Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 408: Không thể trêu chọc Tô Pháp Thần.

Có Sức Đề Kháng Độc Tố, chút tổn thương này giằng co mấy giây là lập tức biến mất.
“BOSS ngũ giai cấp Lãnh Chúa bị một bạo kích của ta lập tức giết chết, loại cảm giác này phải nói là quá sung sướng!”
Nhìn thi thể con nhện khổng lồ bên dưới, Tô Mộ rất hưởng thụ loại đánh sâu vào thị giác này.
Mức sát thương đó đúng là làm người nhìn vui vẻ thoải mái!
“Nếu ta mở BUFF thì có phải cũng có thể gây sát thương cho Tà Thần kia không nhỉ?”
Tô Mộ đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Cách tính phòng ngự ma pháp của thế giới Thần Đồ khác biệt, mình có kỹ năng cộng thêm sát thương siêu cao, toàn lực công kích ít nhất cũng là mấy triệu sát thương.
Vị Tà Thần kia có thể có một triệu điểm Phòng ngự ma pháp không?
Vấn đề không lấy được đáp án, Tô Mộ cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Tuy Tà Thần là một ngọn núi, nhưng chắc chắn là ngọn núi mình có thể vượt qua được!
“Còn có vài con BOSS có thể giết, tiếp tục!”
Đôi cánh lửa nhanh chóng vẫy, Tô Mộ sử dụng Đôi Mắt Chân Thật tìm kiếm BOSS bên dưới.
Ngày sống lại sắp đến rồi, hắn bắt buộc phải trở nên mạnh hơn!

Ma đô.
Một đội trăm người đang cẩn thận tìm kiếm.
“Bên kia có một bộ xương khô, hình như là BOSS!”
“Qua đó xem thử xem!”
Sau khi những người này đến gần, cảnh tượng trước mắt làm bọn họ mở to mắt.
Một chiến sĩ xương khô cao lớn đang canh giữa bên cạnh một cánh cửa truyền tống, tiến hành tàn sát ma vật lao ra từ bên trong.
Đúng vậy, đúng là tàn sát!
Một đao chém chết một con!
“Chuyện gì thế này? Sao BOSS lại giết quái nhỏ?”
“Không đúng, bộ xương khô này hẳn là vật được triệu hồi ra!”
“Vật được triệu hồi? Vật triệu hồi của ai có thể mạnh như vậy chứ?”
Vẻ mặt của những người này đều cực kỳ ngạc nhiên, trợn mắt há miệng.
“Muốn nói vật triệu bồi của ai có thể có loại thực lực này thì sợ rằng chỉ có một người!”
Khuôn mặt của người dẫn đầu đội trở nên hơi cứng lại.
Hắn còn chưa dứt lời thì những người khác đã nghĩ ra.
“Tô Pháp Thần?”
Mọi người trăm miệng một lời ngạc nhiên hô lên.
Cũng đúng, muốn nói vật triệu hồi của ai có thể có thực lực khoa trương như vậy thì cũng chỉ có Tô Pháp Thần!
“Quay về báo cáo đi, Tô Pháp Thần ở Ma đô, chỉ sợ chúng ta không kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy đâu!”
Người dẫn đầu đội thức thời dẫn cấp dưới rút khỏi đây.
Cuối cùng bây giờ bọn họ cũng nhận ra.
Khó trách Ma đô thái bình như vậy, hóa ra là có Tô Pháp Thần ở đây!
Những cảnh tượng giống vậy cũng đang diễn ra ở những nơi khác.
Nhìn thấy thực lực của chiến sĩ xương khô, hầu như tất cả mọi người đều chỉ có một suy nghĩ.
Không thể chọc vào!
Nơi này là thế giới hiện thực, mạng cũng chỉ có một cái mà thôi.
Dù nhân số của bọn họ nhiều thì sao chứ?
Có thể nhiều hơn số ma vật đó à?
Phần lớn cấp bậc của người chơi còn không cao bằng mấy con ma vật đó nữa kìa!
Trung tâm Ma đô rộng lớn như vậy đều không tìm thấy tung tích của ma vật đã chứng tỏ một điều.
“Rút lui đi, ma vật ở vùng ngoại ô hẳn là sẽ nhiều hơn ma vật trong thành phố!”
“Chẳng lẽ chúng ta thật sự phải nhượng bộ như vậy à? Tô Pháp Thần dù mạnh cũng chỉ là một người mà thôi!”
“Im miệng, nếu ai muốn đi chịu chết ta tuyệt đối không ngăn cản, nhưng nếu ai kéo mọi người cùng chết thì ta sẽ bắt hắn phải chết trước!”
Sau khi các hội trưởng công hội lớn nhận được báo cáo, tất cả đều ra quyết định nhượng bộ trong một thời gian ngắn.
Bây giờ chạy đến vùng ngoại ô thì còn có thể uống được một bát canh.
Nếu ở lại trong thành, một khi có người có ý xấu với Tô Pháp Thần, không chừng bọn họ còn sẽ bị liên lụy.
So với đại quân ma vật kia.
Thì sự đáng sợ của Tô Pháp Thần còn cao hơn gấp mười lần!
Nếu Tô Mộ biết suy nghĩ của những hội trưởng công hội này thì chắc chắn sẽ bật ngón tay cái lên rồi hô to ba chữ.
Người thông minh!
Muốn dựa vào số lượng đi “giết Thần” à?
Một khi nảy ra suy nghĩ này, kết cục tất chỉ có trở thành tro tàn đầy đất.
Nói cũng đúng, thế lực Ma đô rắc rối phức tạp, công hội to nhỏ ít cũng có hơn một nghìn.
Trong đó có một vài thế lực lớn đều đã từng mua sắm trang bị và dược phẩm trong tay Tô Mộ.
Có thể nói rằng bọn họ quật khởi có quan hệ mật thiết không thể tách rời với Tô Mộ.
Đối phó với Tô Pháp Thần chẳng những là một chuyện tốn công vô ích, càng là chuyện vác đá nện vào chân mình!
Còn về những đội ngũ người không có công hội kia à?
Đừng nói là đi đối phó Tô Pháp Thần, chỉ chiến sĩ xương khô hắn triệu hồi ra bọn họ cũng không có dũng khí đối mặt rồi.
Bọn họ sợ bị chiến sĩ xương khô đó theo dõi, sau đó một đao chém chết một người.
Nhưng trong Ma đô rộng lớn này, còn có rất nhiều người không nghĩ như vậy.
Sau khi một lượng lớn người chơi rút khỏi thành phố Ma đô, khu vực này xuất hiện vài bóng người.
“Có rất nhiều đội ngũ có hơn mười nghìn người đang rút lui, có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Chẳng lẽ có một lượng lớn ma vật xuất hiện à?”
Phát hiện đoàn người rút lui, nhóm người sống lại thắc mắc.
Phần lớn người của bọn họ đều phân bố ở gần cánh cửa truyền tống, chiếm một vị trí nhỏ.
Tuy số ma vật giết chết không nhiều nhưng cũng không hề ít.
Huống hồ từ lúc bắt đầu, những người sống lại này đã đặt sự chú ý trên người những người khác.
Đương nhiên nhân số tồn tại chênh lệch lớn nên bọn họ sẽ không đi trêu chọc những đội ngũ có hàng chục nghìn người.
Trong mắt bọn họ, những đội ngũ này tồn tại có thể tạo thế cân bằng.
“Đi xem rốt cuộc là chuyện thế nào!”
“Ta đã muốn đi xem từ lâu rồi, số lượng ma vật này thật sự không thích hợp!”
Rất nhiều người sống lại trong thành phố Ma đô đều tạm thời đều dừng việc giết quái, bắt đầu đi trên đường tìm hiểu tình hình cụ thể.
“Đây là!”
Có người nhanh chóng sờ soạng tới bên dưới Ngôi Sao Ma Đô.
“Sao chuyện này có thể xảy ra được?”
Nhìn cánh cửa truyền tống lớn nhất kia, nhóm người sống lại đều có cùng một biểu cảm.
Giống như nhìn thấy quỷ vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận