Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 759: Tháp Đen!

“Ngươi đừng làm ra cái bộ mặt thúi đó, dựa vào những người này, chất dinh dưỡng của Thần Thụ còn xa lắm mới đủ.”
“Nếu như có thể đem cái tên Hiên Viên hoặc là Tô Mộc làm chất dinh dưỡng, sẽ đỡ được rất nhiều việc.”
Thiên Lâm liếc nhìn Thiên Bằng rồi lên giọng.
“Bọn họ không dễ bị lừa như vậy đâu!” Thiên Bằng lạnh nhạt trả lời.
Nghe được những lời này, Thiên Lâm nhíu mày một cái.
Hắn nghe ra trong giọng điệu của Thiên Bằng có chút bất mãn, trầm giọng nói: “Trong thành kia còn có vô số chất dinh dưỡng, nhiệm vụ tiếp theo của ngươi chính là đem bọn chúng mang tới đây.”
“Việc này!” Thiên Bằng do dự.
Vẻ mặt của Thiên Lâm cực kỳ lạnh lùng.
“Ngươi không có sự lựa chọn.”

Đằng sau cánh cửa truyền tống thành phố SY.
Tô Mộ đã thành công xuyên qua khu pháp tắc.
“Với thực lực của ta bây giờ, pháp tắc của những nơi này căn bản không làm gì được ta.”
“Sau khi giải quyết đám người sống lại đó, ta có nên đi khám phá đằng sau mỗi cánh cửa truyền tống không?”
Tô Mộ bị mê hoặc bởi những đồ tốt đằng sau cánh cửa truyền tống.
Đặc biệt những thế giới xa lạ đó còn thỏa mãn cơn tò mò của mình hắn.
Cuối cùng với tốc độ hiện tại của đôi cánh hỏa diễm , trong toàn bộ Lam Tinh, không có nơi nào mà hắn không thể đến.
“Lần trước ta đã nói là phải đi nước Anh Hoa xem xem, sau khi ra ngoài có thể xem xét một chút.”
Một bên bay sâu vào khu vực này, một bên Tô Mộ nghĩ về vấn đề vừa nãy.
Thế giới rộng lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể tự đi xem.
“Đó là cái gì?”
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, một số lượng lớn các tòa tháp đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Những tòa tháp đó cao khoảng chừng cả trăm mét, đen kịt, đỉnh nhọn.
Số lượng của những tòa tháp này rất nhiều, theo như những gì mắt thường có thể nhìn thấy thì có ít nhất hàng trăm tòa.
Tô Mộ muốn thông qua Đôi Mắt Thần Thị quan sát bên trong những tòa tháp này, rồi hắn nhíu mày lại.
“Những tòa tháp này chứa một sức mạnh kỳ lạ cản trở kỹ năng Đôi Mắt Thần Thị của ta!”
“Tại sao nó lại có phần giống với ngọn núi Hắc Tinh vậy?”
Phần thân của tòa tháp giống như thể thủy tinh, Tô Mộ nghĩ về những ngọn núi Hắc Tinh mà hắn nhìn thấy sau cánh cánh cửa truyền tống ở Hoa Đô.
Trực giác mách bảo hắn rằng giữa hai thứ này dường như có một mối liên hệ nào đó.
“Màu đen?”
“Chẳng lẽ thứ này có liên quan gì đến những vật chất màu đen kia?”
Trong đầu Tô Mộ lại hiện lên một ý nghĩ khác.
Hắn lấy ra một bình chứa chất lỏng màu đen.
Như thể cảm nhận được sự tồn tại của những tòa tháp màu đen đó, chất lỏng màu đen trong bình chứa đột nhiên nhảy lên nhảy xuống.
Một màn này khiến cho biểu cảm trên khuôn mặt của Tô Mộ triệt để trầm xuống.
Không còn nghi ngờ gì nữa, vật chất màu đen có liên quan đến những tòa tháp đen này!
“Mặc kệ ngươi là cái gì, có là ai đứng ở chỗ này, Pháp Gia ta sẽ để người hoàn toàn bị hủy diệt!”

Hoa Đô.
“Phong Ngôn” dẫn đầu một nhóm người lên đường.
Tốc độ của nhóm “người sống lại” này rất nhanh.
Sau khi bị những vật chất màu đen đó chiếm giữ thân thể, tất cả chúng dường như đã trải qua một số biến hóa.
Không chỉ con ngươi là màu đen mà ngay cả khuôn mặt cũng đen lại.
Đặc biệt là Phong Ngôn, cả người có sự biến đổi lớn.
Vẻ ngoài tuấn tú ban đầu giờ lại rất dữ tợn, và những chiếc răng nanh đáng sợ mọc ra khỏi miệng.
Cho dù giờ phút này hắn đứng ở trước mặt những người quen biết, cũng khó có người nhận ra hắn.
Tất nhiên, nâng cấp trực quan nhất vẫn là thực lực!
Phong Ngôn của hiện tại, có là mười Văn Diệu cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn.
Hắn dắt theo tất cả các tiểu đệ và lao về một hướng mà không dừng lại.
Hướng của thành phố SY!
Lơ lửng trên tòa tháp đen khổng lồ, trong con ngươi của Tô Mộ bộc phát ra liệt diễm vô tận.
Ngọn lửa lướt qua cơ thể hắn, biến hắn thành một Hỏa Nhân.
Từng lượt hỏa cầu khổng lồ thay nhau xuất hiện.
Một sức mạnh vô cùng đáng sợ bao trùm cả một không gian.
Uy lực của Pháp Thần, vô cùng rõ ràng.
“Rơi xuống đi!”
Tô Mộ vẫn tay một cái, âm thanh như chuông vang.
Âm thanh này tương đương với việc tuyên phán vận mệnh của những tòa tháp đó.
Thiên hỏa giáng lâm!
“Bùng!”
Những động tĩnh và âm thanh dữ dội liên tục không dứt.
Sau khi tháp đen cao bị tấn công thì lập tức xuất hiện những vỡ vụn.
Những thể thủy tinh vỡ vụn đó bị nhiệt độ cao làm tan chảy như những viên nước đá.
“Không chịu nổi một đòn như thế à?”
Nhìn những tòa tháp sụp đổ, Tô Mộ sững người trong giây lát.
Hắn đã nghĩ rằng những tòa tháp này có thể đánh được một lúc, nhưng ai biết rằng Thiên Hỏa vừa chạm vào là vỡ rồi.
Không có thách thức gì hết!
Ngọn lửa rơi trên mặt đất.
Đây là một mảnh đất đen, mỗi hạt cát đều có màu đen ánh tím.
Khi ngọn lửa chạm vào thì đã phát sinh một cảnh tượng kỳ lạ.
Thiên hỏa đủ để thiêu rụi mọi thứ lại bị những hạt cát đen đó hấp thụ!
“Thật kỳ quái!”
Đôi mắt của Tô Mộ trợn tròn.
Dưới Đôi Mắt Thần Thị, hắn không nhận thấy sự khác biệt gì trong mảnh đất đó.
Nhưng bây giờ xem ra, so với tháp đen, mảnh đất đen này dường như có vấn đề.
Quả là không bình thường.
Khi tất cả các tòa tháp đen sụp đổ, trên mặt đất truyền đến một chấn động dữ dội.
“Ầm ầm!”
Hết tòa tinh thể đen này đến tòa khác như măng non đâm xuyên qua mặt đất.
Điểm khác biệt là chiều cao của những tòa tháp đen này rõ ràng thấp hơn rất nhiều.
“Hở!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận