Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 489: Pháp cầu cấm kỵ.

Hắn nhìn chằm chằm vào lực pháp tắc kia, không ngừng rù rì trong miệng.
Ở một bên, người phụ nữ nhìn Tân Gia Đức từ từ bước vào trong lối đi cũng mở to hai mắt.
Sau một hồi chần chừ, nàng đi theo sau Tân Gia Đức, cùng tiến vào trong hành lang Hắc Ám.

Dưới đáy của vách đá lớn
“Thành công rồi?”
Tô Mộ nhìn mảnh huân chương của Thần tỏa ánh sáng bốn phía trên mặt đất, nhanh chóng bước tới.
‘Huân chương của Thần: tác dụng chưa biết’
“Quá tốt rồi!”
Nhìn từ độ sáng bóng so với miêu tả thì rõ ràng mảnh huân chương này đã hoàn toàn khôi phục rồi.
Tô Mộ ngẩng đầu nhìn phía trên vách đá.
Nơi này đúng là một vùng đất trù phú phong thủy!
“Trở về xem thử đảo chủ kia vẽ bản đồ xong chưa!”
Tô Mộ dang đôi cánh hỏa diễm, bay về phía bầu trời của vách đá.
Lúc này cấp bậc của hắn đã đạt đến cấp 6 thất giai, còn có sáu trăm điểm thuộc tính chưa phân phối.
“Thêm toàn bộ vào trí lực!”
Tô Mô thêm toàn bộ số điểm thuộc tính này vào trí lực.
“Xem giao diện thuộc tính!”
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: cấp 6 thất giai (38000/ 1800000)
HP: 2910600
MP: 1437000
Công kích vật lý cận chiến: 28752
Công kích ma pháp: 129200
Phòng ngự vật lý: 31806
Phòng ngự ma pháp: 46110
Bạo kích ma pháp: 35%
Sát thương bạo kích ma pháp: 250%
Bạo kích vật lý: 5%
Tất cả khả năng miễn dịch: 50%
Miễn giảm tổn thương: 30%
Sức mạnh 7188, thể chất 7102 (+2500), nhanh nhẹn 7652, tinh thần 8370 (+6000), trí lực 10000 (+7000)
Đánh chết được lượng lớn ma vật, Tô Mộ vẫn luôn không chú ý đến giao diện thuộc tính, nhưng sau khi nhìn thấy thuộc tính trí lực trên giao diện thì hắn ngơ ngẩn cả người một chút.
Thuộc tính trí lực cơ sở đã đạt đến tròn mười nghìn điểm!
“Không đúng lắm, phải là hơn mười nghìn chứ!”
Tô Mộ tính toán sơ lược một chút rồi nhíu mày.
“Đây chính là là hạn mức cao nhất sao?”
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tô Mộ nhớ lại lời của Diệu Tinh nói.
Người chơi có hạn mức cao nhất!
“Phù!”
Tô Mộ dùng sức phun ra một ngụm khí bẩn, bay đến phía trên của vách đá.
Cả quá trình thoải mái hơn rất nhiều so với trước kia.
Rõ ràng là lực pháp tắc ở nơi này đã bị huân chương của Thần hấp thụ không ít.
Tô Mộ bay về phía đảo hoang, nhanh chóng trở về nơi ở của Diệu Tinh.
Vị đảo chủ này vẫn đang phục chế bản đồ, chỉ còn lại một bộ phận nhỏ cuối cùng thôi.
Tô Mộ không thúc giục mà nhẫn nại chờ đợi.
Lại một lúc trôi qua, cuối cùng vị đảo chủ này cũng vẽ xong một bộ phận sau cùng.
“Hoàn thành rồi!”
Nàng thở phào nhẹ nhòm một hơi dài, quay đầu nhìn về phía Tô Mộ: “Ngươi muốn phần thưởng thế nào?”
“Kỹ năng, kỹ năng mạnh mẽ nhất của ngươi!”
Tô Mộ nhìn vị đại mỹ nữ này, trong mắt chỉ có hai chữ “kỹ năng”
“Kỹ năng ư?”
Diệu Tinh suy tư.
“Ta không phải là pháp sư, trong kỹ năng của ta lại không có cái nào thích hợp với ngươi.”
“Nhưng mà ở đây ta lại có một món đồ.”
Diệu Tinh lấy một mảnh tinh thể hình cầu to khoảng bàn tay ra.
“Ặc!”
Nhìn thấy món đồ này, Tô Mộ đau đầu một hồi.
Không cần nghĩ cũng biết món đồ này chắc chắn giống như viên bảo thạch Tro Tàn kia. Muốn học được kỹ năng trong đó còn không biết phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian và trả giá!
“Trong này ẩn chứa một câu cấm chú vô cùng mạnh mẽ, có thể nắm giữ được hay không thì phải xem ngươi có thể kích hoạt nó không rồi!”
Diệu Tinh giao tinh thể hình cầu này lại cho Tô Mộ.
‘Pháp cầu cấm kỵ: bên trong ẩn chứa một câu cấm chú đáng sợ, sau khi kích hoạt có thể học tập!’
Sau khi tiếp nhận, miêu tả của vật phẩm khiến cho Tô Mộ cảm thấy có hứng thú.
“Cấm chú? Vậy chẳng phải là rất mạnh sao?” Hắn mở miệng hỏi.
Diệu Tinh gật đầu, hít sâu một hơi: “Đồng thời, nó cũng vô cùng nguy hiểm!”
Trong ngữ điệu của vị đảo chủ này mang ý cảnh cáo mạnh mẽ.
“Vậy thì ta cũng không được tăng lên gì, chi bằng ngươi dạy ta thêm mấy kỹ năng nữa đi?”
Sau khi cất tinh thể hình cầu vào, Tô Mộ bày ra một biểu cảm như mình bị thiệt thòi lớn.
Diệu Tinh bất đắc dĩ bật cười, giơ tay lên.
Một giây sau, lòng bàn tay của nàng hiện ra một luồng năng lượng sinh mệnh hùng mạnh. Năng lượng sinh mệnh này vây vòng quanh cơ thể của Tô Mộ, khiến cho hắn cảm nhận được một luồng sức sống mạnh mẽ.
‘Ngươi đã nắm giữ được kỹ năng: Sinh Sôi Không Ngừng!’
‘Sinh Sôi Không Ngừng (cấp SSS): mỗi giây khôi phục tối đa 1% HP, lúc bị thương tổn nặng đến chết sẽ không chết, đồng thời khôi phục tối đa 10% HP (chỉ có thể kích hoạt một lần trong hai mươi bốn giờ)’
“Kỹ năng này không tệ đấy!”
Nhìn thấy kỹ năng này, lúc này Tô Mộ mới lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
“Có kỹ năng này rồi, ngươi cũng sẽ không dễ dàng bị đánh chết.” Diệu Tinh cũng mở miệng nói.
Đối với một pháp sư có thân thể yếu đuối thì kỹ năng này tương đương với việc có thêm một cái mạng.
“Cám ơn đảo chủ nhé!”
Tô Mộ bày tỏ sự cám ơn.
“Lấy đi đi!”
Diệu Tinh trả tấm bản đồ trước kia cho Tô Mộ.
Tô Mộ cất tấm bản đồ vào, xem lại điểm trí lực của mình, trở nên do dự.
Một khi mình hỏi Diệu Tinh thì sẽ bại lộ chuyện thuộc tính của mình đã đạt đến mười nghìn điểm.
Rốt cuộc là có nên hỏi hay không đây?
Đối với NPC, trước giờ Tô Mộ chưa từng tin tưởng.
Sau khi qua lại nhiều lần với những kẻ này như thế, hắn luôn có một cảm giác những NPC này có bí mật không thể để người khác biết được!
Tô Mộ từ bỏ việc hỏi trực tiếp, bắt đầu nói bóng nói gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận