Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 412: Chia cho các ngươi một bát canh.

Thông báo lại liên tục xuất hiện, nụ cười trên mặt Tô Mộ càng thêm xán lạn.
Ma vật ở đây gần như đã bị mình rửa sạch sẽ rồi!
“Không sang chỗ Tử Long nữa, để nó chậm rãi giết quái!”
Tô Mộ nhìn thoáng qua phía Tử Long rồi lựa chọn né tránh.
Tử Long là vật triều hồi của mình, Băng Sương Thụ Giới sẽ không tổn thương nó. Nhưng nếu mình giết sạch quái thì sợ là nhóc này sẽ thầm mắng mình mất.
“Tiếc là có kết giới nên không thể giết ma vật cấp cao hơn!”
Tô Mộ nhìn về phía hàng rào pháp tắc rồi thở dài.
Nhưng ngay lúc này, một cảm giác áp bách mạnh mẽ ùa về từ phía hàng rào.
Đó là một loại áp bách về ý thức, khi Tô Mộ cảm ứng được, da đầu lập tức tê dại.
“Có thứ gì đó đang nhìn ta!”
Hắn mở to hai mắt nhìn, bàn tay nắm chặt.
Cảm giác áp bách này cực kỳ mãnh liệt, thậm chí còn mạnh hơn cảm giác của Tà Thần kia vài phần.
Hắn có thể khẳng định một điều là dựa vào thực lực hiện giờ của mình, tuyệt đối không phải là đối thủ của chủ nhân luồng uy áp này.
Trong mắt đối phương, mình giống như những con ma vật bên dưới vậy!
“Là chủ nhân của vùng cấm này à?”
Tô Mộ suy đoán về thân phận của đối phương.
Có thể mang tới cảm giác áp bách mạnh mẽ như vậy cho mình chỉ sợ cũng chỉ có sự tồn tại của “Thần”.
“Hắn đang cảnh cáo ta à?”
Đối phương đột nhiên tạo áp lực làm Tô Mộ nghĩ tới một khả năng.
Mình giết chết quá nhiều ma vật!
Nếu hắn không đoán sai thì những ma vật loại trùng này hẳn là cấp dưới của “hắn”.
Cấp dưới bị xử lý với quy mô lớn như vậy, tất nhiên chủ nhân sẽ cảm thấy tức giận rồi.
“Xí!”
Tô Mộ bĩu môi.
Tên đó cũng chỉ có thể tạo áp lực cho mình, nếu thật sự có thể ra tay thì mình đã chết từ lâu rồi.
Hắn không thoái nhượng mà hét to về phía hàng rào: “Ta không thèm quan tâm ngươi là ai, lời cảnh cáo của ngươi không có tác dụng gì với ta đâu!”
Tô Mộ vừa hét vừa nghĩ trong đầu.
Bên dưới lại có một khu vực xuất hiện băng sương.
Hành động này hoàn toàn có thể gọi là một sự khiêu khích!
Nhưng luồng uy áp kia lại không xuất hiện lần thứ hai.
“Còn không dũng cảm bằng tên Tà Thần kia!”
Tô Mộ nhìn chằm chằm vị trí hàng rào, cười rồi thầm mắng một câu.
Dù là ai cũng không thể ngăn cản hắn tăng thuộc tính.
“Hình như hàng rào này đang thay đổi?”
Lúc này, hắn cảm thấy sự khác thường.
Đôi cánh lửa sau lưng nhẹ nhàng vẫy, hắn giảm tốc độ lại bay tới gần vị trí hàng rào.
Sau đó vươn tay, luồng pháp tắc lúc trước cũng xuất hiện sát theo sau.
Tô Mộ không vội vàng rút tay lại mà kiên nhẫn chờ đợi.
Một thời gian sau, chuyện kỳ quái đã xảy ra.
Pháp tắc đang quấn quanh trên cánh tay hắn đang dần dần biến mất.
Tô Mộ lại duỗi tay về phía trước, pháp tắc đang biến mất lại xuất hiện.
“Hàng rào này đang lùi về phía sau!”
Tình huống này làm Tô Mộ không khỏi ngạc nhiên hô lên.
Tuy không nhìn thấy bằng mắt thường nhưng hàng rào pháp tắc vô hình này thật sự đang “lùi về phía sau”!
“Tốt quá rồi!”
Sau khi biết phía sau hàng rào này có một tồn tại kinh khủng, Tô Mộ cũng không cảm thấy sợ hãi mà cười phá lên.
Chỉ cần hàng rào này vẫn luôn lùi về phía sau thì mình có thể giết chết ma vật cấp cao hơn!
So với đi tới ngoài tường mất nhiều công sức như lúc trước, xuyên qua cánh cửa truyền tống phải nói là tiện hơn quá nhiều.
“Không biết chờ đến khi ta cày thuộc tính đến hơn mười nghìn thì có thể chiến đấu với những người được gọi là ‘Thần’ đó không nhỉ?”
Tô Mộ nhìn về phía thuộc tính hiện giờ của mình.
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: Cấp 1 lục giai (0/250000)
HP: 1364400
MP: 759000
Công kích vật lý cận chiến: 8800
Công kích ma pháp: 44632
Phòng ngự vật lý: 15344
Phòng ngự ma pháp: 17180
Bạo kích ma pháp: 20%
Bạo kích vật lý: 5%
Khả năng kháng ma pháp: 60%
Khả năng kháng vật lý: 30%
Thuộc tính: Sức mạnh 4300, thể chất 4372 (+2300), nhanh nhẹn 3708, tinh thần 4010 (+3580), trí lực 4799 (+2800)
Tất cả thuộc tính đều nhận được cực nhiều thông báo, trí lực càng sắp lên tới 5000 điểm.
Hơn nữa sau khi giết nhiều ma vật như vậy, nhẫn Thánh Pháp cũng đã tăng tới lục giai.
‘Nhẫn Thánh Pháp (lục giai): Công kích ma pháp +50%, Bạo kích ma pháp +10%.’
“Cũng không có ma vật gì để giết, chờ Tử Long vậy!”
Ma vật hầu như đã bị rửa sạch sẽ, Tô Mộ dứt khoát đứng bên cạnh hàng rào, quan sát tốc độ lùi lại của nó.
Còn về những con ma vật còn sót lại thì để Tử Long chậm rãi giết là được.

Ma đô.
Một người đang nhanh chóng chạy trên đường.
Động tác của hắn đã nhanh tới mức không thể nhìn rõ bằng mắt thường.
“BUFF này quá mạnh!”
Người này chạy về phía trung tâm Ma đô, toàn thân phát ra hơi thở mạnh mẽ.
“Chuyện gì vậy?”
Người này nhanh chóng phát hiện ra một lượng lớn người đang chạy ra khỏi trung tâm Ma đô.
Hắn không đối đầu chính diện với những đội ngũ đó, ngược lại tìm một đội người sống lại ít người.
Sau khi lộ ra thực lực mạnh mẽ, hắn đưa ra thắc mắc của mình với những người sống lại này: “Vì sao các ngươi lại chạy đi?”
“Ở cánh cửa truyền tống Ma đô có một tồn tại kinh khủng, ít nhất đã giết chết hàng triệu con ma vật, chúng ta lo lắng bị ngộ thương!” Một người trả lời đúng sự thật.
“Giết chết hàng triệu con ma vật?”
Người này nhíu mày.
Dựa vào thực lực hiện giờ của hắn, dù là một triệu con ma vật cấp thấp hắn cũng có nắm chắc có thể giết chết được.
“Nói vậy là cũng có lão tổ khác sử dụng bí pháp à?”
Người này nghĩ tới một khả năng, âm thầm tự hỏi.
Hắn nhìn về phía những người sống lại kia, giọng nói lạnh băng vang lên.
“Một là chết, hai là đi đối phó hắn ta với ta.”
“Nếu thành công thì có thể chia cho các ngươi một bát canh!”
“Chuyện này!”
“Chúng ta…”
Lời nói của hắn làm nhóm người sống lại do dự.
Trung tâm Ma đô tuyệt đối là nơi không nên ở lâu, nếu thật sự muốn đi chặn giết tồn tại cấp “lão tổ” kia thì chỉ sợ kết cục của bọn họ chỉ có con đường chết.
Nhưng nếu từ chối thì bọn họ cũng khó thoát khỏi cái chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận