Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 691: Giữ lại toàn thây cho hắn?

“Trong đoạn thời gian này, mọi người cứ trốn trong game, nếu không còn tiền vàng, ta sẽ hỗ trợ mọi người, ta cũng hi vọng mọi người có thể đoàn kết, mặt trận thống nhất!”
Tin nhắn chat riêng quá nhiều, Long Phi đang chat thì trong kênh đăng lên tin tức.
“Xin mọi người hãy tin tưởng, sẽ không mất nhiều thời gian, Tô Pháp Thần chắc chắn sẽ trở về như Vương giả!”
“Những người sống lại chắc chắn phải trả một cái giá đắt cho hành vi của chúng!”
Long Phi vừa cổ vũ lòng người, vừa phát ra tuyên ngôn với đám người sống lại.
“Bọn ta tin tưởng Tô Pháp Thần, mọi người hỗ trợ lẫn nhau, chỉ cần có tiền vàng trong game là được!”
“Ta đây không thiếu tiền vàng, ở trấn Bạch Vụ có thể đến tìm ta ở tọa độ xxx!”
“Đoàn kết, đừng để cho đám người sống lại có cơ hội, hãy để chúng phải trợn tròn mắt!”
Rất nhiều người chơi nhận được sự cổ vũ.
Cho nên ai cũng đều tin tưởng vững chắc một điều.
Đợi đến lúc Tô Pháp Thần trở về như Vương giả, cũng là lúc tất cả những người sống lại bị tiêu diệt!

Thế giới vị diện.
Tô Mộ không biết bởi vị mình không ở đây, đám người sống lại càng thêm kiêu ngạo, phách lối như vậy.
Tương tự, người sống lại cũng không biết rằng những người bản địa phải chết trong mắt chúng, hóa ra đang chém giết bừa bãi ở trong “Thế giới cao cấp” của chúng.
Lão Tổ vô địch trong mắt bọn chúng, căn bản không cản nổi một tổ hợp kĩ năng của Tô Pháp Thần.
“Có người đến rồi?”
Dưới chuyến bay phi nước đại, trong Đôi Mắt Thần Thị xuất hiện một số bóng dáng.
Sau khi quan sát đám người này một lúc, Tô Mộ nhíu mày.
Đám người này rất rõ ràng là đang tìm thứ gì đó.
“Là đang tìm ta sao?” Nghĩ ngợi một chút, Tô Mộ lập tức phản ứng lại.
Các đại gia tộc liên tiếp bị tiêu diệt, các gia tộc khác trong vị diện cuối cùng đã phát hiện ra rồi!
“Chỉ phái những con cá nhỏ này đến tìm ta?”
“Là muốn dẫn dụ ta ra tay?”
Tô Mộ cười nhếch mép.
Đám Lão Tổ đó không ra mặt thì thôi, thay vào đó để cho thuộc hạ đến nộp mạng, đúng là không biết xấu hổ mà!
“Quay về báo cáo với Lão Tổ của các ngươi, kêu chúng rửa sạch cổ đợi ta!”
Một tiếng rống to vang vọng cả bầu trời, Tô Mộ khí thế mười phần.
“Là người của thế giới hiện thực, hắn đang ở gần đây, nhanh quay về báo cáo với Lão Tổ!”
“Tên đó kiêu ngạo đến mức dám nói lung tung?”
“Mọi người mau rút lui, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, đừng làm chuyện hi sinh vô ích!”
Một đám người sống lại đang đối mặt với kẻ địch lớn.
Bọn chúng chỉ nghe thấy tiếng của hắn, không nhìn thấy người nào khác, từng người đều đang kinh sợ.
Nhưng sau đó phát hiện Tô Mộ trong bóng tối không tấn công họ, những người này lần lượt tháo chạy về phía gia tộc.
Có người còn sử dụng cả một số loại vật phẩm liên lạc để liên hệ với Lão Tổ trong tộc.
Dưới Đôi Mắt Thần Thị, nhất cử nhất động của bọn người sống lại đều bị hắn thu vào trong tầm nhìn, Tô Mộ không vội vàng ra tay.
Mình không thể nặng bên này nhẹ bên kia!

Hoa Đô.
Trong thế giới ở sau cửa truyền tống.
Một bóng người bị bao phủ trong bóng tối đang hành động.
Hắn không ngừng tới lui trên những ngọn núi Hắc Tinh đó, giống như đang tìm kiếm một nơi thích hợp.
Một lúc lâu sau, hắn dừng lại trên đỉnh núi Hắc Tinh liên miên.
Một vệt năng lượng màu đen tách ra khỏi cơ thể hắn, dần dà biến thành một hình quả trứng cao một mét.
Dưới sự cung cấp sức mạnh của những Hắc Tinh đó, những quả trứng màu đen này đã nhanh chóng nở ra.
Sinh vật trong trứng vô cùng đặc biệt kì lạ.
Nhìn bên ngoài nó trông giống như loài người, nhưng lại có một khuôn mặt rất đáng sợ, trông giống như ác ma.
“Khặc khặc khặc.”
Vuốt ve sinh vật ác ma, bóng người màu đen phát ra tiếng cười đáng sợ.

“Tên đó xuất hiện rồi!”
Trong gia tộc Thượng Quan, sau khi nhận được tin tức của hậu bối gửi đến, Lão Tổ mắt sáng rực, cao giọng nói to.
“Ở phía Tây Nam!”
“Đi!”
Theo mệnh lệnh của Lão Tổ Tông, một trận truyền tống xuất hiện dưới chân mười người của gia tộc Thượng Quan cùng một lúc.
Với một tia sáng trắng lóe lên, chúng ngay lập tức bị dịch chuyển ra xa hàng trăm dặm.
Lão Tổ Tông của Thượng Quan gia cưỡi ngựa đi trước, theo sau là những người khác.
Dù biết đối thủ của mình không phải là người hiền lành gì, nhưng trong mắt những Lão Tổ đám người sống lại này cũng không có chút sợ hãi nào.
Lão Tổ Tông của tộc đích thân xuất mã, lực chiến đấu mạnh nhất mà ra trận, nếu không phải các gia tộc nhất trí với nhau, đội hình của bọn chúng cũng thừa sức tiêu diệt Phong tộc và Mặc tộc.
“Một khi tìm ra tung tích của tên kia, liền không cần nhiều lời, dốc sức ra tay.”
“Có thể bắt sống hắn là tốt nhất, nhưng nếu thật sự không được...”
Lão Tổ Tông ánh mắt như đuốc, giọng điệu nồng nặc sát khí.
“Giữ lại toàn thây cho hắn!”
“Lũ nhà Thượng Quan ngu ngốc!”
Ở ngoài lãnh địa nhà Thượng Quan, nhìn thấy đám người phi nước đại, Cửu trưởng lão Nam Cung rống lên một tiếng.
Từ khi vị lão tổ tông kia hạ lệnh trục xuất hắn, Cửu trưởng lão đã biết được dự tính của nhà Thượng Quan.
Nhưng hắn không nghĩ tới là nhà Thượng Quan dám dốc sức ra tay!
“Không thể đợi một chút sao? Liều lĩnh như vậy, hắn thật sự không sợ xảy ra chuyện à!”
Cửu trưởng lão lòng như lửa đốt.
Một là lo lắng nhà Thượng Quan sẽ bị tiêu diệt trong tay người của thế giới hiện thực đó, hai là lại lo lắng nhà Thượng Quan thật sự sẽ giải quyết được người của thế giới hiện thực đó.
Nghe thì có vẻ mâu thuẫn, nhưng trên thực tế đó là sự xung đột về lợi ích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận