật vừa mở ra, cảnh tượng sau cánh cửa cũng bị hắn thu vào hết trong đáy mắt.
“Đây là đại quân ma vật đấy à!”
Ma vật che trời lấp đất, người mắc hội chứng sợ mật độ nhìn thấy chắc chắn sẽ cảm thấy da đầu tê dại.
Nhưng Tô Mộ lại không hề cảm thấy hoảng hốt.
Số ma vật này hầu như đều là ma vật nhị giai bình thường.
Trong khoảng cách của Đôi Mắt Chân Thật vẫn chưa xuất hiện ma vật cấp BOSS, không biết phía sau có không.
Muốn tiêu diệt đàn ma vật số lượng khổng lồ như vậy cũng không phải là một chuyện nhẹ nhàng.
“Đối phó với những con ma vật này, ta trực tiếp biến thành Hoả Nhân đứng im là được!”
Tô Mộ lại ngáp một cái rồi bắt đầu bay lên trên không trung.
Thậm chí hắn còn định kéo một chiếc sô pha hoặc một chiếc giường mềm mại tới đặt ngay bên cạnh cánh cửa truyền tống, còn mình thì nằm lên bên trên.
Nhưng nơi này là hiện thực, dưới trạng thái Hoả Nhân, chắc chắn sô pha và giường sẽ bị cháy hỏng.
“Có thể nhanh hơn xíu nữa không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận